Bảo Bối, Đừng Hòng Trốn Thoát!

Chương 162: Nguyên Nhân




Đáng lẽ lúc trước Diễm An An đã cắn răng chịu được cho cái vật to lớn đầy gân guốc kia của Lạc Tu Minh vào lút cán giây phút đó cô chỉ thấy thốn một chút mà thôi.

Nhưng hiện tại không giống lắm, hình như nó dài và to lớn ra theo thời gian thì phải làm cho cô trở tay không kịp nên có những lúc hai người đê mê quá lên hắn hung hăng có vào lên làm Diễm An An đau đớn muốn giết người.

Mà từ đó Lạc Tu Minh mới biết được tuy không nói nhưng vẫn để ý cảm xúc và tâm trạng của cô chỉ vào hai phần ba mà thôi. Nhờ có hành động đầy nuông chiều này của Lạc Tu Minh mà Diễm An An càng yêu thương hắn hơn không muốn rời xa một chút nào.

Lạc Tu Minh biết thể lực của Diễm An An không bằng mình nên chẳng thể ép cô ân ái thêm vài lần nữa mà chỉ dùng bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại và khuôn mặt non nớt ấy một lúc lâu.

Lạc Tu Minh ôn nhu hỏi.

" Anh có thể cùng em gặp ba có được không ?"

Diễm An An nghe hắn có yêu cầu như thế sắc mặt liền khiếp sợ vội sua tay đáp.

" Không được, không được đâu. Hay là để khi khác em đưa anh về nhà được không ? "

Lạc Tu Minh thấy cô từ chối đôi mắt trở nên gian xảo phía dưới thân điều chỉnh cái vật to lớn của mình vẫn còn nằm trong nơi tư mật ẩm ướt kia mà ra vào nhịp nhàng.

" Ưm...Ưm..dừng lại, anh đừng trêu chọc em như thế ?"

Tuy Lạc Tu Minh chỉ điều chỉnh cái vật to lớn đầy gân guốc của hắn chỉ vào một phần ba mà thôi còn rất nhẹ nhàng không nỡ làm Diễm An An tổn thương. Nhưng phải nói là thân thể của mỗi người không giống nhau từ khi Diễm An An sinh xong thì cái nơi đó rất là khác người nhỏ đến mức Lạc Tu Minh muốn vào cũng khó khăn.



Vậy nên khi hắn cử động nhẹ như thế làm Diễm An An bất giác vang lên âm thanh nỉ non có chút xấu hổ, tối hôm qua giờ cô đã bị hắn hành đủ thảm rồi chưa ăn gì nào còn sức lực cho hăn trêu đùa cơ chứ.

Mà Lạc Tu Minh cũng hiểu Diễm An An không đáp ứng nỗi nhu cầu của quá điên cuồng kia của mình cao lắm một tuần cô chỉ chiều hắn được hai lần mà thôi. Mà mỗi lần như thế Lạc Tu Minh cũng không dám cho vào sâu bên trong bởi vì như thế Diễm An An sẽ không thỏa mãn mà là đau đớn.

Vậy nên Lạc Tu Minh hắn chỉ đành bảo Diễm An An dùng tay và miệng giúp mình nhiều hơn trong vẫn đề đó. Mà Diễm An An thừa biết là lỗi do mình nên rất nuông chiều Lạc Tu Minh hình như mọi chiêu trò hắn bày ra cô đều thuận theo hắn.

Vậy lên Lạc Tu Minh rất thỏa mãn về vấn đề tinh thần lẫn thể xác nên càng yêu thương cô hơn, hắn không muốn trêu chọc cô nữa liền ôn nhu hỏi.

" Em có thể nói nguyên nhân tại sao lại không muốn anh gặp bác trai ngay lúc này hay không ?"

Diễm An An đôi đồng tử xoay tròn cũng không e ngại gì mà đáp lời.

" Là do anh quá nổi tiếng và điển trai rồi lại còn lắm tiền, nếu ba biết em đi cùng anh người đàn ông đã có vợ thì ông ấy nghĩ như thế nào chứ ? Không khéo lại bắt em về nhà đấy."

Lạc Tu Minh nghe câu trả lời này trong lòng liền cười khổ một cái, thì ra Diễm An An còn để ý mối quan hệ trên danh nghĩa của mình và Hứa Di, hắn cũng hiểu nếu có bản thân đi theo thì thật khó xử cho Diễm An An.

Nhưng mà những lúc rảnh rỗi hắn thật sự muốn bám theo Diễm An An không muốn xa rời, vậy nên Lạc Tu Minh cắn răng nói.

" An An, hay là em cho anh đi theo với tư cách là bạn có được không ? Anh không muốn xa vợ một chút nào ?"