Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 548: Còn nhớ ngài nữa




(*) MVP: Để chỉ người chơi có thành tích tốt nhất trận và để lại những ảnh hưởng lớn đến kết quả trận đấu.

Cái này...

là cái quỷ gì vậy! Chẳng phải đêm qua cô đã nói rõ với tên kia rồi sao? Tại sao tên đó lại chọn Thái Văn Cơ, còn chọn chơi tướng này nguyên cả đêm nữa? Được rồi, Thái Văn Cơ cũng được, dù sao đối với một người mới thì Thái Văn Cơ là một lựa chọn thích hợp vì tướng vú em sẽ không dễ chết.

Thế nhưng làm sao cái tên này lại có bản lĩnh chơi Thái Văn Cơ rồi mà còn chết được nhiều lần như vậy? Lâm Yên nhìn một chuỗi đỏ dài trên màn hình di động, ngay cả gà mờ cũng chơi Thái Văn Cơ tốt hơn tên kia có được không? Cô lại liếc mắt nhìn Bùi Vũ Đường đang run rẩy bên cạnh rồi im lặng đỡ trán, cũng khó trách tại sao đứa nhỏ này lại sợ hãi đến như vậy.

Sau khi nhìn xong chuỗi chiến tích huy hoàng kia, Lâm Yên mở Wechat định tìm Uông Cảnh Dương để giải thích.

[Yên Thành Sơ Vũ Cách Tà Dương: Cẩu tử có đó không? Khung chat lập tức hiện lên lời nhắc nhở: Bạn chưa phải là bạn của Cẩu tử, xin mời gửi yêu cầu kết bạn.

Sau khi đối phương đồng ý thì có thể nói chuyện.

Lâm Yên: “Á...” Bùi Vũ Đường trộm liếc nhìn màn hình của Lâm Yên, sau đó nhận ra Lâm Yên đã bị đối phương kéo vào danh sách đen rồi.

Chậc chậc chậc...

còn hại cậu ta lo lắng như vậy, không ngờ đóa hoa đào này còn chưa kịp nở đã tàn.

Đúng lúc này Wechat của Lâm Yên lại nhảy ra lời mời trò chuyện video.

Là Bùi Duật Thành gửi tới.

Bùi Vũ Đường ngồi bên cạnh thấy anh cả gọi cho Lâm Yên thì kích động đến mức nước mắt dạt dào như vỡ để.

“Chị dâu! Là anh của em gọi đấy, mau bắt máy, mau bắt máy!” Lâm Yên nhanh chóng chấp nhận rồi hắng giọng một cái, dịu dàng nói: “Alo, ngài Bùi đấy ạ, bên ngài vẫn ổn chứ?” Trong video, hình như Bùi Duật Thành đang ở trong khách sạn nào đó, trên người mặc đồ ngủ thoải mái.

“Ừm, vẫn ổn! Xin lỗi ngày hôm qua là lễ Tình nhân mà lại không thể ở bên cạnh cô.” Bùi Duật Thành hơi áy náy.

Lâm Yên liền nói: “Không sao không sao, công việc quan trọng hơn mà, tôi không sao cả!” “Hôm qua đã làm những gì?” Bùi Duật Thành giả vờ lơ đãng hỏi một câu.

Lâm Yên lập tức giật mình đảo đảo tròng mắt, làm bộ ngoan ngoãn đáp lại: “Hôm qua ấy à...

cả ngày hôm qua tôi đều ở nhà đọc sách, còn dành chút thời gian để luyện viết bút lông nữa!” Bùi Vũ Đường: “..” Ha ha.

Lâm Yên lập tức hướng màn hình về phía Bùi Vũ Đường: “Không tin ngài cứ hỏi Tam thiếu.” Bùi Vũ Đường nằm im cũng trúng đạn lập tức nghệt mặt ra, sau đó chỉ có thể đau khổ nói: “Dạ dạ dạ, cả ngày hôm qua chị dâu đều ở nhà đọc sách với luyện chữ..” Cậu ta lớn ngần này rồi còn chưa bao giờ dám nói dối anh cả đâu.

Bùi Vũ Đường nói xong thì nơm nớp lo sợ đứng một bên, chỉ sợ anh cả phát hiện ra cái gì đấy.

Đầu bên kia, Bùi Duật Thành khẽ cười một tiếng sau đó nhìn Lâm Yên một cách đầy ẩn ý: “Ngoan vậy sao? Vậy ngoài những chuyện này ra thì không làm gì khác nữa à?” Bùi Vũ Đường giật mình thon thót.

Lâm Yên ho nhẹ một tiếng rồi trả lời: “Chuyện khác? Khụ...

có...

có chứ...

ngoài những chuyện này ra, tôi còn...

nhớ ngài nữa.” Bùi Duật Thành: “...” Bùi Vũ Đường: “...” Ba của mình quá lợi hại! Trong màn hình, Bùi Duật Thành khẽ nhướng mày.

Nếu không phải ngày hôm qua anh luôn ở chỗ cô thì có lẽ đã bị cô lừa rồi.

Thế nhưng bây giờ anh lại cam tâm tình nguyện bị cô lừa.