Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm - Chương 2




Kỳ kiểm tra Ngữ văn đầu năm .



Buổi tối một ngày trước.



Sau khi về đến nhà tôi chờ trong phòng ôn bài, Cúc Tịnh Y ở hội nghị trường học .



Chỉ chốc lát thì nghe thấy ngoài cửa có âm thanh, tôi lập tức đi ra ngoài đón.



"Lão bà! Chị đã về rồi! "



Chỉ thấy nàng đưa tôi một cái liếc mắt : "Hừ, chị sẽ không nói cho em Ngữ Văn thi cái gì, ôn tập đi. "



Tôi bĩu môi một mình quay lại trở về phòng.



Đóng cửa lại hướng phía ngoài cửa gọi to: "Hừm! Cúc Tịnh Y! Chị căn bản là không có yêu em! "



Ngày thứ hai kiểm tra.



Từ Tử Hiên nhỏ giọng : "Này, cái này cái này. " Tôi liếc nhìn phía cậu ta một chút, ài...,



Tôi sẽ...



Tôi đem bài thi chuyển cho cậu ta .



"Khụ Khụ! Khụ Khụ! " Cúc Tịnh Y trên bục giảng cố ý ho khan vài tiếng.



Tôi ngẩng đầu lên đưa nàng một cái liếc mắt còn nàng thì trừng tôi một hồi.



Ai ui! Cúc Tịnh Y này thật không hiểu nổi!



Thi xong.



Từ Tử Hiên nói : "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, mình chưa làm xong! "



Tôi nghĩ nghĩ cùng cậu ta cam đoan nói : "Không có chuyện gì! Mình giúp cậu làm! "



Khuya về nhà.



Tôi thừa dịp lúc Cúc Tịnh Y ngủ, vụиɠ ŧяộʍ mò tới thư phòng Cúc Tịnh Y lấy ra một tờ bài thi sửa lại một nửa, tôi lật qua lật lại, sửa bài đầu tiên là của tôi, đúng vậy, không sai, 96 bài, xuống chút nữa tìm, Từ Tử Hiên vẫn chưa có sửa, tôi cầm bút bên cạnh chuẩn bị viết vào tờ bài thi.



Ha ha ha ha, tôi quả thực là cơ trí.



"Cục cưng em làm gì đó? " đột nhiên, phía sau vang lên một giọng nói.



Tôi sợ đến sống lưng cứng đờ, để bút xuống ngay lập tức xoay người nhìn lại, Cúc Tịnh Y trên mặt mang theo "ý cười " nhìn tôi.



"Không... Không có gì ." Tôi oan ức méo miệng.



Nàng nhìn tôi thở dài sau cầm kiện áo khoác khoác lên người tôi :" chỉ một lần này"



Tôi ngẩn người gật đầu bảo đảm :" chỉ một lần này "




Nàng vỗ vỗ đầu tôi "Được rồi, viết xong nhanh lên một chút rồi ngủ, ngày mai tiết học đầu tiên là của chị, nếu như nhìn thấy em ngủ gà ngủ gật trừ 10 điểm! " nói xong nàng bỏ đi.



Tôi nhìn bóng lưng nàng rời đi, quả nhiên vẫn là yêu mình.



Đổi xong bài thi rồi trở về phòng, nàng đã ngủ bên giường đèn bàn vẫn còn phát ra ánh sáng mờ mờ, tôi nhìn chằm chằm dáng vẻ yên tĩnh của nàng, lông mi thật dài hơi run rẩy, ngủ lông mày còn nhăn lại, xem ra làm lão sư áp lực cũng thật lớn .. Tôi đưa tay dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên lông mày nàng hơi nhíu lại. Có cần đẹp như vậy không ~...



Tôi rón rén lên giường, từ phía sau lưng ôm eo nàng, đem nàng quay về phía mình để tránh nàng khỏi té xuống.



"Ngủ ngon... Cúc lão sư của tôi. "



Khai giảng sau đó không lâu chính là quốc khánh.



Quốc khánh tôi và nàng đi tới nơi khác chơi, đợi đến ngày nghỉ quốc khánh cuối cùng mới trở về, Tôi nói chơi nhiều thật mệt mỏi, phải thả lỏng chút.



Sau đó..



Sau đó phát sinh một chút sự tình không thể miêu tả (che mặt)



Thật đúng là quá ham chơi sáng ngày thứ hai đi học không có chút tinh thần.



Tôi vốn dự định tiết đầu tiên Anh Ngữ ngủ một chút, kết quả, âm lượng giảng bài của Anh Ngữ lão sư quá lớn! Hoàn toàn ngủ không được chút nào, chờ trên lớp mấy phút sau, Cúc Tịnh Y lại đến rồi.



