Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 427: Đơn giản là quá ngầu!




Cho dù là cảnh quay với Vệ Từ | Phong hay là cảnh với Bùi Nam Nhứ đi nữa thì diễn xuất của cô đều không thể đùa được.

Nếu như đất diễn của Lâm Yên nhiều hơn chút nữa mà không phải một nữ phụ tuyến 4 thì chắc chắn cô có thể giành được không ít giải thưởng.

Chính bản thân Lâm Yên khi nhìn đoạn trích này cũng có tâm tình vô cùng phức tạp.

Bởi vì...

cảnh quay này được thực hiện lúc cô đang phát bệnh” và được hoàn thành trong tình huống cô không hề có ý thức...

Sau khi bộ phim được công chiếu thì có rất nhiều người cắt cảnh trong phim để ghép CP cho Lâm Yên với không ít người, tuy nhiều nhất là Vệ Từ Phong những fan CP của cô với Bùi Nam Nhứ cũng không thiếu.

Còn có một vài người tà ác hơn, cắt riêng cảnh của cô với Vệ Từ Phong và với Bùi Nam Nhứ ra, ghép lại thành một đoạn phim cổ tự “công” tự “thụ”...

Đừng nói bọn họ, ngay chính bản thân Lâm Yên xem mà còn cảm thấy vô cùng xúc động...

Trong cảnh quay này với Bùi Nam Nhứ cô thật sự quá ngầu rồi! Chính cô còn tự thích bản thân mình nữa là! Buổi lễ trao giải nhanh chóng kết thúc, tiếp theo là phần phỏng vấn.

Lâm Yên vừa mới đi ra khỏi hội trường trao giải, đi tới một khúc rẽ thì đột nhiên có người chặn lại trước mặt.

Cô nhíu mày nhìn Cao Chí Uy, vẻ mặt gã lúc này như thể gã đã nắm hết mọi chuyện trong lòng bàn tay, gã khinh thường hỏi Lâm Yên: “Lâm Yên, sao rồi? Ba ngày đã hết, đã suy nghĩ kỹ chưa?” Dù sao trong tình huống này, chỉ có gã đứng ra đính chính mới có thể dẹp yên được chuyện này.

Lâm Yên bật cười: “Giám đốc Cao, những gì tôi nên nói đều đã nói hết vào hôm tôi tới công ty rồi.

Tôi cũng nói rất rõ ràng với anh là tôi đã kí hợp đồng với công ty khác rồi.” Cao Chí Uy không ngờ Lâm Yên vẫn vịt chết còn cứng miệng, liền trầm mặt nói: “Lâm Yên, tôi đã nghe ngóng rồi, không có bất cứ công ty nào kí hợp đồng với cô hết.

Có vẻ như cô chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ đúng không?” Gã đã nghe ngóng? Lâm Yên ngẫm nghĩ một chút, chắc là những công ty Cao Chí Uy hỏi thăm đều là mấy công ty nhỏ nên chẳng thể nghe ngóng được gì, cứ thế cho rằng cô chưa kí hợp đồng với công ty khác.

Lâm Yên vẫn không giải thích, chỉ mỉm cười nói: “Tôi đây cũng muốn xem xem đến lúc đó thì ai mới là người phải đổ lệ!” “Cô...

Được lắm Lâm Yên, cô được lắm! Là chính cô ép tôi đấy, sau này đừng có mà hối hận!” Cao Chí Uy hừ một tiếng, dứt khoát xoay người rời đi.

Lâm Yên thản nhiên phủi bụi vô hình trên quần áo, sau đó chậm rãi đi ra ngoài.

Chị Lăng đã bàn bạc với Đỉnh Phong xong xuôi, mặc dù Trì Thịnh có ý phê bình kín đáo về chuyện này nhưng vẫn đồng ý để bộ phận truyền thông đăng thông báo, chứng minh hiện tại Lâm Yên là nghệ sĩ của Đỉnh Phong.

Tuy Trì Thịnh không đích thân ra mặt nhưng chỉ cần một thông báo từ bộ phận truyền thông của Đỉnh Phong đã là quá đủ.

Tiểu kịch trường.

Lâm Yên nhìn cảnh mình diễn với Bùi Nam Nhứ, trong lòng không khỏi cảm thán: Cô thật sự quá ngầu rồi! Chính cô còn tự thích bản thân mình nữa là Bùi Duật Thành: Kì thực, người cô thích là tôi có được không?