Ngày hôm sau, Bùi Chu bị một trận bị "mưa" xối cho tỉnh lại.
Lúc ấy, anh đang đắm chìm trong một giấc mơ ngọt ngào, bỗng nhiên cảm giác ngực có chút khó chịu, giống như có hòn đá nặng ngàn cân đè nặng lên mình, mưa to tầm tã nhưng hòn đá kia còn lăn qua lăn lại, giống như đem anh nghiền thành lát mỏng dưới chày cán bột.
Bùi Chu hoảng sợ mở mắt, kết quả liền thấy ở dưới ánh mặt trời sáng lạn chiếu rọi, một đôi mắt màu lam hẹp dài, có được đôi mắt này —— chính là một sinh vật xinh đẹp tinh xảo cực kì.
Cả người lông mao giống như tuyết vậy đều thuần trắng, mềm mại bông xù, mặt trái xoan, tai nhọn, chỗ mí mắt có hoa văn sắc xám khói mờ ảo, giống như Zorro mang mặt nạ, ưu nhã mà quý khí, sau lưng cũng có hoa văn xám khói, cái đuôi xoã tung không chút để ý mà vung vẩy.
Đây là một sinh vật có điểm giống hồ ly, nhưng thể trạng lớn hơn so hồ ly, hơn nữa thoạt nhìn liền có một loại cảm giác uy nghiêm.
Bùi Chu biểu tình có chút hoảng hốt, một khắc kia khi nắng ban mai buôn xuống chạm vào mặt anh, hồ ly tiên sinh mỹ nhan thịnh thế trước mắt càng giống như được bỏ thêm một tầng lự kính, mỗi một cọng lông mao đều phiếm vầng sáng, chính mặt mê người, sườn mặt cao lãnh, nheo lại đôi mắt càng là giống vẽ nhãn tuyến,...... Chờ, từ từ, vì cái gì chính mình gương mặt lại ướt dầm dề?!
—— Trời má, thứ hàng nặng nề đè ở trên ngực anh, liếm gương mặt mặt anh!
Bùi Chu: "......" Ngươi là chó sao?!
Cẩn thận ngẫm lại...... Hồ ly hình như đúng thật thuộc họ chó. o(╯□╰)o
Bùi Chu cố gắng di chuyển thân thể, mà ngay lúc này anh cảm nhận được động tác của vật trên người mình, hồ ly tiên sinh đôi mắt mê ly thoáng chốc khép hờ lại, nhanh chóng thu hồi đầu lưỡi phấn nộn, nhảy sang một bên, toàn bộ hồ ly ngoan ngoãn ngồi yên xuống, một bộ dáng ta cái gì cũng chưa làm.
Bùi Chu: "......" Hiện tại mới giả bộ ngoan, có phải hay không quá muộn rồi?
"Manh...... Manh Manh?" Bùi Chu có chút không xác định mà gọi cái tên kia, tay anh chống giường, chậm rãi vươn người ngồi dậy, "Chính ngươi từ khoang trị liệu chạy ra sao?"
"Ô ngao!"
Nghe được tiếng kêu quen thuộc đáp lại, Bùi Chu chớp chớp mắt, có chút không dám tin tưởng, trời biết, anh ngày hôm qua nhặt về nhà rõ ràng là một con vật nhỏ xấu xí bị thương không ai muốn, kết quả một đêm qua đi, liền biến thành tiểu vương tử Hồ tộc rồi?
Bùi Chu hơi khó khăn nuốt nước miếng một chút, "Ngươi, lông ngươi sao lại dài nhanh như vậy, khoang trị liệu còn có tác dụng này sao......?"
"Ô ngao!" Hồ ly tiên sinh tự phụ mà vênh mặt lên, vốn dĩ bộ ngực lông mao khá dày bây giờ có vẻ càng thêm no đủ.
Bùi Chu ôn nhu mà cười cười, duỗi tay xoa xoa phần lông trước ngực nó: "Manh Manh nhà chúng ta thật là một con hồ ly đẹp trai ngời ngời nha!"
"Ô ~~" hồ ly tiên sinh rũ xuống đôi mắt hẹp dài nhìn Bùi Chu, liền thấy thú y nhân loại kia biểu tình ôn nhu ấm áp, con ngươi giống như có vô vàn ánh sao, nhìn đến nó trong nháy mắt liền...... chân tay mềm nhũn.
Trong phòng tắm từng cảnh kinh tâm động phách chiếu lại trong tâm trí, tạo lên những cơn sóng to gió lớn, hồ ly tiên sinh tứ chi cứng ngắc, rồi nó giống như bị điện giật từ cái giường lớn gấp gáp nhảy xuống sàn nhà, động tác lộ ra điểm hoảng loạn.
Bùi Chu không nghi ngờ gì nó, xoa xoa đầu tóc rối như to vò của mình, mặc áo khoác, liền từ trên giường ngồi dậy.
