Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 32: Dòng chảy huyết sắc




Trở lại Tử Trúc viện, Lục Thanh phân phó cho đệ tử vẫn chịu trách nhiệm dọn dẹp hàng ngày đem thực vật đến để ngoài cửa cho hắn là được. Sau đó, hắn lại bước vào khổ tu. Từ bây giờ cho tới thời gian diễn ra giao đấu còn khoảng gần hai tháng. Lục Thanh muốn mượn cực phẩm nhân sâm chín trăm năm để thăng tiến thêm một bước.

Lấy hộp ngọc trong người ra, Lục Thanh nhìn cái hộp điêu khắc một cách tinh xảo mà cảm thấy xa xỉ. Trong thập vạn đại sơn, để cho các tông môn tiện việc mua bán với nhau nên từ năm ngàn năm trước, Kiếm Thần điện đã tạo ra một loại tiền tệ đầu tiên. Do sử dụng ngọc thạch làm nguyên liệu nên gọi nó là ngọc tệ. Sau đó, trong khi khai thạch lại phát hiện ra quặng mỏ nên chia ngọc ra làm ba loại cấp bậc. Thấp nhất là thanh ngọc tệ, tiếp đến là bạch ngọc tệ. Và cuối cùng là phải mua bán ở các phường thị khổng lồ mới phải sử dụng đến, đó chính là Tử ngọc tể. Chênh lệch giữa mỗi một loại tiền cũng đều cách nhau cả trăm lần.

Nhìn lại cái hộp bằng bạch ngọc, ít nhất để tạo ra nó cũng phải tới năm mươi miếng bạch ngọc tệ. Mà một bạch ngọc tệ, theo Lục Thanh biết thì cũng đủ cho một gia đình bình thường có ba miệng ăn sống trong một tháng. Chưa kể tới thanh tiểu đao bằng tử ngọc bên cạnh.

Mở hộp ngọc ra, nhất thời mùi sâm thơm mát xông thẳng vào mũi. Lục Thanh không nhịn được hít một hơi thật sâu, tinh thần của hắn hết sức thoải mái, phấn chấn. Sau đó, hắn nhìn sang bên cạnh có một đoạn linh chi tứ phẩm màu tím. Đúng là trước đó, Lục Thanh đã lấy nó ra, nhưng cuối cùng, do tu vi của Nhiếp Thanh Thiên đã rất cao, toàn bộ dược liệu dưới năm trăm năm không hề có tác dụng vì vậy mà để lại cho Lục Thanh.

Suy nghĩ một chút, Lục Thanh liền sử dụng tiểu đao bằng tử ngọc mà cắt nhân sâm ra làm ba mươi miếng. Sau đó lại chia linh chi ra làm sáu mươi miếng. Trong đầu hắn cố gắng nhớ lại những gì ghi chép trong dược điển rồi Lục Thanh lấy hai miếng linh chi, một miếng ngân, còn lại số khác thì bỏ vào hộp. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cũng chẳng cần phải nhai kỹ. Ba miếng có thể nói là bảo vật khó thấy. Thậm chí đến bây giờ, trong thập vạn đại sơn, nhân sâm có thể nói là bảo vật quý hiếm. Vừa mới cho vào miệng nó liền tan ra thành một mùi thơm ngát. Nó trôi qua yết hầu mà xuống đến bụng. Vừa xuống đến nơi, cảm giác mát lạnh chợt biến thành một luồng hơi nóng thiêu đốt trong bụng. Tuy nhiên, ngay lập tức, một luồng hơi lạnh lại trỗi dậy, mà chiếm lấy một bên.

Lúc này, trên người Lục Thanh cực kỳ quái dị. Một nửa thân thể thì nóng như lửa đến toát mồ hôi hột. Một nửa khác thì giống như bị đóng băng. Hắn không dám chậm trễ liền vận chuyển Húc Nhật tâm kinh tầng thứ ba với một tốc độ cao. Đồng thời, Luyện Hồn quyết cũng được vẩn chuyển, cẩn thận mà quan sát biến hóa trong cơ thể.

Cho đến khi hai luồng khí khác biệt trong cơ thể bắt đầu dung hợp bước đầu thì một cảm giác ôn hòa giống như ngâm mình trong suối nước ấm. Một dòng nguyên khí tinh thuần sinh ra rồi theo lộ tuyến của Húc Nhật tâm kinh từ từ chảy vào kinh mạch, dung nhập vào trong Tử Điện kiếm nguyên. Mỗi khi có một tia dung nhập, Lục Thanh có thể cảm thấy được Kiếm Nguyên tăng trưởng hơn trước một chút. Những vị trí mà trước đó vẫn chưa được củng cố thì bây giờ cũng từ từ được dòng nguyên khí tinh thần lấp đầy. Thậm chí Lục Thanh còn cảm thấy hai dòng khí nóng, lạnh thay đổi luân phiên khiến cho lực lượng thân thể có sự tăng trưởng rõ ràng.



