Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 414: Đã có bạn trai chưa?




Ông quá khách sáo rồi, tôi chỉ làm tốt công việc của mình mà thôi còn bộ phim của chúng ta được thành tích như vậy hoàn toàn là nhờ Gia Cát Khổng Minh là ngài một tay bày mưu tính kế mới có được!”

“...” Phùng An Hoa suýt chút nữa bị những lời nịnh nọt của Lâm Yên “tạt” cho hôn mê.

Trong lúc quay phim Lâm Yên rất khiêm tốn, cũng rất ít nói, không ngờ cô lại biết ăn nói như vậy.

Tuy Phùng An Hoa biết thừa Lâm Yên đang xun xoe nhưng vẫn khiến ông ta vui vẻ không thôi.

Dù trước đây Phùng An Hoa định cắt bỏ vai diễn của cô nhưng Lâm Yên lại chẳng có cảm giác ghi thù.

Những người đứng ở vị trí như Phùng An Hoa thì hiển nhiên sẽ không có lập trường của chính mình, quyền lợi ở đâu thì lập trường của ông ta sẽ ở đó.

Lâm Yên lăn lộn kiếm tiền ngoài xã hội từ lúc còn rất trẻ, đã trải qua quá nhiều nên càng rõ ràng, với lại từ trước tới giờ cô không phải kiểu người không biết tiến thoái đưa đấy, cho nên với bất cứ trường hợp nào hoàn cảnh nào cô vẫn luôn dùng một thái độ chung để đáp lại tất cả.

“Ha ha ha ha...” Quả nhiên Phùng An Hoa được Lâm Yên dỗ cho vui vẻ không thôi, “Cô dẻo mồm dẻo miệng lắm đấy!” Phùng An Hoa đang vui vẻ đột nhiên chuyển giọng hỏi Lâm Yên: “À đúng rồi, tiếp theo đây cô có tính toán gì không? Nghe nói cô đã hủy hợp đồng với Khải Tinh, thể hiện giờ công việc của cổ do ai phụ trách?” “Đúng là đã hủy hợp đồng rồi, nhưng người đại diện của tôi vẫn là chị Lăng, mọi chuyện vẫn do chị ấy phụ trách.” Lâm Yên trả lời.

“Triệu Hồng Lăng quả thật là một người đại diện có lương tâm hiểm có trong giới, cô nhìn xa trông rộng hơn Tưởng Tư Phi đấy.” Phùng An Hoa gật đầu nói, “Nhưng giờ cả cô và Triệu Hồng Lăng đều không có công ty chống lưng, sợ sau này sẽ không quả thuận lợi...

Theo tôi được biết thì bộ phim của chúng ta bị tai tiếng lớn như vậy là do có người giở trò quỷ sau lưng, người ghim cố chắc cũng không ít ha ha ha...” “Cảm ơn sản xuất Phùng đã nhắc nhở, tôi hiểu mà.” Lâm Yên biết Phùng An Hoa đang có ý nhắc nhở mình, cho nên cũng cảm kích nói một tiếng cảm ơn.

Phùng An Hoa nhìn cô gái trước mắt, đột nhiên ông ta hơi hiểu được cảm giác thương tiếc nhân tài của Khương Nhất Minh.

Hơn nữa ông ta luôn cảm thấy Lâm Yên không đơn giản, con đường của cô sẽ không chỉ dừng lại ở đây.

Hiện tại ông ta chia tay giúp Lâm Yên để tích lũy một chút quan hệ, với ông ta mà nói thì chuyện này chỉ là một cái nhấc tay.

Thế là Phùng An Hoa hỏi: “À, Lâm Yên này, cô có bạn trai chưa?” Câu hỏi đột ngột này của Phùng An Hoa khiển Lâm Yên lập tức dựng thẳng lưng, nhanh nhảu trả lời: “Á...

không có...

không có...

Tại sao ông lại đột nhiên hỏi chuyện này?”