Ánh Sáng Thuần Khiết

Chương 17: Thiêu cháy




Đột nhiên, mặt dây chuyền trên ngực cô phát sáng biến thành lighstick đâm xuyên qua người cô Stella. Cô giáo giật giật kinh ngạc.

- Ngươi là một chiến binh? - Cô Stella vừa nói vừa hiện dần ra là một con người khác với khuôn mặt đáng sợ đầy hắc ám. Một con quỷ đen đúa bị xiên thủng người.

- Ngươi đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Sự tồn tại của ngươi không cần thiết nữa. – Một khuôn mặt dị dạng xấu xí xuất hiện trước mặt Lucasta, và đẩy tên quỷ bị đâm ra. – Ngươi thật gian manh thần Rừng, chọn một chiến binh công lý làm người kế tục. Nhưng mà bất quá, chỉ mới là một đứa nhãi chưa hoàn thiện sức mạnh.

Cô ta tiến gần tới Lucasta, đột ngột phải nhảy ra vì xuất hiện trên không trung là chim ưng chín đầu bay vút qua ngăn cản cô ả bắt Lucasta đi.

Sóc con từ trong người Lucasta chui ra liếm vào vết thương của cô. Vết thương dần dần lành lại.

- Hóa ra ngươi lại là một con sóc.

Người phụ nữ cười lớn, nhưng trong giọng cười đó mang màu sắc ma mị và ghê rợn khiến bất cứ ai nghe thấy cũng phải rùng mình:

– Chào mừng thần Rừng.

- Trùng Tinh quỷ vương, không hẹn gặp ngươi. – Giọng nói phát ra từ sóc con.

Lucasta mặt cắt trắng bệch như không còn giọt máu nào, ngỡ ngàng nhìn sóc con rồi nhìn người phụ nữ đứng trước mặt.

- Trùng tinh vương không phải đã bị chiến binh công lý giết chết rồi ư? – Cô bất giác thốt lên.

- Cái đó là trò bịa đặt do Trùng tinh dựng lên để các chiến binh nghĩ rằng Trùng tinh vương đã chết, mụ sẽ có nhiều cơ hội hành động hơn. Vốn dĩ không ai biết bộ dạng thật sự của Trùng Tinh là như thế nào. Trùng tinh làm loạn trong rừng mà ta thân là ở đây lại chưa xử được cô ta. – Thần Rừng cười cợt bản thân.

- Thần Rừng quả nhiên đã bị hút hết tinh lực vậy mà vẫn sống tốt nhỉ? Ta ngưỡng mộ lắm đấy. Vì đối với ta, nếu đã thành phế nhân thì nên chết luôn đi!

Trùng tinh thò ra chiếc tay dài ngoẵng, túm lấy sóc con bắt đi. Lucasta vùng vẫy muốn cứu nhưng cô không thể làm gì được với cơ thể đang bị dính chặt trong đám bầy nhầy. Những con trùng bắt đầu bò lại gần cô. Cô kinh hãi, tim đập thình thịch, như đang ở dưới biển sâu với áp lực khủng khiếp. Sống hay là chết? Chỉ một lựa chọn thôi.

Phải sống! Cô không thể nhìn sóc con bị giết! Cô quay ra nhìn chim ưng chín đầu.

Chim ưng bay vụt qua, giương những móng vuốt sắc nhọn cắt ngang cánh tay Trùng Tinh vương. Sóc con bị rơi xuống, Trùng Tinh vương bị bất ngờ trước sự tấn công.

- Con sóc này đã bị ta khống chế, không thể điều khiển được chim ưng chín đầu được nữa. Vậy là ai? Hừ.

Trùng tinh nhìn qua kẻ đang bị trói:

- Chỉ có thể là ngươi? – Mụ nhìn vào Lucasta, cô đang bị đám trùng xâu xé đến cắn và hút máu. – Ý chí của ngươi mạnh hơn ta tưởng đấy!



Lucasta tiếp tục điều khiển chim ưng chín đầu và ngựa trắng một sừng đồng loạt tấn công Trùng tinh vương. Cô cảm thấy mắt mình đang hoa lên vì mất máu. Thứ chất nhầy trên cành cây đã hạn chế sức mạnh chiến binh của cô. Cô không chống cự được với những con trùng. Cô không rõ mình có thể kéo dài được thời gian bao lâu nữa. Sóc con bị rơi xuống lại liều mình chạy đến chỗ Lucasta đá đám trùng kinh tởm đi.