Nhìn hồ ly tiên sinh ở bên chân mình cọ tới cọ đi, anh mặt mày mềm mại không thể tưởng tượng.
"Để ta nhìn xem, thân thể mày khôi phục thế nào rồi?"
Cúi thấp thân thể, Bùi Chu ôm lấy hồ ly tiên sinh, vươn tay ấn tại chỗ ngày hôm qua bị thương của nó, đồng thời cẩn thận mà quan sát phản ứng của hồ ly tiên sinh, thấy nó không có biểu hiện gì kháng cự, Bùi Chu rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm: "Xem ra đều khôi phục rất khá, chỗ gãy xương cũng phát triển ổn định rồi."
Đối với chuyện hồ ly tiên sinh có thể khôi phục nhanh như vậy, Bùi Chu cảm thấy thật cao hứng, đồng thời âm thầm tặc lưỡi, cái khoang trị liệu cấp A kia quả nhiên là thần hiệu, trách không được trị liệu một lần, phải tốn hơn một vạn tinh tệ.
"Được rồi, ta phải đi làm bữa sáng cho mi nữa." Bùi Chu duỗi tay ở trên sống lưng của hồ ly tiên sinh nhẹ nhàng vuốt ve, ôn thanh nói: "Ngươi trước tiên ở nơi này xem TV một lát đi, nếu muốn đi vệ sinh, cũng không thể đi loạn, muốn đi thì ra vườn nhỏ bên ngoài nhà, biết không?"
Hồ ly tiên sinh tức giận: "Ô ngao!"
"Ai nha, ai nha...... Như thế nào lại tức giận rồi." Bùi Chu luống cuống tay chân trong nháy mắt, vội vàng đè lại con hồ ly đang nhảy loạn, thay nó vuốt lông, tia tinh thần lực ấm áp theo từng cọng lông mao lẻn vào trong cơ thể nó, làm hồ ly tiên sinh trong nháy mắt thoải mái như đắm chìm trong suối nước nóng, thần trí như là bị sương mù bao phủ cũng thanh minh trong nháy mắt.
Trong nháy mắt này, ánh mắt nó không hề giống một con hồ ly bình thường, mà là càng giống với ánh mắt một nam nhân trưởng thành đầy cơ trí.
Hắn giống như nhớ lại chính mình gần nhất làm ra đủ loại biểu hiện không thể tưởng tượng nổi —— đoạt cá chiên của ấu tể, bị mạnh mẽ sờ trứng trứng (jj), điên cuồng liếm mặt thanh niên, cuồng loạn vẫy cái đuôi của bình...... Ánh mắt hắn tràn đầy kinh ngạc trong chớp mắt.
Nhưng chờ đến khi tinh thần lực của Bùi Chu biến mất, nó liền lại lần nữa bị bản năng của hình thái nguyên thủy khống chế đại não.
"Trí lực -1, -1, -1, -1......"
Rốt cuộc đem lông của hồ ly tiên sinh vuốt xong, Bùi Chu đi phòng bếp làm cơm sáng, vì sợ hồ ly tiên sinh quá tịch mịch, anh còn giúp nó mở ra TV.
Bất quá bởi vì thời gian này vẫn còn sớm, hiện tại trong TV không có gì tiết mục gì hay, tất cả đều là tin tức buổi sáng.
Hơn nữa mỗi kênh tin tức cơ hồ đều đang nói một việc —— thú nhân đế quốc cùng Trùng tộc đế quốc trăm năm chiến tranh hạ màn, anh hùng Osmond cùng một trăm quân lính của hắn tạo thành đội cảm tử, chưa rõ tung tích.
Tùy tiện thay đổi mấy cái kênh, thấy cũng không có tiết mục nào khác, Bùi Chu liền buông xuống điều khiển từ xa, sờ sờ đầu hồ ly tiên sinh rồi nói: "Được rồi, ta phải đi làm bữa sáng, tự mi xem TV đi, không cần ở trong phòng chạy loạn, cũng không được tùy tiện lên giường nha!"
Dứt lời, anh liền đi xuống lầu.
Mà hồ ly tiên sinh chỉ là nghiêng đầu liếc mắt nhìn TV một cái, thấy đều là ở khen ngợi chính mình, liền đắc ý dào dạt mà rời đi tầm mắt.
Nó trước nhảy lên trên cái giường ngủ mềm mại của Bùi Chu, điên cuồng tự mãn lăn lộn một trận, làm khí vị trên người mình cùng mùi hương Bùi Chu lưu lại tuy hai mà một dung hợp ở bên nhau sau đó nó hạnh phúc mà nheo nheo mắt.
"Nhân loại thú y này thật là ôn nhu, mùi hương cũng thật dễ ngửi, quả thực chính là...... hình mẫu bạn đời lý tưởng."
