Ý của đạo diễn là, có một vai diễn khác phù hợp với em hơn.” Lâm Thự Nhã vừa nói vừa cố ý đưa mắt nhìn Lâm Yên.
Mặc dù cô ta không nói thẳng ra những ý tử ám chỉ bên trong lại rất rõ ràng.
Bộ phim chỉ còn hai nhân vật nữ người Hoa là chưa xác định, nếu như nhân vật bạn gái của Lãng Mãng đã được quyết định là Kiều Khả Huyền, vậy thì nhân vật Yeva chẳng phải là của Lâm Thư Nhã hay sao.
Tuy giọng điệu của cô ta không phải là chắc chắn mười phần, thế nhưng nghe qua lại như đã nắm chắc tám chín phần.
Lâm Yên nghe vậy chỉ hơi nhíu mày chứ không hề lên tiếng.
Thế nhưng, phản ứng của Vệ Từ Phong đứng bên cạnh lại còn lớn hơn cô, lập tức nhíu mày nói: “Nhân vật quan trọng như vậy sao có thể quyết định qua loa như thế chứ? Rốt cuộc bọn họ có thật sự tận tâm nghiên cứu về nhân vật Yeva này không?” Lâm Thư Nhã nghe vậy thì hơi biến sắc, nhưng chỉ trong thoáng chốc lại quay lại vẻ ưu nhã như mọi khi: “Từ Phong, em biết anh rất thích Yeva nhưng anh yên tâm, tổ đạo diễn thật sự rất coi trọng nhân vật này cho nên em cũng đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng.
Nếu như có thể lấy được vai diễn này thì em có lòng tin sẽ không khiến mọi người thất vọng.” Nói xong liền quay sang mỉm cười với Lâm Yên, “Chị thích đua xe như vậy chắc hẳn cũng rất sùng bái Yeva nhỉ? Em thấy trong danh sách đề cử diễn viên hình như có cả tên của chị, chị cũng muốn diễn nhân vậy này à?” Lâm Thư Nhã biết Lâm Yên đã không thể đua xe nữa nhưng vẫn cố ý nhắc tới chuyện đua xe trước mặt cô, nói vậy chẳng khác nào đang đâm kim vào ngực cô.
“Sùng bái.” Lâm Yên hơi rũ mắt xuống, gật đầu nói: “Không sai, đúng là rất sùng bái! Cô ấy chính là người mà tôi thích nhất, cũng như sùng bái nhất!” Cô sùng bái chính bản thân mình không phải là có bệnh...
Vệ Từ Phong nghe vậy thì sắc mặt càng trở nên khó coi.
Có lầm hay không vậy? Người phụ nữ này cũng muốn diễn Yeva? Để Lâm Thư Nhã diễn còn tốt hơn là để cô ta...
Không đúng! Không ai được diễn hết! Vệ Từ Phong chưa kịp nói thì trợ lý của cậu ta đã đúng lúc ngăn lại: “Anh Phong, mau đi thôi anh Phong, chúng ta còn có sự kiện nữa, không đi là không kịp!” Vị trợ lý vô cùng lo lắng, chỉ cần liên quan đến chuyện của Yeva thì vị thiếu gia này cực kì dễ kích động.
Trước mặt đoàn phim của người ta nói người ta không diễn được, lại còn nghi ngờ diễn viên người ta tuyển, đây chẳng phải là đang kiếm chuyện hay sao? Vệ Từ Phong bị trợ lý lôi kéo chỉ có thể hừ một tiếng rồi không cam lòng rời đi.
Lâm Yên cũng đang định nhanh chóng rời đi thì Lâm Thư Nhã đột nhiên hạ giọng nói một câu: “Chị, nghe nói phim của chị đạt doanh thu cao, em còn chưa kịp chúc mừng chị đấy.” Lâm Yên nhìn cô ta, thản nhiên đáp lại: “Không vội, sau này cô còn rất nhiều cơ hội để chúc mừng tôi.” Sắc mặt Lâm Thư Nhã lập tức trầm xuống: “Ha ha, chị đúng là ngây thơ...
hi vọng chị vẫn có thể cứ may mắn như vậy...”