Chim ưng chín đầu và ngựa trắng một sừng liên tiếp tấn công Trùng vương tinh theo sự điều khiển của Lucasta. Trùng tinh vương thấy vậy liền xuất ra hai con quái vật trùng tinh khổng lồ nhả độc của mình đối phó với hai con vật huyền thoại. Rồi mụ phóng một con trùng tinh độc vào Lucasta. Con trùng nhỏ nhưng cực độc đã làm da của cô đen lại phân hủy. Trùng tinh vương đắc ý không được bao lâu thì cơ thể của Lucasta đã hồi phục trở lại. Khả năng hồi phục vết thương của cô được nâng cao mạnh mẽ đến mức tối đa bởi cô đang ở trong rừng cây và có thần trợ lực. Các cây trong đây cùng cung cấp nhựa sống giúp cô hồi phục thương tổn. Trùng tinh vương méo xệch mặt, mụ không còn khinh nhờn Lucasta, mà một chưởng giết chết cô. Nhưng chưa kịp thực hiện ý định, Lucasta đã tập trung ý niệm, điều khiển những dây leo và rễ bám tung ra buộc chặt Trùng tinh vương khiến mụ không cử động được. Tuy nhiên con trùng độc nhỏ của mụ đã quay lại phun độc vào dây leo khiến chúng bị đen lại và bị ăn mòn. Mụ thoát ra tức giận phóng ra hàng loạt chất nhầy khiến rừng cây bị ô nhiễm. Các cây rừng không còn sức mạnh nữa, trở nên héo dần. Lucasta bối rối, đau đớn. Đối với cô, có lẽ việc nhìn rừng cây héo đi còn đau đớn hơn cả việc bị móc tim hay bị trùng hút máu. Nơi đây chính là căn nhà thứ hai mà cô yêu dấu.

Trùng tinh đã tức sôi máu lên, không gì còn có thể cản mụ đi giết Lucasta. Thì, vút, Trùng tinh tránh ra, một cây thương phóng ngập xuống đất ngay chỗ mụ vừa đứng.

- Con quỷ ngươi là ai?

- Là Trùng tinh vương! – Lucasta đáp lớn với chú Ed.

Chú Ed ngạc nhiên.

- Trùng tinh vương chưa chết, đây mới là thật. – Lucasta kêu.

Chú Ed hiểu ra, thu lại thương đấu với Trùng tinh vương.

Lại nói về Tiểu Phong, Bánh Bao, và Bông Xù sau khi được vớt lên từ đám bùn trở về nhà tắm rửa. Sherry cũng được Anna mang về khiến các tân binh lo lắng. Ông Augusta trông coi cho Sherry trong phòng. Mọi người bàn luận rất nhiều, mong có thể giết được con quái lợn. Lúc này, cô Anna nhận được tin từ Ed rằng đang chiến đấu với Trùng tinh vương và Lucasta đang gặp nguy hiểm, liền đi tiếp viện. Các tân binh lo lắng cho Lucasta, nằng nặc đòi đi theo.

Đến nơi, cô Anna nhảy ra đấu với Trùng Tinh vương với Ed. Các tân binh thảng thốt trước tình trạng của Lucasta. Họ cùng lúc phải tiêu diệt những con trùng đang bò đến.

- Đừng đến gần tớ. Trên người tớ toàn độc dược, nếu đến gần các cậu sẽ bị trúng độc chết đấy.

- Làm sao tụi tớ có thể đứng yên nhìn được chứ? – Bông Xù đau lòng. – Phải đưa Lucasta xuống.

Họ đánh giá tình hình thì thấy Lucasta đang bị dính chặt bởi một chất nhờn như keo.

- Có cách nào để đưa Lucasta xuống đây? – Bông Xù không biết làm cách nào nữa khi cô đã thử đủ cách kéo Lucasta ra bằng lực gió đẩy.

- Có đấy! – Tiểu Phong đáp. Cậu phóng ra băng phía sau người Lucasta. Cô sợ lạnh, kêu oái lên.