Thời gian chậm rãi trôi đi, thoáng cái màn đêm đã buông xuống. Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào thi thoảng lại có lá trúc dao động qua mà tạo thành cái bóng chập chờn trên mặt đất. Lá trúc xào xạc trong gió thu lành lạnh. Lục Thanh đang ngồi xếp bằng trên giường chầm chậm mở hai mắt. Ánh mắt hắn có cả sự vui mừng lẫn sợ hãi.

Hắn đã đánh giá thấp sự phối hợp của hai loại dược liệu. Mới dùng thử một lần đã tiết kiệm thời gian cho hắn tới nửa tháng khổ tu. Lục Thanh cúi đầu nhìn tử điện kiếm khí đang thò ra hơn một tấc ở đâu ngón tay mà cười. Xem ra, sử dụng dược liệu một cách thích hợp có rất nhiều sự trợ giúp. Chỉ sợ là đám nhân vật thiên tài của các đại tông phái cũng đều được bồi dưỡng thế này.


Căn cứ vào hiệu quả của hai loại dược liệu, Lục Thanh thầm đoán chỉ sau khoảng nửa tháng, hắn có thể phóng ra kiếm khí dài tới ba tấc. Đến lúc đó, có thể thử đột phá Kiếm Giả trung thiên vị. Mà đối với luận bàn hai tháng sau, có lẽ bản thân có thể đạt đủ tiêu chuẩn để vào Kiếm Trì.

Nhưng Lục Thanh lại nhớ tới Nhiếp Thanh Thiên. Gã cũng có được nhân sâm, chỉ sợ là cũng có rất nhiều tiến bộ. Dù sao thì trên thế giới này cũng không chỉ có một mình hắn là có thể tăng tiến được tu vi.

Cứ như vậy mười ngày trôi qua, sau thác nước nơi Minh Nguyệt đầm có giấu thú đan, Lục Thanh yên lặng ngồi trong động nhỏ. Quang nhười hắn có từng làn kiếm khí màu tím đang lưu chuyển, phát ra những tiếng lách tách. Những tia điện màu tím lóe lên liên tục, tỏa ra một vầng ánh sáng màu tím dài chừng ba tấc. Trên hai chân của hán có một viên thú đan đang tỏa ra điện quang. Từ viên thú đan có một luồng khí nhè nhẹ chui qua da thịt của Lục Thanh. Một luồng khí thế mạnh mẽ bốc lên, lan ra ngoài cơ thể.

"Xoẹt..."

Hai mắt Lục Thanh mở ra, Luyện Tâm kiếm đang cắm bên liền phóng ra. Quanh thân kiếm được một làn tử điện kiếm khí bao phủ, ầm ầm đánh xuống. Trong tích tắc, Lục Thanh chợt nghĩ ra một điều gì đó. Thân thể hắn uốn cong như một cây cung lớn, quỹ tích của thân kiếm thay đổi thành một hình vòng cung. Cánh tay phải hiện lên một vầng sáng màu vàng.


- Ầm...

Minh Nguyệt đầm, phía dưới thác nước khoảng ba trượng như có một tảng đá nổi lên khiến cho dòng thác bị tách ra làm hai. Một tia kiếm khí màu tím chói mắt hiện ra rồi cả một người bao phủ trong vầng sáng màu tím bay ra ngoài. Hắn đứng thẳng trên mặt nước giống như đang đứng trên đất bằn vậy.

Nghi hoặc nhìn cánh tay bản thân, Lục Thanh có phần khiếp sợ. Vừa rồi, hắn nảy ra ý tưởng lấy tuyệt học gia truyền Đại Diễn tam thập lục chuy để sử dụng kiếm pháp. Không ngờ nó lại nảy sinh uy lực như vậy. Theo sự phỏng đoán của bản thân thì cho dù trước kia nhìn thấy Đoạn Thanh Vân sử dụng một trong ba đại tuyệt chiêu của Húc Nhật thập tam kiếm là Tử Khí Đông Lai cũng chỉ tương đương với một đòn vừa rồi của hắn mà thôi. Mà lúc đó, Đoạn Thanh Vân đã là Kiếm Giả trung thiên vị đỉnh phong.

Chẳng lẽ trong này lại có bí mật gì hay sao? Tại sao chuy pháp gia truyền của mình khi chuyển đổi thành kiếm pháp lại có uy lực mạnh như thế? Một ý nghĩ lại xuất hiện trong đầu, Lục Thanh đưa Kiếm Nguyên tới cánh tay rồi chợt đổi thành lộ tuyến của Đại Diễn tam thập lục chuy. Nhất thời, trên cánh tay xuất hiện một vầng sáng yêu dị, tỏa ra những tia sáng màu hồng. Có thể nhìn thấy trên cánh tay những đường mạch máu nhỏ li ti.


Sau khi Kiếm Nguyên thông qua huyệt Lao Cung ở lòng bàn tay mà tới được Luyện Tâm kiếm, kiếm khí phát ra ở mũi kiếm cũng vẫn chỉ có ba tấc. Nhưng phát hiện tiếp theo khiến cho Lục Thanh phải kinh ngạc. Bởi khi hắn dùng Luyện Tâm kiếm thi triển Đại Diễn tam thập lục chuy mà hôm nay mới lĩnh ngộ, những tiếng gió rít vù vù vang lên. Dùng kiếm để thi triển chuy pháp tỏa ra một thứ khí thế cực mạnh. Dưới sự thi triển của cự kiếm, kình khí bắn ra xung quanh. Từ mũi kiếm thậm chí còn áp súc không khí tạo ra những lưỡi đao gió.

