Bầu Trời Thanh Xuân

Chương 66:Ngoại truyện 6: Dạo phố cùng chồng.




Thay đồ xong nó bước ra ngoài với set đồ anh đã chuẩn bị cho nó cực đẹp luôn. Nhìn nó bây giờ rất đáng yêu, cứ ngỡ là 16 \- 17 tuổi gì thôi chứ không phải là 23 tuổi. Từ khi nó vừa bước ra thì anh cứ nhìn nó không nháy mắt luôn. Cặp mắt của anh cứ như dính lấy nó vậy.
\- Anh lau nước miếng đi kìa. \(Nó nhìn anh cười vui vẻ.\)
\- Có... có đâu. \(Anh vội vàng lấy tay lau lau ngay khoé miệng nhưng chẳng có gì ở đó cả.\)
Nó thấy anh như vậy liền không nhịn nổi cười.
\- Em dám gạt anh sao? \(Anh búng nhẹ vào trán của nó\)
\- Thôi em không đùa với anh nữa. Anh mau thay đồ đi. Anh mà không nhanh lên là em bỏ anh ở nhà thì ráng mà chịu à nha. \(Nó đẩy đẩy anh đi thay đồ\)
Sau khi thay đồ xong, anh đi ra khỏi nhà vệ sinh với set đồ gồm áo thun trắng, quần kaki đen rách gối cùng với áo sơ mi màu xanh lam sọc trắng khoác bên ngoài.
\- Đồ... đồ đôi. \(Nó há hốc mồm ngạc nhiên\)
\- Em làm gì mà ngạc nhiên vậy. Lúc trước tụi mình cũng hay mặc đồ đôi mà còn gì. \(Anh đi lại bàn trang điểm chỗ nó đang ngồi\)
\- Ầy... Anh chuẩn bị chu đáo nhỉ. Đồ đôi đồ. \(Nó ngồi chải tóc trước gương\)
\- Anh chu đáo đó giờ mà.
Anh đứng ở phía sau lưng nó giúp nó chải tóc.
\- Anh làm được không hả? \(Nó bĩu môi có chút nghi ngờ anh\)
\- Đương nhiên rồi. Hôm nay em để anh thắt tóc cho em nha. Em cứ yên tâm đi. Ba đã dạy cho anh rất kĩ rồi. \(Anh tỉ mỉ cẩn thận thắt tóc cho nó\)
\- Ba em á?
\- Đúng rồi. Ba đã dạy anh cả một tuần đấy.
Sau 5 phút thì anh đã thắt tóc xong cho nó. Nhìn nó cứ như là cô công chúa từ trong truyện cổ tích bước ra vậy. Nó vui vẻ đứng dậy nắm lấy tay chàng hoàng tử của mình đi ra ngoài.

