An Bài

Chương 80: Nhận Việc




Thời gian gần đây mọi thứ trở nên yên ắng lạ thường. Không có yêu ma quấy phá, bệnh viêm phổi toàn thành phố cũng đã dần suy giảm. Dường như tất cả mọi thứ đang quay trở lại với xuất phát điểm ban đầu.

Ngoài việc đi làm và kiên trì tu luyện thì lâu lâu, Gia Hân cũng chỉ nhận việc đi giúp một số gia đình bị ma quỷ làm phiền, còn lại thời gian thì chỉ ở nhà hoặc ra ngoài với người bạn trai bận rộn đi thi hành công vụ.

Sự nhàn nhã này có lẽ không phải ngẫu nhiên. Nó như một dự báo trước rằng thường trước khi bão nổi thì sóng yên, biển lặng cùng ánh nắng chan hòa, nhưng đến khi bão đổ bộ vào, nó cuốn đi tất cả mọi thứ cùng để lại những dằn xéo cùng hậu quả cho những địa phương mà nó đi qua.

Bên Hiệp hội cũng đã báo về rằng, khi bọn họ đến công viên để lùng theo dấu vết yêu quái, thì phát hiện một cây cổ thụ sum xuê lá bất thường giữa tầng tầng lớp thực vật được cắt tỉa và chăm sóc một cách cẩn thận.

Đáng tiếc thay, trước khi dăng lưới bắt được tên yêu quái này thì có một vài người dân vô tội đi ngang qua, khiến cho công tác chuẩn bị của mọi người đổ sông đổ bể và làm cho tên yêu quái này trốn thoát bằng khói xanh. Sau khi luồng khói xanh lục tản đi, tại nơi mà cây cổ thụ đã cắm rễ ở đó chỉ còn lại một hố đất rộng lớn còn vương một ít yêu khí.

Đây là yêu khí đặc biệt của Mộc Tinh. Yêu lực của nó tỏa ra một màu xanh lục đặc trưng và rất dễ nhận biết. Tuy nhiên, bởi vì đâu đâu cũng có cây cối và xuất hiện rất nhiều ma quỷ mượn thân cây thuần âm để tu luyện, cho nên, chuyện lần tìm theo dấu vết của tên này khá là khó khăn.

Nhưng ít nhất, mọi người cũng đã biết được kẻ mà họ đang truy lùng là tên nào, để chuẩn bị những phương pháp đối phó một cách kỹ lưỡng nhất.

Tuy nhiên, những chuyện này cũng không làm ảnh hưởng đến hứng thú ăn kem vào trời Đông của Gia Hân. Cô khoác lên mình một chiếc áo len dày cùng với một chiếc quần legging giữ nhiệt màu đen và thưởng thức những miếng cuối cùng của cây kem que mà cô lén lấy từ trong tủ lạnh ra.



Cô vừa ăn, vừa trò chuyện với Thụ Thần đang ngồi ở phía đối diện. Luồng ánh sáng sau lưng ông tỏa ra màu vàng nhạt sắc nét hơn khoảng thời gian cô nói chuyện với ông lần đầu tiên. Có lẽ, thần lực của ông ấy đang ngày một tăng.

- Bớt ăn mấy đồ lạnh này đi. Chút nữa mẹ con mà nhìn thấy sẽ bị ăn mắng đấy. – Ông hiền từ khuyên.

- Lúc con lấy từ trong tủ lạnh ra thì mẹ con đã thấy rồi. Bà ấy đang chờ con ăn xong rồi mắng con đấy.

Nhà cô theo trường phái mẹ thì dữ còn bố thì hiền. Mọi việc dạy dỗ còn gái thì luôn là việc của nhà giáo nhân dân gương mẫu, còn bố thì chỉ đứng ngoài chờ đứa nào bị đánh thì lấy dầu thoa thôi. Và khi mà bà ấy muốn mắng hai chị em cô cái gì thì trước hết, bà luôn nhắm mắt làm ngơ để hai đứa thực hiện xong hành vi không tốt đó. Rồi chờ khi có hậu quả thì bà vừa vác gậy ra vừa lên giọng kết hợp combo vừa chửi vừa đánh đau tận xương tủy làm người ta không thể nào không nhớ lâu được.

