Bảo Bối Tiếp Viên Hàng Không Của Chàng CEO

Chương 1:Gặp gỡ chị của anh




Hôm nay cô có lịch chụp hình bộ sưu tập mới cho 1 brand quần áo có tiếng trong thành phố, trong lòng cô vô cùng háo hức vì đối với 1 cô sinh viên đang học đại học như cô mà nói việc được các nhãn hàng có tiếng trong thành phố mời chụp hình là 1 điều rất vinh dự

Lịch chụp là 8h00 AM, với tâm trạng háo hức cô đã chuẩn bị xong vào lúc 7h15. Cô bắt taxi để đi tới địa điểm chụp. Tắc đường làm quãng đường từ 15p kéo dài lên 30p, đến nơi thì mọi người đã kịp chào hỏi nhanh qua nhau và lôi cô vô trang điểm, làm tóc và đưa phục trang cho cô.

Đúng 8h00 thì chủ brand đã xuất hiện, chị ấy có vẻ ngoài rất xinh đẹp, nét mặt phúc hậu và rất thân thiện với nhân viên của mình

Lúc bước vô buổi chụp thì đột nhiên người sẽ chụp cùng cô bất ngờ bị đau bụng không thể đến được. Thông báo làm tất cả mọi người trong ekip hoang mang thì đột nhiên chị chủ brand lên tiếng “buổi chụp hình sẽ vẫn diễn ra bình thường, tôi sẽ là người thay thế cô ấy” với gương mặt xinh đẹp ngang ngửa người mẫu của cô ấy thì sẽ ra những shot hình đẹp mà thôi
Tất cả mọi người ai đấy thở phào nhẹ nhõm
Cô ấy đến và bắt tay với Mộc Trà:
\-Chị mong chúng ta sẽ hợp tác ăn ý và thành công cho buổi chụp hình hôm nay
Nói xong cô ấy nở nụ cười thật tươi
Mộc Trà nở nụ cười rồi nói:
\-Em sẽ cố gắng ạ, à dạ em tên là Túc Mộc Trà. Còn chị
\-Chị tên là Triệu Yến Tử

Lúc đó ekip cũng vừa kịp cất tiếng nói “mọi người vào vị trí để bắt đầu cho buổi chụp nào”
Mộc Trà và Yến Tử mặc trên người trang phục cho mùa thu đông hợp tác rất ăn ý với nhau

Sau 1 tiếng chụp thì cũng được nghỉ giải lao
Yến Tử đến và hỏi thăm sơ về Mộc Trà
\-Em đang học gì?
\-Dạ em đang học hàng không ạ
\-E sắp ra trường chưa?
\-Em còn 1 năm nữa mới kết thúc việc học ạ
Yến Tử mỉm cười
\-Em giỏi thật có thể vừa học vừa làm lại được mọi người trên mạnh xã hội dành lời khen ngợi nữa

Hồi tưởng lại 1 chút, có 1 lần cô đi xe buýt thì sau khi cô yên phận tìm được chỗ ngồi cho mình, có 1 bà cụ tầm 70 tuổi lên xe thì lại hết chỗ ngồi, cô vui vẻ nhường chỗ cho bà cụ, bắt gặp khoảnh khắc ấy 1 photographer có tiếng chụp lại và đăng lên trang cá nhân của anh với dòng caption “lòng nhân ái đến từ những điều nhỏ nhặt nhất”. Sau lần đó cô bỗng chốc thành người nổi tiếng với hàng nghìn lời cmt có cánh và cũng được nhiều nhãn hàng nổi tiếng săn đón hơn là lúc xưa cô chỉ chụp cho vài shop thời trang nhỏ.

Trở về thực tại
Cô cười và nói “em chỉ nghĩ em thực sự may mắn thôi”
\-Chị chỉ mới tiếp xúc với em 1 tiếng trước thôi nhưng chị đã đặc biệt quý mến em. Chút nữa chúng ta cùng đi ăn trưa chứ? Yến Tử nói
\-Dạ, e rất vui khi được ăn trưa với chị
Sau buổi chụp đúng như dự tính Mộc Trà và Yến Tử đã hẹn nhau đi ăn trưa
Yến Tử hỏi cô
\-Em đi gì tới đây?
\-Em đi taxi tới ạ
\-Vậy em đứng đây đợi chị, chị đi lấy xe rồi chúng ta đến nơi ăn
Cô đứng đợi được 5p thì 1 chiếc Audi R8 màu xanh từ dưới tầng hầm để xe phóng lên. Mộc Trà không ngờ chị Yến Tử lại giàu đến thế, “chiếc xe này là phiên bản giới hạn mà” cô âm thầm nghĩ
Đang đắm chìm trong sự ngưỡng mộ thì tiếng bíp còi vang lên “Mộc Trà lên xe đi ăn thôi” Yên Từ rạng rỡ nói
Đi tầm 10p thì đã tới 1 nhà hàng có tên là “DESTINY”, nhà hàng này rất có tiếng trong thành phố bởi độ xa hoa, lộng lẫy và là nơi tụ tập ăn uống của những cậu ấm cô chiêu giàu nứt vách. Cũng bởi thế mà giá tiền của các món ăn đều rất “trên trời”

Yến Tử đưa cho cô menu để cô gọi món, sau khi cô gọi món xong thì Yến Tử lại gọi phần của chị ấy nhiều hơn mức 1 người ăn. Thấy Mộc Trà tròn xoe con mắt đang thắc mắc thì Yến Tử liền bật cười nói:
\-Tý nữa em trai của chị sẽ cùng đi đến đây ăn với chúng ta
Cô mệt mỏi nghĩ thầm “lại phải ăn trưa với 1 người hoàn toàn lạ nữa sao”cô là 1 người không mấy hoạt ngôn thế nên việc làm quen với 1 người xa lạ quả thật có chút khó khăn
2 chị em cô ngồi nói chuyện vừa để tìm hiểu nhau vừa là để đợi chàng trai lạ mặt kia, chợt biết rằng chị từng là 1 du học sinh bên Pháp chuyên ngành thiết kế thời trang mới trở về nước và lập nghiệp mở chuỗi cửa hành cách đây 2 năm. Vì tài năng và nhan sắc nổi bật mà sự nghiệp của chị rất thuận lợi.

Sau khi đồ ăn được bày lên bàn thì Yến Tử vừa nói vừa dơ tay lên kí hiệu “ở đây”. Chị cười tươi nói “em trai chị tới rồi”....