\-\- Tại trung tâm thương mại \-\-
Anh và nó tay trong tay cùng nhau đi dạo mấy cửa hàng ở trung tâm thương mại. Dường như anh và nó trở thành tâm điểm của cả trung tâm thương mại. Tụi nó rất ngọt ngào và đáng yêu. Anh kéo nó vào một cửa hàng bán quần áo. Anh đi lại lựa cho nó không biết bao nhiêu là đồ. Anh bắt nó phải vào trong thử cho anh xem tất cả. Nó ngoan ngoãn lần lượt thử cho anh xem. Từ váy, áo croptop, quần short, áo sơ mi, quần baggy,... Anh chọn cho nó rất nhiều.
\- Làm phiền chị gói lại hết mấy bộ đồ mà vợ em đã thử lại đi ạ. \(Anh quay lại nhìn chị nhân viên ở đấy\)
\- Thật... thật sao. \(Chị ấy vừa ngạc nhiên vừa xen chút cảm động\)
\- Vâng ạ.
\- Khoan... khoan đã ạ. \(Nó nghe anh nói vậy liền chạy lại chỗ anh\)
\- Sao vậy vợ?
\- Ở nhà em còn rất nhiều quần áo chưa mặc đến lần nào hết á. Anh cứ mua nhiều như thế sẽ rất lãng phí. \(Nó ra vẻ rất nghiêm túc\)
\- Nhưng mà anh thấy vợ của anh mặc rất đẹp. Không lãng phí chút nào cả. \(Anh lắc đầu\)
\- Nếu anh thích thì anh chỉ được chọn hai bộ thôi. Nếu anh không nghe lời em thì tối nay anh ngủ ở phòng sách nhé. \(Giọng nói của nó đầy sự nghiêm nghị\)
\- Thôi thôi. Anh sai rồi. Vậy chị gói lại giúp em hai chiếc váy này nhé. \(Anh chỉ vào hai chiếc váy nó đang cầm trên tay\)
\- Anh không thể đóng vai xấu thì để em làm cho. \(Nó nhìn thấy chị nhân viên có chút không vui thì nó kéo anh xuống thì thầm vào tai anh\)
Sau khi mua đồ cho nó xong. Anh đưa nó đi ăn.
\- Hôm nay vợ của anh muốn ăn gì nào? \(Anh cúi người xuống hỏi nó\)
\- Mì Udon đi. \(Nó mất vài phút để suy nghĩ\)
\- Được thôi. \(Anh một tay nắm lấy tay nó một tay thì xách đồ mà nó đã mua\)
Anh và nó bước vào một khu chuyên bán mì Udon ở trung tâm mua sắm. Anh nhẹ nhàng kéo ghế ra giúp nó ngồi. Đồng thời lúc đó cũng có một cậu nhân viên đi lại. Nhìn cậu này rất trẻ và cũng khá dễ thương. Cậu nhân viên đó cẩn thận đem những món mà nó đã gọi lên bàn.
\- À... mà chị ơi. Em có thể xin chụp cùng chị một tấm ảnh được không ạ. Em thấy chị nhìn rất xinh và dễ thương nữa ạ. Nhìn chị cứ như diễn viên trên tivi. \(Cậu nhân viên cầm điện thoại quay về phía nó\)
\- À chị là bác sĩ không phải diễn viên đâu. Nhưng nếu em muốn chụp thì được thôi. \(Nó vui vẻ chụp hình cùng cậu nhiên viên đó trong khi sát khí từ trong người anh đang toả ra rất nhiều\)
\- Vâng ạ. Em cảm ơn ạ. Chúc anh chị ăn ngon miệng nhé. \(Cậu nhân viên vui vẻ rời đi khi đã được chụp hình cũng với nó. Cậu ta cũng cảm nhận được sát khí của anh tỏ ra, cũng rất sợ nhưng lại cảm thấy rất hạnh phúc khi được chụp hình chung với nó\)
\- Chụp hình các kiểu đồ. \(Anh bực bội nhìn bóng lưng của cậu nhân viên kia\)
\- Anh mau chóng thu cái sát khí lạnh lẽo của anh vào đi. Thằng bé nó sợ nó bỏ chạy rồi kìa. \(Nó bắt đầu cầm đũa lên\)
\- Anh đang muốn cho thằng nhóc con đó lạnh chết luôn nè. \(Anh liếc nhìn cậu ta\)
\- Thôi em đi chỗ khác đây. Em cũng bắt đầu thấy lạnh rồi. \(Nó giả vờ đứng dậy để trêu anh\)
\- Vợ. Em đừng bỏ anh lại đây chứ. Anh không như thế nữa mà. \(Anh tỏ vẻ cún con đáng yêu ngoan ngoãn trước mặt nó\)
\- Thôi em không đùa với anh nữa. Mau ăn đi. \(Nó giúp anh lột vỏ tôm\)
\- Mốt em đừng chụp hình với người lạ nữa nha. Anh sẽ ghen đấy. \(Anh tỏ vẻ giận hờn nhưng nhanh chóng ăn lấy con tôm nó vừa lột vỏ cho anh\)
\- Em là vợ anh rồi. Em không thích ai nữa đâu nên anh đừng có ghen. Còn đó chỉ là một tấm ảnh thôi mà anh đừng để tâm. \(Nó gấp đồ ăn cho anh\)
\- Anh biết mà. Nhưng anh vẫn không ưa cái thằng nhóc đấy.
\- Thôi ăn đi đồ ăn nguội hết rồi.