Lần đầu tiên Bách Trầm Tùng gặp Lương Phong là ở trước cửa quán bar, anh mặc đồ vest, giày da, dưới lớp áo sơ mi mỏng manh là thân hình cao lớn cường tráng.
Một người đàn ông có dáng vẻ tinh anh đang xách một cậu con trai, nếu so sánh chiều cao thì giống như là đang xách một con gà.
Mắt kính của cậu con trai còn bị ném vào một góc.
Bắt nạt kẻ yếu, có hành động bạo lực ở nơi công cộng, vậy nên Bách Trầm Tùng xông tới, lập tức vung nắm đấm đánh người ta một phát.
Cậu con trai thoát được, vội vàng chạy đi.
Bách Trầm Tùng thì bị người ta túm cổ áo lại hung hăng ấn lên tường, hai người đánh nhau một trận.
Lương Phong: “Thằng nhóc kia chui vào quán của tôi trộm tiền, tôi dạy dỗ cậu ta, mẹ nó sao cậu lại xông tới đấm ông đây thế!”
Lương Phong đè người ở trên tường, dí sát chóp mũi vào, khoảng cách của hai người không tới ba ngón tay: “Thích hành hiệp trượng nghĩa à, được, cậu bồi thường tiền đi, ba ngày sau tiền về đúng chỗ, nếu không thì mẹ nó ông đây…”
Còn chưa dứt lời thì lưng anh đột nhiên bị khách hàng say rượu đụng phải, Lương Phong đang nói được một nửa thì bị xô nhào tới mặt Bách Trầm Tùng.
Hai người còn hôn nhau.
Không khí bỗng ngưng lại.
Bách Trầm Tùng đột nhiên lên tiếng: “Sao? Ba ngày sau tiền không về đúng chỗ thì anh sẽ hôn tôi à?”
Lương Phong: “…”
Về sau, hai tên oan gia thích nhau, rồi hẹn hò.
Trước khi ngủ Lương Phong hỏi cậu: “Em có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”
Bách Trầm Tùng: “Nhớ, em đấm anh một phát, anh lại nhào tới hôn em với cái miệng máu.”
Sao nghe nó lại bỉ ổi thế…
Lương Phong: “… Lúc đó anh bị xô mà.”
***
PS:
1. Xin đừng mắng nhân vật.
2. Có thể có chỗ bị thiếu logic.
3. Không cần quan tâm đến những chuyện vụn vặt, tất cả đều phục vụ cho cốt truyện tình cảm.