Thấy cô vui cười thưởng thức những miếng kem lạnh lẽo cuối cùng thì ông mở lời nói:

- Gia Hân à, Gia Hưng nó... - Chưa nói dứt câu thì có tiếng gầm lớn vọng từ trong nhà ra.

- Miêu, đi vào trong nhà nhanh lên. Trời thì gió mà còn ra ngoài đấy ăn kem thì mày đúng là bị bệnh không nhẹ rồi. Chút xíu nữa mà mẹ nghe mày ho ra tiếng nào thì mẹ đánh tiếng đó.

- Dạ con vào ngay đây. – Nuốt vội miếng kem rồi cười với Thụ Thần ở đối diện – Ông tính nói gì với con ạ?

- Ừm, không có gì. Vào trong đi kẻo gió. – Ông ngoắc ngoắc tay đuổi Gia Hân vào trong nhà.

Thời tiết mùa đông có từng cơn gió thổi mạnh cuốn bay những chiếc lá héo úa. Lá rụng từng mảng từng mảng khiến cây bồ đề trở nên xơ xác hơn bao giờ hết.

Thụ Thần thở dài nghĩ: "Thôi vậy. Chắc cũng không có chuyện gì đâu."

oOo.

Vừa chưa thưởng thức sự bình yêu bao lâu thì thầy Long gọi điện thoại cho cô, bảo là sư thầy Thích Minh Triết cần cô tới giúp một Phật tử cho ông ấy. Có những chuyện thì phải nhờ tới Đạo sĩ mới có thể giải quyết được, nhưng thầy Long đã nhận việc của một người khác và không ở trong thành phố, cho nên, việc này phải chuyển đến tay cô.



Trước khi cúp máy, thầy Long còn nói với cô là Quốc Thiện sẽ tới để đón cô cùng đi tới chỗ Phật tử đó. Cô hỏi lý do vì sao nhất định cô phải đi cùng với anh thì ông không nói nguyên do, chỉ bảo là đi cùng nhau thì có gì anh sẽ hộ pháp cho cô.

Cũng may hôm nay là cuối tuần và không có ca trực, cho nên, anh rất sẵn sàng và tự nguyện để đi cùng với cô.

Chiếc xe ô tô lăn bánh vào trong khu dân cư cao cấp nhất của thành phố. Trước khi đi vào phải xuất trình thẻ cư dân và trình báo thân phận để tránh trường hợp có kẻ gian đột nhập. Mất khoảng 15 phút thì Gia Hân cùng Quốc Thiện mới từ bot bảo vệ đi vào trong khu.

Xe dừng lại trước cửa của căn biệt thự số 21 mang kiểu kiến trúc cổ điển Châu Âu. Từng rào xung quanh cao và dăng đầy lưới điện khiến cho bên ngoài không thể nào thấy được rõ hiện trạng ở bên trong.

Gia Hân nhấn chuông cửa thì có một người phụ nữ 60 tuổi tự xưng là giúp việc ra mở cổng cho hai người.

Khuôn viên bên trong căn biệt thự được trang trí đầu hoa thơm cùng cây cảnh đủ loại, nhằm khiến cho căn nhà trở nên tràn đầy sức sống. Tuy nhiên, cô có thể cảm thấy được xung quanh căn nhà trà đầy yêu khí khiến cho nơi trở nên u ám và thiếu sinh khí, giống như bị bỏ hoang lâu ngày mà không có người ở.

Người giúp việc dẫn cô đến phòng khách, nơi đang có một người phụ nữ xinh đẹp và quý phái với gương mặt mệt mỏi và quẫn bách. Thấy có người đến, bà ấy đưa mắt lên nhìn, nhưng khi thấy hai người trẻ tuổi đến thì bà ấy thở ra một hơi thất vọng.

- Hai người có lẽ là người mà thầy Thích Minh Triết mời đến. Không biết trước khi đến thầy đã nói tình trạng của ông nhà tôi cho hai người chưa? – Bà đã rất hy vọng là người mà sư thầy giới thiệu sẽ giải quyết tình trạng mê man của chồng mình. Nhưng những người trẻ tuổi thế này làm sao mà giải quyết được trong khi cả tụng kinh hay mời thầy tới bắt ma cũng vô vọng.

- Người mà sư thầy mời tới là sư phụ của con. Tuy nhiên, ông ấy bận việc không thể tới được. Nhưng xin cô yên tâm, những thứ con có thể xử lý được thì con sẽ cố gắng giải quyết cho cô.

