Bùi Duật Thành nghe cô lầm bầm như vậy liền nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nói: “Cô Lâm nói như vậy là không đúng rồi, đây là do cô giành được một cách chính đáng.” Giọng nói của anh cứ như thuốc độc khiến người ta không thể nào chống cự được, bức tường phòng ngự mà Lâm Yên vừa mới xây xong đã bị sụp đổ hoàn toàn, thậm chí còn suýt nữa bị anh tẩy não.
May mắn cú điện thoại đột xuất của Triệu Hồng Lăng đã kịp thời cứu cô khỏi cơn “nước sôi lửa bỏng”.
“A, điện thoại...
tôi nghe điện thoại...” Lâm Yên nói rồi chạy sang một bên nghe điện, “Alo, chị Lăng ạ! Vâng, rất thuận lợi! Chị không cần tới đón em đâu, em tự về được.” “Gần đây có không ít bến tìm tới em hợp tác, chị đã ghi lại các thông tin rồi, đợi chị chỉnh lý lại một chút rồi gửi cho em, nhớ xem đấy nhé.” “Vâng vâng, không thành vấn đề ạ, vất vả cho chị rồi!”
Cùng lúc đó tại công ty Giải trí Khải Tinh, trong phòng làm việc ở tầng cao nhất của Đỗ Bằng Thịnh.
Đỗ Bằng Thịnh đang theo dõi danh sách từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo, chỉ riêng tên Lâm Yên thôi đã xuất hiện không ít.
Doanh thu của “Kỳ phùng địch thủ” cũng cao chót vót và vọt lên vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng phim sau thời gian bài xích ngắn ngủi.
Mà giá trị của Lâm Yên hiển nhiên cũng theo nước lên thì thuyền lên.
Không cần nghĩ cũng biết hiện giờ chắc chắn có rất nhiều đối tác tìm tới cửa.
Chỉ dựa vào độ nổi tiếng của Lâm Yên hiện giờ cũng có thể kiếm được một món hời lớn.
Đỗ Bằng Thịnh thấy Lâm Yên được nhiều người quan tâm như vậy thì sắc mặt cực kì khó coi, vẻ mặt Cao Chí Uy và An Thiên Thiên có mặt trong phòng cũng không đẹp đẽ hơn bao nhiêu.
“Cao Chỉ Uy, ban đầu là anh vỗ ngực cam đoan Lâm Yên chắc chắn sẽ không nổi được nên mới hủy hợp đồng.
Giờ thì hay rồi, con gà đẻ trứng vàng của tôi bay mất rồi, anh định giải thích thế nào đây!” Đỗ Bằng Thịnh đùng đùng cầm một xấp báo trên bàn ném thẳng vào đầu Cao Chí Uy.
Cao Chí Uy giờ cũng đang hối hận đến xanh ruột.
Nếu như lúc trước gã khổng hủy hợp đồng với Lâm Yên thì hiện giờ Lâm Yên chính là nghệ sĩ dưới tay gã, chắc chắn sẽ có thể dựa vào danh tiếng của Lâm Yên để kiếm một món hời lớn.
Gã móc nối một đống quan hệ, kiểm biết bao nhiêu tài nguyên cho An Thiên Thiển thể mà kết quả lại kém cả một vai nữ phụ tuyến bốn của Lâm Yên đi.
Lúc này, An Thiển Thiển cũng hết sức để kỵ và căm tức.
Vốn dĩ cô ta muốn để Lâm Yên “giải quyết” nhà đầu tư kia cho mình, ai mà ngờ chỉ trong một đêm Lâm Yên lại trở thành “tân sủng” của giới giải trí.
Thậm chí có những nhãn hàng vốn dĩ định tìm cô ta làm người phát ngôn cũng đã chạy đi tìm Lâm Yên.
Đỗ Bằng Thịnh càng nghĩ càng tức: “Bảy ngày! Chỉ có bảy ngày thôi! Sớm biết như vậy đã chờ đến đúng kỳ hạn ba tháng thì tình hình sẽ không biến thành cái dạng này.
Cao Chí Uy, tôi đá Triệu Hồng Lăng đi để nâng anh lên và đây chính là kết quả mà anh trả cho tôi? Tôi thấy anh còn chẳng bằng nổi ngón út của Triệu Hồng Lăng, đồ phế vật!”
Đỗ Bằng Thịnh cũng đâu ngờ được nữ nghệ sĩ tai tiếng đầy trời dưới tay Triệu Hồng Lăng lại có thể trở mình được.
Nếu như trước đây bọn họ tuân thủ đúng giao ước, chờ đủ ba tháng thì dựa vào độ hot của Lâm Yên bây giờ chắc chắn có thể giúp Triệu Hồng Lăng đạt được thành tích đứng đầu.