- Mau dùng lửa của cậu làm vỡ băng đi, Bánh Bao! –Tiểu Phong giục.

Bánh Bao theo lời, phóng ra tia lửa nóng cực độ xuyên qua băng. Đám keo dính bị đông cứng rồi bị vỡ vụn. Lucasta rơi xuống, năng lực chiến binh được giải phóng, người cô tỏa ra ánh sáng chiếu rọi. Cô ngay lập tức dùng lighstick thắp sáng khu rừng tỏa ra năng lượng giúp cây cối tươi xanh trở lại khỏi độc tố của Trùng tinh vương.

Cô Anna và chú Ed đều là chiến binh giỏi, họ kết hợp đánh cho Trùng Tinh vương phải lao đao.

- Lợi hại quá! Chúng ta còn lâu mới sánh được với năng lực của các chiến binh người lớn. – Bánh Bao tỏ ra ngưỡng mộ.



Trùng Tinh vương không còn cách nào khác phải chạy trốn. Những con trùng phun độc khắp nơi, Tiểu Phong sử dụng bàn chắn băng che chắn. Chú Đại Phong xuất hiện, dùng các tường khí bao lấy độc ngăn phát tán, Bông Xù tiếp sức.

Lucasta điều khiển đám côn trùng vây lấy Trùng tinh vương chặn đường chạy thoát của mụ trước sự ngạc nhiên của chúng bạn. Cô cưỡi lên ngựa trắng một sừng, điều khiển chim ưng chín đầu tấn công Trùng Tinh vương tứ phía. Không nhát nào là không phải nhát chí mạng nhắm tới Trùng Tinh. Không ngờ, mụ bỏ ra gương vàng chiếu rọi vào đám chiến binh tấn công họ. Gương vàng là một vật thánh mang sức mạnh to lớn, có thể tương đương với lighstick hoặc hơn, không ai rõ. Các nạn nhân của gương vàng bị nó chiếu lên phải chịu nỗi sợ khủng khiếp nhất của mình. Các chiến binh bắt đầu run rẩy đều cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của nó. Xung quanh Lucasta, hình bóng của phù thủy Bóng Tối hiện ra. Cô nhìn thấy tay mình dính máu nhơ nhớt. Cô vừa đâm… đâm một người... Cảm giác rùng rợn cứ bất chấp ùa về. Cô run rẩy. Hóa ra cô vẫn chưa hề thoát khỏi cảm giác tội lỗi đã chôn vùi bấy lâu, mà luôn sợ hãi che giấu. ‘’Ngươi cũng chỉ như ta, là kẻ sát nhân! Hãy trả mạng cho ta!" Tiếng nói của phù thủy Bóng Tối vang vọng đâu đây. Cô muốn phát điên, bồn chồn, cười cợt, lại run rẩy. Cô ngã xuống đất, lộn vòng, ôm đầu trong điên cuồng.

- Đừng sợ, mọi thứ đã qua rồi. Con chỉ làm đúng với lương tâm của mình thôi. – Móng vuốt khẽ vuốt qua mặt cô, lau đi nước mắt trên má nóng hổi. Sóc con đã ở cùng cô từ khi nào.

Lucasta lấy lại bình tĩnh, cầm chặt lấy lightstick sử dụng lời được dạy từ sóc con phóng ra ma thuật hóa giải lời nguyền từ gương vàng. Các chiến binh tiếp tục đuổi theo Trùng tinh vương ra phía ngoài rừng. Tiểu Phong đã chặn được Trùng tinh ở đằng trước, bắn liên tiếp vào Trùng tinh đã sức cùng lực kiệt. Bông Xù chặn Trùng tinh vương ở phía trên. Cô Anna và chú Ed cũng chạy ra bao vây xung quanh. Mụ không còn đường thoát nữa, nhìn lên Lucasta và thần Rừng cười đắc chí:

- Ngươi nghĩ các ngươi có thể hạ gục ta dễ dàng vậy sao? Ngươi nhìn xem cái gì kia?

Mọi người cùng nhìn lại, rừng đang bốc cháy mãnh liệt. Lucasta hoảng hốt gào lên.