Nói xong cô lấy ra hai lá bùa rồi thổi một hơi lên chúng khiến chúng phát sáng. Sau đó cô niệm chú, lá bùa như bị gió thổi bay bay lên không trung và dính lên người của người phụ nữ và người giúp việc khiến họ há hóc mồm.

- Ngoài hai người ra còn có người bình thường nào đang ở trong nhà không? Chồng của cô đã bị tình trạng này bao lâu rồi? – Cô vừa hỏi vừa đưa la bàn yêu dấu của mình ra đo xem chỗ nào có luồng yêu khí mạnh nhất trong nhà.

Căn nhà này không nhuốm yêu khí lâu lắm, giống như có ai đó tới và mang yêu khí đến căn nhà này. Đó là lý do tại sao người giúp việc và chủ nhà chỉ bị nhiễm yêu khí nhẹ và không bị ảnh hưởng tới hồn phách.



- Khoảng hai tuần trước thì ông ấy cứ có dấu hiệu đau đầu, mê sảng, lâu lâu thì như người mất hồn, sáng dậy thì mệt mỏi rã rời, nhưng đọc Chú Lăng Nghiêm thì đỡ hơn. Tuy nhiên, mấy ngày này ông ấy không thể ra khỏi giường và nằm mê man. Tôi cũng đã đưa ông ấy đi bệnh viện nhưng khi bác sĩ lại bảo ông ấy bị kiệt sức, chỉ cần chuyền nước là ổn. Nhưng mà hiện tại ông ấy vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Bà cũng lờ mờ đoán ra được có thể chồng của bà bị"bệnh âm" và không thể tới bệnh viện để chữa khỏi được, cho nên đã gọi điện thoại tới cho sư thầy để xin thầy bày đường chỉ lối. Ông ấy sau khi nghe thấy những gì mà bà nói thì khuyên bà nên tụng chú Lăng Nhiêm liên tục 2 tiếng một lần và sau đó ông ấy sẽ mời bạn của mình tới giúp. Sau một thời gian dài tụng kinh, bà cũng đã mệt mỏi rồi, nhưng biết được người có thể giúp gia đình mình sẽ tới cho nên bà ngồi ngoài để chờ.

- Nếu mà không còn ai ngoài hai người thì giờ nhờ cô dẫn con lên phòng với ạ.

Bà chủ gia đình này mặc dù trong mắt vẫn hiện vẻ nghi ngại đối với hai người cô, tuy nhiên, người được sư thầy gửi gắm thì không thể nào là kẻ lừa đảo được, cho nên bà chấp thuận dẫn hai người lên gác.

Khắp đoạn đường dẫn tới căn phòng trên lầu, cô có thể thấy được ảnh gia đình được treo khắp các lối đi. Và ngoài bà chủ nhà này ra thì có một người nữa cô rất quen mặt, đó chính là ông Trương Nhật Trung, người đã quyên tượng vàng cho chùa Quang Minh.

Lần đầu tiên cô gặp mặt ông ấy đã thấy bất ngờ vì cơ thể người thường như vậy lại bị nhiễm một tầng yêu khí không hề nhỏ. Đã vậy, ông Trung vẫn không có dấu hiệu bệnh tật và có vẻ rất khỏe mạnh. Nhưng sau khi đến đây thì cô cũng đã biết được nguyên do.

Gia đình của ông ấy là Phật tử, cho nên chính nhờ sự tính Phật đó của ông đã giữ cho ông ấy toàn mạng cho đến giờ. Tuy nhiên, lý do khiến ông ấy bất tỉnh nhân sự thì phải nhìn thấy hiện trạng của ông ấy mới có thể biết được.

Ở cuối hành lang tầng 2 chính là căn phòng ngủ của hai vợ chồng nhà ông Trung. Càng tiến dần vào thì yêu khí tỏa ra càng mạnh mẽ. Hơi lạnh toát ra khiến cho cô giúp việc lâu năm của căn nhà này không thể nào ngừng run rẩy.

- Hai người đưa bọn con tới đây là được rồi. – Cô lên tiếng đuổi người đi trước. Với hai lá bùa mà cô đưa cho thì không có yêu khí nào có thể làm hại hai người đó được. Tuy nhiên, để tránh vướng chân vướng tay thì không còn cách nào là để hai người xuống phòng khách ngồi đợi trước.