Tôi rõ ràng nhìn thấy đuôi mắt nàng nhàn nhạt đen, tôi xin thề! Lần sau sẽ không gắng sức thái quá như vậy nữa (bão táp gào khóc)




Nàng và Anh Ngữ lão sư nói : "Lý lão sư, âm lượng giảng bài mở nhỏ hơn một chút đi, tôi ở cách vách cũng nghe hơi lớn. "

Lý lão sư thật ngại ngùng sờ đầu một chút giảm âm lượng.



Tôi ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, thời điểm Cúc Tịnh Y đi ngang qua cửa sổ nhìn tôi nở nụ cười.



Nàng há miệng, tôi thấy rõ nàng nói, nàng nói: Nhanh ngủ một chút đi.



Tôi cũng cưởi với nàng rồi gục đầu ngủ.



Không biết ngủ bao lâu.



Tôi mơ mơ màng màng mở mắt ra, Ừ? Yên tĩnh như vậy, trên lớp vẫn còn chưa học xong ?



Tôi ngẩng đầu thuận tiện vò vò mái tóc ngổn ngang .



Híp lại mắt nhìn lên bục giảng, Cúc Tịnh Y đúng là đang cầm sách viết chữ trên bảng đen.



Không thể nào? Tôi ngủ một tiết học sao?



Tôi lại quay đầu lại nhìn Từ Tử Hiên, Từ Tử Hiên cũng gục xuống bàn gắt gao ngủ .



Cúc Tịnh Y vừa vặn xoay người nhìn thấy tôi đã tỉnh, mặt cười nói : "bạn học Triệu Gia Mẫn , tỉnh rồi sao? Còn muốn ngủ nữa? "

Bạn học xung quanh đều cười rộ lên.



Tôi lúng túng ho khan một cái "Không... Không cần. "




"Vậy thì chú ý nghe giảng bài đi, lát nữa bài giảng em bỏ mất, đến văn phòng tìm tôi. " Cúc Tịnh Y sau khi nói xong tiếp tục giảng bài .



Tiền Trác quay đầu khuôn mắt biểu cảm cười trên sự đau khổ của người khác "Thật đáng thương. "



Tôi làm mặt quỷ với cậu ta, hừ, Cúc Tịnh Y sẽ không làm gì tôi đâu.



Giảng bài.



Tôi theo Cúc Tịnh Y đi tới văn phòng.



"Tiểu Cúc chị tìm em làm gì vậy? " Tôi đứng sau lưng nàng hỏi.



"Gọi lão sư." nàng xoay người giơ lên tay phải gảy đầu tôi.



Tôi bĩu môi "Thân ái Cúc lão sư, chị tìm em làm gì chứ? "



"Ngày hôm qua em không phải nói không muốn hoạt động sao" Cúc Tịnh Y đẩy ra cửa phòng làm việc.



Vì đang trong giờ học, nên trong phòng làm việc không có lão sư.

Tôi vui vẻ kéo tay Cúc Tịnh Y " Biết chị vẫn yêu em mà. "



Tôi tìm tới chỗ Cúc Tịnh Y ngồi, đi trước một bước ngồi xuống, cả người co quắp ngồi bên Cúc Tịnh Y "em mệt rồi, rót nước đi" tay cầm chén nước lên.



Cúc Tịnh Y nửa tựa trên vách tường nhìn tôi không nói lời nào.



"Nhanh đi nhanh đi." Tôi giơ giơ chén nước trong tay lên.



Cúc Tịnh Y lườm một cái với tôi tiếp nhận chén nước rót nước đưa tới.



Tôi mở máy tính lên, vừa mở ra nhìn màn hình hỏi : "Ôi, máy tính của chị có thể chơi game hả. "



"Ừm. "



" Vậy em có thể download game không? "



"Không thể. "



Tôi di chuột xuống điểm tải xuống.



"Em đã tải xuống. "



Thịch một tiếng, chén nước đặt ở trước mặt tôi, đầu bị vỗ một cái "Chỉ biết có chơi. "



Chờ game tải xuống, tôi mở game, hỏi Cúc Tịnh Y đang ngồi chấm bài tập:" Số điện thoại của chị hay là số của em "

Cúc Tịnh Y dừng bút lại, lập tức chạy lại đây : "Số của chị." nói xong cũng đoạt lấy bàn phím chỉ vào tài khoản.



Stop! Vừa còn nói tôi đây, chị còn không như vậy sao.