tốt quá...” Trong mắt Hạ Định Khôn không giấu được sự kích động, nếu như có một cao thủ như vậy gia nhập đội xe thì...
Vậy thì đội xe nhà họ Hạ có hy vọng rồi, thậm chí còn có cơ hội thoát khỏi cái danh đội xe sơ cấp! “Đúng rồi.” Ông đột nhiên nhìn sang Văn Hiện đang đứng cạnh Lâm Yên.
Cuối cùng, ông cũng chú ý tới đứa nhỏ này.
Tuổi tác không lớn, chắc là mới tốt nghiệp không lâu.
“Chào ông chủ ạ...”
Vân Hiến hơi xấu hổ, cúi đầu chào hỏi Hạ Định Khôn.
Lúc trước cậu có nghe Lâm Yên giới thiệu, ông cụ này chính là ông chủ của đội xe nhà họ Hạ.
“Chào cậu, cậu tên là Vân Hiên đúng không?” Hạ Định Khôn mỉm cười hỏi.
“Vâng ạ.” Văn Hiến gật đầu.
Lâm Yên thấy vậy liền kể sơ qua chuyện của Vân Hiên cho Hạ Định Khôn.
Đối với chuyện này thật ra Hạ Định Khôn cũng không cảm thấy bất ngờ, hiện nay đúng là có rất nhiều sinh viên yêu thích bộ môn đua xe, thậm chí còn xác định sẽ lấy đua xe làm nghề nghiệp trong tương lai.
Thế nên nơi đầu tiên bọn họ nghĩ tới đa phần là những đội xe có tiếng, rất ít người muốn gia nhập đội xe nhỏ.
Thế nhưng ông không rõ ràng trình độ của Vân Hiên rốt cuộc là như thế nào.
Tuy cậu ta vẫn là sinh viên, từng có một vài thành tích nổi trội nhưng điều đó không có nghĩa cậu ta có thể trở thành một tay đua chuyên nghiệp.
Không đợi Hạ Định Khôn lên tiếng, một tiếng ồn lớn đã vang lên.
Chiếc xe do Mạc Thư Vân điều khiển đã chạy xong vòng thứ hai và về đích.
Còn những thành viên của đội xe nhà họ Hạ, bao gồm cả Hạ Minh Khải đều bị bỏ xa tít tắp.
Mạc Thư Vân xuống xe, tháo mũ bảo hiểm rồi nói với Hạ Định Khôn: “Lão gia tử, đám đội viên này của ông nên thay từ lâu rồi.
Toàn một đám tạm bợ, chẳng dùng được ai.” Nếu vừa rồi anh ta nói vậy ắt hẳn sẽ bị chế giễu, thế nhưng hiện tại không một ai dám lên tiếng phản bác.
Đối với một tay đua mà nói thì tốc độ là tất cả.
Trong giới đua xe, quyền phát biểu luôn nằm trong tay kẻ mạnh.
Một người có trình độ như Mạc Thư Vân gia nhập vào đội xe bọn họ, đó là chuyện không dám nghĩ tới.
Bọn họ thật sự không ngờ rằng người này lại là đội trưởng của Fire!
Nói trắng ra, bọn họ không ngờ Lâm Yên lại có bản lĩnh có thể lôi kéo được đội trưởng của Fire.
Lâm Yên cười híp mắt, liếc nhìn đám người: “Thế nào? Bây giờ chúng ta đã có thể nghiêm chỉnh bàn chuyện gây dựng lại đội xe chưa?” Gương mặt Hạ Minh Khải và Hạ Hùng hết sức khó coi, không hé lấy một lời, những người khác còn lại cũng vô cùng trầm mặc.
Hạ Định Khôn lên tiếng: “Tiểu Yên, bây giờ đã muộn rồi, để ngày mai chúng ta lại bàn bạc kĩ lưỡng với đội trưởng Mạc và Vân Hiên.” Thực lực của Mạc Thư Vân đã được chứng minh, đồng nghĩa với việc Lâm Yên đã tìm được đội viên chất lượng, như vậy chuyện kiểm tra bản lĩnh của Vân Hiên không cần quá vội.
Lâm Yên nhìn sang Mạc Thư Vân và Vân Hiên.
Mạc Thư Vân nhún vai nói: “Cũng được, tôi không có ý kiến, tùy thần tượng quyết định.”.
Mặc dù Vân Hiến hơi thất vọng vì hôm nay không được đua xe, thế nhưng cậu ta vẫn ngoan ngoãn gật đầu, nói: “Em sao cũng được ạ...”.
Cậu không ngờ Lâm Yên lại có thể kéo được đội trưởng của Fire về, thảo nào chị ấy lại có thể tự tin cam đoan với cậu rằng nhất định sẽ có thứ để cậu học hỏi.
Lâm Yên: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi!”