Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 457: Có chuyện tốt vậy sao?




Vì thế tôi muốn trở thành đội trưởng của đội xe nhà họ Hạ!” Nghe xong yêu cầu này, Lâm Yên dứt khoát gật đầu đồng ý luôn.

Đúng như những gì Mạc Thư Vân nói, lý lịch cùng với năng lực của anh ta mà để anh ta làm đội trưởng đội xe nhà họ Hạ thì không khác gì dùng dao mổ trâu để giết gà.

Nhất là còn đang trong khoảng thời gian đội xe được tổ chức lại và cũng là giai đoạn khởi đầu.

Nếu Mạc Thư Vân đồng ý quan tâm đến đội xe nhiều hơn thì hiển nhiên Lâm Yên cầu còn không được.

“Điều kiện thứ hai là?” Lâm Yên hỏi.

“Cô Lâm, điều kiện thứ hai là tôi muốn cổ phần của đội xe nhà họ Hạ.

Không cần nhiều, chỉ cần 10% là được, hơn nữa tôi cũng không cần tiền lương, thậm chí tôi còn có thể bỏ tiền đầu tư cho đội xe nhà họ Hạ.” Mạc Thư Vân nói.

Lâm Yên nghe xong liền sửng sốt.

Cô không nghe lầm đấy chứ? Có chuyện tốt như thế này sao? Người này...

có thù oán gì với tiền à? Không những không cần tiền lương mà còn ném tiền vào đội xe nhà họ Hạ...

Tình hình của đội xe nhà họ Hạ hiện giờ chính là một đội xe sơ cấp chẳng thắng nổi mấy cuộc đua, là cái loại nhìn không thấy tương lai.

Vậy mà Mạc Thư Vân lại muốn có cổ phần của đội xe.

“Anh có thể nói cho tôi biết lý do tại sao hay không?” Lâm Yên hỏi thẳng Mạc Thư Vân.

“Ha ha, cái này chẳng phải quá đơn giản rồi sao? Nếu đúng như những gì cô Lâm nói, cô thẳng ww không phải là do dàn dựng thì có thể chứng minh rằng tài nghệ của cô Lâm tối thiểu cũng phải ở cấp độ giải đua xe hạng ba thế giới.

Nếu như có thêm cách thức huấn luyện của tôi, cộng thêm những tay đua tốt thì tôi tin...

Không đến năm năm sau, đội xe nhà họ Hạ sẽ có hy vọng trở thành một trong những đội xe đứng đầu trong nước.

Sau bảy năm là chúng ta có thể tham dự giải đua xe hạng ba thế giới.

Tôi muốn cổ phần của đội xe đương nhiên là để kiếm tiền rồi!” Mạc Thư Vân cười cười.

“Năm năm trở thành đội xe đứng đầu trong nước, bảy năm tham dự giải đua xe hạng ba thế giới sao..” Lâm Yên như có điều suy nghĩ.

Nếu là như vậy thật thì đội xe nhà họ Hạ giải tán luôn cho xong, cô cần gì phải phí tâm xây dựng lại đội xe để làm cái gì? “Cô Lâm, cô không cần nghi ngờ chính mình.

Tôi nhìn người rất chuẩn, tôi có lòng tin, nếu tôi cùng với cô Lâm hợp tác thì trong vòng năm năm sẽ đưa đội xe nhà họ Hạ trở thành đội xe hàng đầu trong nước, tám năm tham dự giải đua xe hạng ba thế giới!” Hai mắt Mạc Thư Vân sáng lập lòe.

Cô nhìn chằm chằm Mạc Thư Vấn, hỏi: “Chẳng phải vừa mới nói là...

bảy năm sao?”

“Vậy thì bảy năm!” Lâm Yên: “...” Cứ thế Mạc Thư Vân đã thành công gia nhập đội xe nhà họ Hạ.

Lâm Yên hẹn Mạc Thư Vân tối mai tới nhà cũ của nhà họ Hạ để ăn cơm, tiện thể giới thiệu cho Mạc Thư Vân một chút về tình hình thực tế, cũng như ông chủ thật sự của đội xe nhà họ Hạ.

Đồng thời Lâm Yên cũng gửi địa chỉ cho Vân Hiên, hẹn cậu ta cùng tới.

Đợi tới khi cô trở về Vân Gian Thủy Trang, Vân Hiên mới nhắn tin trả lời lại.

[Chị...

C...có nhiều người không?] Lâm Yên liền trả lời lại luôn: [Tính cả cậu thì có chừng năm sáu người, không nhiều.] Một lát sau, Vân Hiền trả lời lại: [Thể được rồi, em sẽ đến đúng giờ.

Cảm ơn chị.] Mạc Thư Vân cho Lâm Yên cảm giác như một tay già đời đã lăn lộn trong giới rất nhiều năm, đồng thời cũng có thực lực và kiến thức.

Vân Hiên thì khác, cậu ta là một người mới thuần túy, niềm yêu thích đối với đua xe cũng rất thuần túy...

Thế nhưng Lâm Yên lại cảm thấy tính cách của Vân Hiển hình như không được tự tin cho lắm.