“Aiz, chị dâu! Sao chị lại như vậy chứ? Thôi bỏ đi, em nói!” “Có gì thì nói mau.” Lâm Yên hơi mất kiên nhẫn.
“Chị dâu, ít nhiều thì chị cũng được coi như một đại thần trong giới đua xe, thế chị có biết...
Tử thần đường đua - Yeva không?” Bùi Vũ Đường nhỏ giọng nói.
Lâm Yên không ngờ Bùi Vũ Đường lại đột nhiên đề cập tới Yeva, đồng thời đoạn đối thoại “nền” phía trước của cậu ta có liên quan gì đến Yeva? “Có nghe, làm sao?” Lâm Yên gật đầu.
“Chị dâu, để em phổ cập kiến thức cho chị một chút.
Tử thần đường đua - Yeva chính là ông hoàng của giải đua xe hạng nhất thế giới đó, là đỉnh cao của làng đua xe.
Lãng Mãng hay Đồ Tể đều do Yeva dạy dỗ ra cả!” Dáng vẻ của Bùi Vũ Đường như thể muốn kể hết từ thuở hồng hoang.
Lâm Yên giật khóe miệng, vội vàng ngăn Bùi Vũ Đường lại: “Mấy cái này tôi biết cả rồi, rốt cuộc chuyện cậu muốn nói là gì?” “Chị dâu, Yeva giải nghệ một khoảng thời rồi, trong khoảng thời gian này không có bất cứ một tin tức nào về cô ấy hết, lẽ nào chị không tò mò xem người được xưng là Tử thần đường đua sau khi giải nghệ sẽ đi đâu sao?” Bùi Vũ Đường nhìn chòng chọc vào Lâm Yên, hỏi.
Bị Bùi Vũ Đường nhìn như vậy, chẳng hiểu sao Lâm Yên thấy hơi chột dạ, chẳng lẽ...
thằng nhóc này đã biết thân phận của cô: Theo lý thuyết thì hẳn là không phải mới đúng, cô để lộ sơ hở từ lúc nào vậy? “À...
đi đâu?” Giọng Lâm Yên đột nhiên nhỏ lại.
“Ha ha ha, để em nói cho chị nghe một tin tức cực kì quan trọng.
Tử thần đường đua đã xuất hiện rồi, xa tận chân trời gần ngay trước mắt!” Bùi Vũ Đường kích động.
Bùi Vũ Đường vừa dứt lời, Lâm Yên liền thở dài.
Quả nhiên là cô bị lộ rồi, nhưng mà...
sao Bùi Vũ Đường lại phát hiện thân phận này của cô được? “Cậu...
làm sao cậu biết? Ai nói cho cậu biết?” Lâm Yên nhân mày nhìn Bùi Vũ Đường, hỏi.
“Là một người bạn trong giới của em!” Bùi Vũ Đường suy nghĩ một lúc mới nói.
“Bạn của cậu là Kỷ Thiệu Nguyên?” Lâm Yên hỏi.
“Kỷ Thiệu Nguyên? Bùi Vũ Đường khó hiểu, “Đó là ai?” “Không phải Kỷ Thiệu Nguyên?” Lâm Yên càng không hiểu, người biết thân phận Yeva của cô chỉ có một minh Kỷ Thiệu Nguyên.
Thế nhưng nếu không phải cậu ta bán đứng cổ thì là ai? Chẳng lẽ có người biết được thân phận của cô rồi báo cho Bùi Vũ Đường? “Chị dâu, em nói thật với chị vậy.
Em và người bạn của em đều nhận được lời mời tham gia một buổi tiệc rượu tư nhân ba ngày sau.
Hiện giờ Yeva đang ở Để Đô, nhưng mà cô ấy chưa bao giờ xuất hiện trước mặt công chúng cho nên lần này chỉ có một vài người có vị trí tương đối cao trong giới mới được biết thôi!” Bùi Vũ Đường nói.
“Hả?” Lâm Yên càng khó hiểu.
Tức là vừa rồi cô hiểu lầm, Tử thần đường đua mà Bùi Vũ Đường nói đến không phải là cô mà là một người khác? “Tôi hiểu ý của cậu rồi.” Lâm Yên nhìn Bùi Vũ Đường, chậm rãi nói, “Ý của cậu là có một người có địa vị trong giới mới được Yeva tới, đồng thời tổ chức một buổi tiệc tư nhân rồi mời các cậu tham gia.”