Mấy kẻ ăn bám tuy không có tác dụng gì nhưng ít nhất sẽ không kéo chân người khác.
Cậu cùng với đám đội viên đua với tôi tôi qua đều là kéo chân của đội xe!” “Ba, cái tên này vênh váo quá rồi, sao có thể để loại người này gia nhập đội xe nhà chúng ta?” Hạ Hùng gần như hét lên với Hạ Định Khôn.
“Ông nội, ba cháu nói không sai.
Cho dù anh ta có chút thực lực thì thế nào, nếu anh ta gia nhập đội xe thì đội xe nhà chúng ta sẽ giải tán hết!” Hạ Minh Khải cũng phụ họa ngay lập tức.
Không đợi Hạ Định Khôn lên tiếng, Lâm Yên nói: “Sự có mặt của mấy người mới khiến đội xe nhà họ Hạ sụp đổ ấy.” “Ở đây không đến lượt mày lên tiếng!” Hạ Hùng gầm lên.
“Nếu cô ấy không được lên tiếng thì lẽ nào mấy người được lên tiếng:” Mạc Thư Vân cười lạnh nhìn Hạ Hùng.
“Mày nghĩ mày là cái thá gì, chưa nói đến chuyện hiện giờ mày còn chưa gia nhập đội xe, cho dù mày có thật sự đặt chân vào cái đội xe này đi nữa thì mày cũng phải chịu sự quản lý của tao!” Hạ Hùng gằn giọng.
“Ông nói chuyện với cổ đông của đội xe như vậy sao?” Mạc Thư Vân nhìn ông ta như thể đang nhìn một thằng ngu, nói.
“Cổ đông?” Mạc Thư Vân nói xong, không chỉ Hạ Hùng mà ngay cả lão gia tử Hạ Định Khôn cũng sững sờ.
“Cậu muốn làm cổ đông?” Hạ Định Khôn hỏi lại Mạc Thư Vân.
“Lão gia tử, cháu ngoại của ông với tôi đã bàn bạc xong hết rồi.
Ngoại trừ đảm nhiệm vị trí đội trưởng thì tôi còn có thể làm một cổ đông của đội xe.
Tôi không cần nhiều cổ phần, chỉ cần 20% là được rồi.” Mạc Thư Vân mỉm cười nói với Hạ Định Khôn.
Lâm Yên liếc mắt nhìn Mạc Thư Vân.
Chẳng phải lúc đầu nói là 10% sao, sao bây giờ lại biến thành 20 rồi? “Tôi gia nhập đội xe làm đội trưởng cũng không cần tiền lương, đồng thời sẽ phụ trách toàn bộ vấn đề về đường đua với đội viên của đội xe.
Bên cạnh đó cũng sẽ đầu tư vào đội xe.” Mạc Thư Vân nói.
Lúc này, ánh mắt của lão gia tử Hạ Định Khôn nhìn Lâm Yên không giấu được sự khó tin.
Coi như mới đầu Mạc Thư Vân không hiểu rõ tình hình của đội xe, thế nhưng chỉ cần để ý một chút là có thể điều tra rõ ràng rành mạch.
Hiện tại, đội xe nhà họ Hạ đã gần như nằm sát biên giới giải tán, phải gánh chịu áp lực cực lớn, hơn nữa sắp tới còn có chuyện dàn dựng thi đấu bị tung ra nữa.
Đến lúc đó, đội xe có thể sống sót hay không là một điều khó đoán.
Còn Mạc Thư Vân là một tay đua có năng lực, thậm chí còn từng làm đội trưởng của một đội xe có tên tuổi mà lại đồng ý gia nhập đội xe nhà họ Hạ, lại còn đổ tiền vào đầu tư?
Đối với Hạ Định Khôn thì đây là chuyện không thể tin nổi.
“Ông ngoại, cháu với Thư Vân đã bàn bạc xong xuôi rồi, đúng như những gì anh ta nói.” Lâm Yên giải thích với Hạ Định Khôn.
“Tình hình của đội xe hiện giờ không lạc quan nhưng cậu vẫn muốn đầu tư, lại còn muốn 20%?” Hạ Định Khôn khiếp sợ nhìn Mạc Thư Vân.
“Lão gia tử, chút chuyện nhỏ ấy ông không cần phải lo cho tôi đâu, đầu tư là chuyện của cá nhân tôi.
Lời thì vui vẻ, lỗ cũng không oán trách.
Tôi nhìn trúng tiềm lực của đội xe nhà họ Hạ cho nên mới bỏ tiền túi đầu tư 20% cổ phần này.”