Ám Sát Nhầm Ác Ma

Chương 3




ĐÙNGGG

Bụp

Phát súng vừa nổ cũng là lúc Gyn cảm thấy đầu óc mình choáng váng. Sau đó, cô liền ngã khuỵu xuống đất. Một người đàn ông mặc trên người bộ vest đen bất ngờ xuất hiện sau lưng cô. Sau khi xác nhận cô đã bất tỉnh,anh ta tiến đến bên cửa sổ, nhìn lên tòa nhà phía trên, thông báo vào bộ đàm của mình.

- Xin lỗi ngài vì sự chậm trễ này. Đã bắt được cô ta rồi ạ.

- Tốt. Mang cô ta về đây.

Người đàn ông cố nén cơn đau ở bả vai vừa bị trúng đạn của mình, nhanh chóng ra lệnh cho tay sai làm việc rồi lập tức ngồi xuống ghế cho một vị bác sĩ riêng làm sơ cứu.

" Bị mình nhìn thấy nhưng cô ấy vẫn quyết nổ súng, cô ấy vẫn quyết đoán như tối hôm ấy vậy"

- Chúng ta lại gặp nhau rồi.

Hàn Diên nhắm mắt, miệng cười đắt thắng,khẽ nói.

Tầng hầm.

- Uhmmm.

Khóe mắt Gyn dần dần cử động. Cô ra sức lắc lắc cái đầu đang choáng váng của mình. Sau khi mở khẽ mắt, cô từ từ quan sát xung quanh. " Đây là đâu vậy? Mình bị sao thế này?". Sau khi quan sát một lượt, xung quanh rất tối, chỉ có ánh đèn mờ phía sau xông sắt." Khoan đã, xông sắt? ". Ý thức cô dần tỉnh lại. Cô mở choàng mắt nhìn xung quanh để xác nhận lại. " Là phòng giam. Mình bị bắt rồi sao?" Mồ hôi trên trán cô bắt đầu rịn ra, sống lưng truyền đến một cảm giác lạnh lẽo ghê người. Khi cô muốn cử động cơ thể mình thì phát hiện, hai tay đã bị trói ngược ra phía sau. Quần áo trên người chỉ còn lại lớp nội y thể thao và chiếc áo khoác ngoài lạ lẫm mỏng manh. Cô lập tức ngồi bật dậy ép chặt bả vai trái mình vào tường thu mình vào một góc nhỏ, tập trung quan sát xung quanh. Khi xác nhận xung quanh mình không có gì khác, cô mới dám khẽ thở nhẹ ra một chút.

Rầm.

Âm thanh mở cửa vang vọng khắp tầng hầm làm nhịp tim của cô đập loạn xạ. Tay nắm lại thành quyền, tiếp tục thu vào một góc. Sau đó là hành loạt tiếng bước chân ngày càng rõ ràng hơn. Người cô lúc này vì hoảng sợ mà căng cứng cả lên.



- Người ở đây, thưa ngài.

Dứt lời, người đàn ông lập tức mở cửa phòng giam. Cô biết người vừa được gọi là" ngài" đấy là ai. Lúc này, Gyn chỉ biết cúi đầu, để bản thân không nhìn vào vẻ mặt đáng sợ của anh ta. Hàn Diên tiến vào trong, anh ta nhìn thấy cô gái nhỏ đang vì sợ hãi mà co rún cả người.

- Tất cả ra ngoài đi.

- Rõ.

Sau hàng loạt tiếng bước chân dần dần đi xa. Trong tầng hầm lúc này chỉ còn Gyn và Hàn Diên. Anh ta tiến gần về phía cô. Gyn cảm nhận được điều đó nên càng cúi đầu sâu hơn nữa.

- Em đang sợ tôi sao?

Hàn Diên cợt nhã hỏi.

- Lúc em cầm súng ngắm vào tôi, tôi thấy được trong mắt em chỉ có một ý niệm là phải giết được tôi mà.

Hàn Diên nhìn thấy bả vai Gyn run nhẹ lên vì câu nói vừa rồi của mình. Anh ta càng cười lên khoái chí.

- Sao? Bây giờ em đang sợ tôi? Hử?

Anh ta cúi đầu, áp mặt mình vào sát mặt cô. Gyn vội vàng nhắm mắt, ra sức tránh né. Nhìn thấy bộ dạng của cô bây giờ, hắn cảm thấy rất sảng khoái.

Bốp.

Hàn Diên dùng một tay của mình bốp chặt vào cằm cô. Giọng lạnh băng ra lệnh.

- Mở mắt ra.

Gyn vẫn nhắm mắt, cúi đầu.



- Gyn, mở mắt ra.

Khoảng khắc đó, máu trong cơ thể cô như ngừng chảy. Cô mở mắt, dứt khoác nhìn vào người trước mắt với vẻ mặt trắng bệt, trán lấm tấm mồ hôi. Hàn Diên sau khi nhìn thấy biểu hiện như vậy của cô thì tỏ ra rất hài lòng.

- Gyn là mật danh của em nhỉ?

Mật danh chính là tên gọi của các thành viên trong tổ chức. Mật danh chỉ có người đứng đầu tổ chức biết, các thành viên trong tổ chức không hề biết đến mật danh của các thành viên còn lại. Ngoại trừ, những sát thủ cấp cao như Gyn và San, họ có quyền biết mật danh đồng đội của mình.

- Sao... anh biết được?

Gyn dùng chất giọng khàn đặc, yếu ớt hỏi.

- Tôi muốn biết cái gì thì sẽ biết ngay cái đó.

Hàn Diên nhìn vào mặt Gyn, dùng giọng điệu bong đùa nói. Gyn cũng biết, mình căn bản không thể thu được thông tin gì từ Hàn Diên.

- Nếu anh muốn trả thù về việc tôi ám sát anh thì anh cứ giết tôi đi.

Gyn đã chuẩn bị sẵn tâm lý để chết dưới tay Hàn Diên.

- Em nghĩ rằng tôi sẽ giết em sao?

Cô bất ngờ vì câu nói đó. "Tại sao lại không giết? Là hành hạ sống dở chết dở như San nói sao?","San?", " San đâu?"

Gyn rất muốn mở miệng ra hỏi về San nhưng lại khựng lại. Nếu San đã trốn thoát được rồi thì sao? Nếu cô nói ra tên San thì sẽ làm lộ ra một thành viên khác của tổ chức nữa. Chuyện này không hề tốt với San. Hàn Diên dường như nhìn thấu được suy nghĩ của cô. Anh ta đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô.

- Yên tâm đi. Tôi sẽ không làm gì em cả. Với điều kiện, trả lời câu hỏi của tôi, ai đã yêu cầu em làm việc này? Ngoan, nói tôi nghe.