Nếu như tay đua có tính cách nóng nảy thì phong cách đua xe cũng tương đối bạo lực.
Nếu tay đua có tính cách điềm tĩnh thì phong cách đua xe cũng theo hướng bình bình điềm đạm, không ai giống ai.
Mà, kiểu tính cách như Vân Hiển thì Lâm Yên chưa bao giờ gặp trong cuộc đời sự nghiệp của cô, vậy nên cô thấy hơi chờ mong và hiếu kỳ đổi với chàng trai nhỏ tuổi này.
Lâm Yên gọi điện cho ông ngoại của mình.
Một lát sau, đầu bên kia truyền đến tiếng nói của Hạ Định Công: “Tiểu Yên, đã muộn thế này còn tìm ông có chuyện gì không?” “Ông ngoại, tối mai cháu về nhà ăn cơm ạ.” Lâm Yên nói.
“Được, về nhà nhiều một chút.” “Ông ngoại, tối mai cháu dẫn hai tay đua tới.
Một người trong số họ sẽ đảm nhiệm vị trí đội trưởng của đội xe nhà họ Hạ chúng ta.” Cô nói thẳng.
Đầu bên kia lập tức rơi vào trầm mặc.
Hạ Định Khôn cho rằng Lâm Yên chỉ muốn về ăn một bữa cơm bình thường, chứ nào có nghĩ Lâm Yên đã tìm được tay đua mới, rồi còn đưa người này tới nữa.
“Đội trưởng? Đùa cái gì thế? Tùy tiện tìm một con chó con mèo nào đó về làm đội trưởng đội xe của chúng ta!” Hạ Định Khôn chưa lên tiếng, trong di động đã truyền đến giọng nói phẫn nộ của Hạ Hùng.
Đương nhiên, Lâm Yên chẳng thèm để bụng tới.
Nếu như Mạc Thư Vân nghe một nhân viên quản lý của một đội xe sơ cấp đánh giá mình là chó, là mèo thì không biết sẽ có cảm nghĩ gì? Tuy cô không quá rành về giới đua xe trong nước nhưng cô cũng rõ một tay đua như Mạc Thư Vân nếu đặt ở một đội xe có tiếng tăm thì có lẽ sẽ không có danh tiếng gì.
Thế nhưng nếu đặt ở một đội xe sơ cấp thì anh ta chính là nhân vật ở cấp đại thần không thể chạm tới, có được không! “Ừ ông biết rồi, tối mai cháu dẫn người về xem sao.” Hạ Định Khôn nói.
“Vầng ông ngoại, hẹn ông tối mai ạ.” Lâm Yên nói xong liền cúp máy.
Lâm Yên vừa tắt cuộc gọi không được bao lâu thì đã thấy Bùi Vũ Đường hấp tấp đẩy cửa đi vào.
“Chị dâu, chị đi đâu thế? Em tìm chị cả một ngày rồi đấy, ngay cả tin nhắn của em chị cũng không trả lời!” Thấy Lâm Yên, Bùi Vũ Đường vội vàng hỏi.
“Tìm tôi cả ngày?” Lâm Yên hơi sửng sốt.
Hôm nay vì chuyện của Mạc Thư Vân với Vân Hiên nên cô không có thời gian để ý di động, cũng không biết Bùi Vũ Đường tìm mình.
“Em gọi chị hai, ba cuộc điện thoại, gửi hơn mười tin nhắn mà chị chẳng hề trả lời lại em!” Bùi Vũ Đường tỏ vẻ đáng thương.
Lâm Yên: “...” Lâm Yên bất đắc dĩ nói: “Thế cậu tìm tôi là có chuyện khẩn cấp gì?” Bùi Vũ Đường lập tức kích động nói: “Có chuyện, là chuyện lớn đó ạ...
Chính là quà gặp mặt!!!” “Quà gặp mặt?” Lâm Yên sửng sốt, “Quà gặp mặt gì?”
Chính là quà gặp mặt Yeva đấy!” Bùi Vũ Đường nhảy xuống ngồi cạnh Lâm Yên, “Chị dâu, ba ngày nữa chúng ta sẽ đi dự tiệc rượu gặp mặt một người ở cấp độ truyền thuyết như Yeva thì đâu có thể đi tay không đúng không, như vậy đúng là quá bất lịch sự rồi! Chị nói xem chúng ta nên tặng cái gì đây, phải quý giá nhưng không được phô trương.
Lúc đầu em còn định đưa thẳng tiền nhưng nghĩ kĩ lại lại thấy không thích hợp, tặng tiền cho một tay đua hình như không được tốt lắm...”