- Ta đã ám nguyền lên những con trùng tinh. Nơi chúng chết sẽ biến thành hỏa ngục theo chúng. Ha ha ha! Khu rừng mà ngươi yêu quý đang cháy rụi từng chỗ từng chỗ một kìa! Nhưng ngươi chỉ có thể bất lực ở đây nhìn nó cháy thôi. Ngươi thật vô dụng.

Không biết lời Trùng vương tinh nói nhắm vào thần Rừng hay Lucasta nhưng đã công kích được cả hai. Lucasta đã cuống cuồng sợ hãi.

Tiểu Phong định chạy đi cứu lửa, bị cô Anna ngăn lại. Đó là lửa nguyền rủa bằng sinh mệnh, băng của con không thể dập được.

- Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể đứng nhìn? – Lucasta hỏi.

- Ừ, mạng sống là quan trọng nhất, không có ai phải chết là tốt rồi. – Cô Anna nói tiếp.

Thế nhưng Lucasta đã trèo lên ngựa trắng một sừng bay đến khu rừng.

- Lucasta dừng lại! – Mọi người đuổi theo cô.

Chú Ed ở lại xử lý Trùng tinh vương đang hả hê.

Cô bay vào trong dùng tất cả năng lượng tích tụ nhưng vô vọng, lửa cháy không hề suy suyển. Các chiến binh đuổi theo Lucasta bị chặn lại ở bìa rừng. Một vòng sáng vàng lớn bao quanh khu rừng. Là gương vàng đã tạo ra kết giới không cho ai bước chân vào ngoại trừ Lucasta có thể vào được thông qua lightstick. Lửa cháy hừng hực, ngay cả phía ngoài đã cảm thấy dát da dát thịt. Bánh Bao chạm vào vòng kết giới, cậu rụt tay lại vì bỏng. Các tân binh khác bắt đầu hoảng loạn. Bánh Bao mang sức mạnh của lửa mà còn bị bỏng vậy thì Lucasta sẽ bị thiêu thành tro rồi.

- Cô Anna, chú Ed mau tìm cách nào đó cứu Lucasta!

Cô Anna lắc đầu vô vọng.

- Không thể nào.

Lucasta đứng ở giữa rừng. Cô có thể cảm nhận được sức nóng như thiêu như đốt ngay ở bên. Thế nhưng ở giữa rừng tạo một khoảng trống mà lửa không thể bén vào. Cô đã bước vào vòng tròn khoảng trống đó và nhìn thấy một tảng đá đen thui ở phía trước. Cô chạm vào tảng đá đen, lập tức cô bị hút vào tảng đá. Cô liền biến lighstick thành sợi dây dài móc vào một gốc cây sắp bị lửa cháy đến. Gốc cây bị bật ra, cô bị cuốn vào trong. Không có động tĩnh gì nữa. Một lát sau, hòn đá nhả cô ra. Cô đã truyền hết ma thuật của mình cho rừng cây, giờ năng lượng trong người đã cạn kiệt. Hòn đá nhả cô ra vì cô chẳng có tí sức mạnh nào (món ăn bị chê vì không thơm ngon ý mà). Cô tiến đến ôm lấy hòn đá, hòn đá liền nhảy ra. Cô cứ tiến lại, hòn đá lại nhảy lùi lại. Cuối cùng cô dùng sức mạnh vật lý của mình đấu nhau với hòn đá. Hai bên giằng co quyết liệt. Cô cũng ôm được hòn đá trong người, lăn vào trong khu rừng nóng bỏng. Cô lăn đến đâu, hòn đá hút hết lửa đến đấy. Dù cho cô đã phỏng cả da cô vẫn lì lợm ôm ghì hòn đá lộn vòng. Không ngờ, hòn đá ăn quá nhiều lửa địa ngục, ăn không nổi, nó bị vỡ ra, lửa quỷ vừa bị hút vào lại phóng ra thiêu cháy khu rừng trở lại. Lucasta không ngờ hành động của mình chỉ là bất lực, lửa lại bùng lên phản chiếu vào đôi mắt đau đớn, cô chỉ còn một từ để miêu tả: Tuyệt vọng. Mà còn quan trọng gì nữa, cô cũng đang bị lửa thiêu rụi cùng với khu rừng.