Bảo Bối, Đừng Hòng Trốn Thoát!

Chương 152: Đánh Phủ Đầu




Hứa Di nhẹ nhàng đặt Minh Triết xuống chiếc sofa bình thản nói.

" Anh nằm đầy nghĩ ngơi một chút, tôi đi tắm đây."

Hứa Di nói xong cũng chẳng để ý gì nhiều mà nhanh chóng đi vào trong nhà tắm chỉ để lại hình dáng mơ hồ kia của Minh Triết nằm trên chiếc ghế sofa.

Nhìn bóng lưng xa xa kia trong đầu Minh Triết nảy sinh tia do dự có nói như thế nào đi chăng nữa Hứa Di vẫn là người không vứt bỏ hắn lúc bản thân khó khăn nhất.

Cho dù nói như thế nào thì Minh Triết vẫn là người nên biết lòng cảm kích khi được giúp đỡ là rất quý giá, nhưng nghĩ đến cảnh tượng Tịch Vãn bị Lạc Vũ kia ức hiếp thì trong lòng hắn liền tức giận mất hết cả lý trí.

Ánh mắt Minh Triết nhìn vào phía nhà tắm chẳng còn chút do dự gì mà nhiều hơn là kiên quyết phải có được thứ mình muốn bằng mọi giá, dùng âm mưu thủ đoạn thì đã sao cơ chứ miễn sao đem lại lợi ích nhiều nhất cho bản thân là được.

Sau khi suy nghĩ xong Minh Triết đầu óc có chút mơ hồ đi xuống phòng bếp mở tủ lạnh mà làm nước ép cam, thời gian chỉ hơn mười lăm phút thì Minh Triết đã làm xong nước cam vào hai chiếc ly giống y hết nhau.

Minh Triết chậm rãi đem hai ly nước cam đến đặt trên chiếc bàn sang trọng ở trước ghế sofa, Minh Triết lấy từ trong người mình ra một lọ thuốc màu trắng nhỏ vào chiếc ly bên tay phải của mình rồi nhanh chóng đảo đều như chẳng có chuyện gì.

Sau khi Minh Triết làm xong liền vờ như mệt mỏi mà nằm xuống chiếc ghế sofa mà khép mở đôi mắt chờ đợi con mồi Hứa Di xuất hiện.

" Kẻo...kẹt..."

Chẳng biết đã trôi qua thêm bao lâu nữa Hứa Di từ trong nhà tắm bước ra khoác trên mình bồ đồ ngủ màu đen khá kín đáo nhưng chẳng kém phần quyến rũ. Dáng người Hứa Di uyển chuyển đôi gò bồng đào căng tròn dù đã được áo che khuất nhưng rất sung mãn như muốn phá bức tường mà xong qua vậy.



Lướt xuống phía dưới là vòng eo mảnh khảnh thon dài có chút nhỏ nhắn sợ là chẳng đỡ nổi đôi gò bồng đào căng tròn to lớn kia. Mà điều làm cho Minh Triết chậc lưỡi thán phục đó là cặp mông căng tròn bạo mãn đã vểnh cao như thu hút người khác phạm tội vậy.

Đôi đồng tử của Hứa Di đảo một vòng lớn như đang âm mưu thứ gì đó nhưng khuôn mặt lại ngây ngô nhìn về phía Minh Triết. Mà Minh Triết nghe tiếng bước chân của Hứa Di đi ra cũng đã tỉnh giấc liền khó khăn nói.

" Hứa tiểu thư hôm này đã làm phiền cô rồi, cốc nước cam tôi mới pha này xem như là tạ lỗi vậy."

Nói xong Minh Triết một mặt bình thản hết sức có thể mà đẩy chiếc ly bên tay phải đã bỏ thuốc kia về hướng Hứa Di.

Hứa Di thấy như thế chợt có chủ ý một mặt nhờ vã đáp.

" Minh Triết lúc nảy tôi tắm vội quá nên đã bỏ quên túc xách ở trong nhà tắm rồi, anh vào đó lấy giúp tôi được không ? Hiện tại tôi rất đau đầu không muốn đi đâu nữa."

Nói xong Hứa Di liền ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện với mình trước mặt là ly nước bị bỏ thuốc đó thì trong lòng hắn có chút gấp gáp đáp lời.

" Được cô cứ ngồi đây uống nước tôi vào lấy sẽ nha nhanh ra thôi."

Bởi vì Minh Triết cho rằng Hứa Di không biết chuyện mà hắn đã làm nên đã nhanh chóng đi vào trong phòng tắm, với lại thấy vị trí Hứa Di ngồi như thế là muốn uống ly nước cam có thuốc kia nên hắn đã chủ quan.

Mà Minh Triết đâu biết rằng trong căn phòng khách này có gắng camera chỉ là ở nơi góc nhà hắn không để ý đến mà thôi. Mà Hứa Di đã có lòng để phòng với cái tên này nên khi nảy vào nhà tắm cô đã cầm theo điện thoại để quan sát camera nên đã thấy cảnh hắn bỏ thuốc vào ly nước.

Vậy nên Hứa Di cố ý bỏ quên túi xách nên trong phòng tắm để nhờ hắn đi vào, đây là cơ hội để cô đánh một đòn phủ đầu vào Minh Triết trở tay không kịp. Như thế chẳng phải hắn do cô nhào nặn như thế nào cũng được hay sao.