Hàn Độc Cổ là cự phú Giang Nam, hai năm gần đây mới phất lên, nghe đồn hắn phú khả địch quốc, Giang Nam tơ lụa hơn phân nửa đều là do bố trang của hắn làm ra, Giang Nam tơ lụa tấc vải tấc vàng, nghe nói tơ lụa của hắn còn được tuyển làm cống phẩm hiến cho Hoàng Thượng, càng biết bố trang của hắn tơ lụa bao nhiêu thượng đẳng.
Hắn mới tới kinh thành, vừa ra tay liền khiến cho mọi người thêm vài phần kính trọng, hắn mua liền một hơi cả chỉnh điều thương phố; thương phố này vốn niên đại lâu năm , có không biết bao nhiêu là hộ, người ở cực đông, mua hết cũng chết tiền. Khi hắn mua phố, khắp kinh thành truyền đi một trận lớn cười nhạo, chung quanh đều có người chê hắn không hiểu việc làm ăn ở kinh thành, chỉ có thể đi xuống phía nam, kiếm chút tiền của người miền nam mà thôi.
Hàn Độc Cổ đem chỉnh điều phố hủy đi sạch bách, không ngói không nhà . Việc này càng bị thương nhân kinh thành cười đến ôm bụng, nói hắn chẳng những không biết buôn bán, còn ngu tới cực điểm. Nhưng không lâu sau đó những kẻ đã từng cười nhạo hắn đều không thể tin vào mắt nhìn của bản thân. Hàn Độc Cổ một tay xây dựng lên một khu phố phồn hoa bậc nhất kinh thành. Hắn tài giỏi như vậy nhưng không ai ngờ hắn đã từng là một nô tài thấp kém!?