Nghĩ nghĩ, nó đột nhiên đứng dậy, bắt đầu mừng rỡ mà ở trên giường nhảy nhót, hung hăng mà buông thả bản thân mình.
Cũng chính lúc đem giường lớn coi như đệm nhảy, nó nhìn quanh bốn phía, chú ý tới rất nhiều chi tiết bị nó bỏ qua, tỷ như nói —— treo ở chính giữa trên tường, tđối diện giường lớn là một tấm poster minh tinh cực lớn.
Bùi Chu nhìn thì chỉ là một thanh niên nhân loại văn văn nhược nhược, phòng ngủ của cậu cư nhiên treo poster thú nhân giống đực? Chính là một thú nhân tạo dáng đầy phong tao làm mẫu chụp hình bìa cho tạp chí!
Thú nhân giống đực uy phong soái khí đến tột đỉnh kia là ai? —— là chính mình! Là Osmond!!!
Cậu ta đối với mình rốt cuộc có tâm tư gì!? Tuyệt đối là tâm tư không thể cho ai!
Hơn nữa xem vị trí bày biện chính là mặt tường đối diện giường lớn! Cậu mỗi ngày khi đêm khuya tĩnh lặng, thời điểm buồn ngủ sẽ lấy ảnh chụp bán khoả thân của mình làm chút chuyện gì sao? Tuyệt đối là một ít sự tình không thể miêu tả!!! Dùng nửa người dưới nghĩ cũng biết!!!
"Ô ngao ngao ngao ngao ngao!!!"
Như vậy YY một hồi, hồ ly tiên sinh hoàn toàn điên rồi, nó giống như hóa thành một con chó điên, ở trên giường Bùi Chu, mượn lực đàn hồi tung tăng nhảy nhót, cũng liên tiếp làm ra động tác quay người 720° trên không trung cùng với động tác Thomas xoay chuyển từ từ yêu cầu cao độ.
Nhưng loại trình độ này để phát tiết, cũng không có thành công tản bớt đi nội tâm lửa nóng của nó, ngược lại làm lồng ngực nó một mảnh nóng bỏng, đôi mắt hồ ly hẹp dài có tinh quang bùng lên!
"Ô ngao ngao ngao ngao ngao!!!" Thú y nhân loại kia yên lặng yêu thầm mình thật sự rất đáng yêu, mẹ ơi, con muốn cưới em ấy, ta muốn cưới em ấy!!!
Rốt cuộc không chịu nổi nội tâm như núi lửa bùng nổ cảm xúc nóng cháy mênh mông, hồ ly tiên sinh ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng tru lên rất giống họ hàng gần của nó là tộc sói!
......
Phòng bếp tầng hai, Bùi Chu đang cắt dưa chuột, thình lình nghe thấy trên lầu truyền đến một tiếng sói tru, anh sợ tới mức tay run lên, thiếu chút nữa đã đem ngón tay của mình cắt đi.
"Tiểu gia hỏa kia lại đang làm cái quỷ gì......" Bùi Chu lòng còn sợ hãi mà ngừng động tác, nghe được bên trên không còn động tĩnh, anh mới tiếp tục cắt dưa chuột, một bên yên lặng suy nghĩ: Chẳng lẽ ở trong khoang trị liệu cấp A cả đêm, thân thể khỏe mạnh, kỳ động dục cũng đi theo tới?
"Ngẫu nhiên một hai lần cũng coi như thường, nếu cứ kêu loạn như vậy, hoặc là can đảm dám di tiểu lung tung, mình phải cho nó làm giải phẫu triệt sản......"
Một bên như vậy nghĩ, Bùi Chu một bên nhanh nhẹn mà giơ tay chém xuống. Đem dưa chuột cắt thành lát mỏng.
Theo sau, anh quay lại đằng sau, ở tủ lạnh lấy ra mấy cái hộp lớn, bên trong phân biệt để cá sống cắt lát, sò aurora, râu mực, thịt tôm và cua, nước mắt nhân ngư Hetila...... Từ từ.
Những dược liệu, nguyên liệu nấu ăn đều là anh ở trên Tinh Võng đặt hàng, nơi sản sinh là một tinh cầu khác diện tích nước biển chiếm 99.8% tinh cầu, hôm trước vừa mới được đại bàng Cách Lực Tư đưa hàng lại đây.
Hải sản tuy rằng rất có dinh dưỡng, nhưng bởi vì rất nhiều thú nhân lục sinh đều có bản khắc ấn tượng, cảm thấy hải sản đều tanh, cho nên không thế nào ăn nó, làm cho giá cả của chúng cũng không đắt.
Lại lấy ra một túi gạo biển đã tách vỏ, cùng một túi rong biển đã hút chân không để gói món hải sản nướng, hôm nay nguyên liệu nấu ăn như vậy đủ rồi.
Không sai, Bùi Chu tính toán làm sushi cho hồ ly tiên sinh ăn!