Trong lúc nhất thời, Minh Nguyệt đầm giống như bị loạn thạch oanh kích xuất hiện những con sóng cùng với vô số cột nước bắn tung lên cao. Thậm chí, một số con tuyết ngư đang bơi gần đó cũng bị bắn lên bờ. Những lưỡi đao gió bay loạn xung quanh khiến cho núi đá cách đó một đoạn cũng xuất hiện những vết cắt.

Sau khoảng chừng mười nhịp hô hấp, Lục Thanh liền ngừng lại, sắc mặt hắn hơi tái. Sử dụng Đại Diễn tam thập lục chuy vào trong kiếm pháp mới chỉ thi triển đến chiêu thứ tư, trong cơ thể đã không còn một chút Tử Điện kiếm nguyên. Sau đó, hắn trở lại bên thác nước, ngồi xuống để khôi phục. Trong đầu Lục Thanh không ngừng nghĩ tới nhưng chiêu số, rồi giải thích từng chút, từng chút một. Chuy pháp gia truyền của Lục gia hắn đã tập luyện được bốn năm nên hôm nay sao khi phổ vào kiếm pháp, hắn cũng có được một sự lý giải rất tốt. Sau khoảng nửa canh giờ, tu vi khôi phục thì Lục Thanh cũng hiểu thêm được một chút.


Trước kia không phát hiện ra nên đến hôm nay, nhất thời, nhiệt huyết của hắn lại dâng lên. Lần đầu tiên, Lục Thanh phát hiện ra Đại Diễn tam thập lục chuy hóa thành kiếm pháp lại có thể tinh thâm, ảo diệu như thế. Bắt đầu từ thức thứ ba bắt buộc hắn phải đem sự hiểu biết về cảnh giới Cử Trọng Nhược Khinh áp dụng mới có thể thi triên một cách thuận lợi. Về phần chiêu thứ năm, có lẽ phải đột phá tới trung thiên vị mới có đủ tu vi mà thi triển.

Chuy pháp này sau khi hóa thành kiếm pháp nếu có thể thi triển tới cuối cùng thì sẽ có uy lực như thế nào? Lục Thanh thầm phán đoán.

"Đây là kiếm pháp gì?" - Càng nghĩ, Lục Thanh càng cảm thấy hoang mang. Hôm nay, thi triển một cách thuận lợi khiến cho hắn có thể khẳng định tuyệt học Đại Diễn tam thập lục chuy của gia tộc do một bộ kiếm pháp biến thành. Nhưng tại sao từ trước đến nay không hề có bất cứ thứ gì ghi lại? Ngay cả cha hắn cũng không có thứ kiếm pháp đó. Thậm chí là cho đến hôm nay, cho dù nhớ tất cả ba mười sáu chuy, nhưng ngay cả một cái tên cũng không có. Thật sự là khó hiểu.

Loại kiếm pháp tinh thâm thế này hay là hồn kiếm thuật? Theo Lục Thanh được biết thì Kiếm Nô và Kiếm Thị đều có thể học tập loại kiếm pháp cơ bản. Điều đó không tính. Sơ nhập Kiếm Giả bắt đầu được tiếp xúc với kiếm pháp cao thâm cũng không có uy lực như vậy. Cũng chỉ đến cảnh giới Kiếm Nguyên mới có thể thực sự tập luyện kiếm pháp cao cấp. Hắn là cảnh giới Kiếm Hồn có thể tu luyện Hồn Kiếm thuật, hay nói là Hồn Kiếm đạo mới có được uy lực như thế. Mà Lục Thanh chưa được nhìn thấy uy lực của Hồn Kiếm đạo nên bây giờ cũng chỉ có thể đoán nó là một loại kiếm pháp tinh thâm thượng thừa mà thôi.

Nghĩ đến đây, Lục Thanh liền lắc đầu rồi nở nụ cười. Phát hiện hôm nay cũng chẳng có gì tai hại. Thậm chí đối với bản thân hắn bây giờ có thể nói là đưa than vào lò sưởi trong những ngày tuyết rơi. Uy lực lớn như vậy khiến cho Lục Thanh nắm chắc có thể đánh một trận với Đoạn Thanh Vân mà không rơi vào thế hạ phong.

Nhìn giọt nước rơi từ Luyện Tâm kiếm xuống tay, Lục Thanh xoay người, tùy ý chém ra một kiếm. Một tiếng không khí nổ vang lên, nhất thời, một lưỡi đao gió trong suốt dài cả trượng xuất hiện. Nó rít lên trong không khí mà bay vè phía một cái cọc gỗ to bằng bắp đùi. Một tiếng động vang lên, cái cọc bị chém thành hai đoạn, vụn gỗ bay lung tung.