Bẫy Tình Hắc Ám

Chương 5: Tiêu diệt yêu quái nhện




Chương 5: Tiêu diệt yêu quái nhện

Trưa hôm sau, có một ngôi nhà nhỏ nằm tách biệt phía sau ngọn núi lớn. Một cậu bé tầm 5 tuổi đang bay nhảy trước sân vừa chơi đùa vừa lẩm bẩm đếm từng nhịp

"1 2 1 2"

Thì ngạc nhiên đưa mắt nhìn bóng người đang đi đến từ phía trước. Bóng người đó dần hiện rõ hình dáng và khuôn mặt của một chàng trai ác ma ngày càng tới gần. Bỗng bước chân chàng trai ấy dừng lại, anh đứng trước mặt cậu bé đang ngơ ngác ngước mặt nhìn mình, đưa ánh mắt không thiện cảm nhìn đứa trẻ kia thì đột nhiên trong nhà có một người phụ nữ và một người đàn ông chạy ra, người phụ nữ vội ôm lấy cậu bé ấy hốt hoảng nói

"Satsuku, lùi lại"

Cậu bé vẫn không hiểu chuyện gì thì đã bị mẹ mình bế lên lùi ra sau, sau đó người mẹ ấy liền nhìn anh bằng một ánh mắt sợ hãi dè chừng. Người đàn ông kia cũng cầm thanh gỗ trên tay nhìn anh hung hăng hỏi

"Ngươi là ai? Cần gì hả?"

Anh liếc mắt nhìn cậu bé kia thì chợt nhớ lại mình đã vô tình đi ngang một ngôi làng và nghe được những lời tường thuật của một lão pháp sư già cõi hơn 60 ở gần chân núi này đang đứng nói chuyện cùng những người dân khác, mọi người đều đang đau đầu bất an vì dạo gần đây trẻ con trong làng đều chết trong tình trạng mất tim một cách kì lạ, đành nhờ lão pháp sư giải trừ yêu quái giúp, hơn nữa ông ta còn thuật lại rằng chỉ cần một con yêu quái ăn tim của một đứa trẻ sẽ gia tăng sức mạnh gấp ba lần. Và đó là lí do anh bắt đầu nhắm vào đứa trẻ kia theo như lời mình đã nghe được từ lão pháp sư ấy.

Lúc này người đàn ông ba của đứa trẻ cắn răng nhìn anh, tay cầm thanh gỗ hung hăng lại hỏi

"Tại sao ngươi không trả lời? Ngươi muốn gì?"

"Trái tim"

Anh bật nói thì người đàn ông đó ngạc nhiên

"Trái tim...?"

Anh tiến lại gần người mẹ và đứa trẻ đang rụt rè hoảng sợ phía trước thì người đàn ông đã giơ thanh gỗ định đánh vào lưng anh, nhưng khi vừa đập thanh gỗ ấy đến thì có một ma lực đã chặn thanh gỗ đó lại khiến ngươi đàn ông sực ngạc nhiên không thể làm gì được con quỷ trước mắt này.

"Tại sao ngươi..."

Đột nhiên anh phất tay vào người đàn ông đó gào một đường lớn khiến ông ta đau đớn mà rít lên một tiếng làm rơi cả thanh gỗ đang cầm xuống đất, nét mặt kinh hoảng tột độ cùng với một đống máu tươi đặc quánh dính văng khắp lung tung, sau đó lại từ từ ngã người ra sau chết đi mất. Nhìn thấy người đàn ông kia đã bị gào chết bởi một con quỷ, người phụ nữ liền sợ hãi, còn đứa trẻ thì bật khóc gọi lớn

"Cha ơi"

Thấy anh bắt đầu chuyển mắt sang hai người và nhấp chân bước tới, người phụ nữ đành bước lên con trai mình giang hai cánh tay nhìn anh dù tay chân đã run bần bật đến tái xanh cả mặt nói

"Ngươi...ngươi đừng làm hại con trai ta"

Anh giơ bàn tay dính đầy máu của mình lên, nét mặt không cảm xúc chẳng do dự thọc tay vào cổ người phụ nữ, bà ta cũng chỉ bật kêu một tiếng rít đau đớn như chồng mình rồi chết đi. Mùi tanh của máu đã bốc lên nồng nặc đến đầu mũi anh, bèn buông cổ người phụ nữ ấy ra mà phất ngã không thương tiếc. Cuối cùng cũng chỉ còn lại đứa trẻ bật khóc đứng nhìn tên sát nhân man rợ trước mặt đã giết hai người thân mình

"Mẹ ơi! Cha ơi!"

Anh ghét tiếng khóc của trẻ con liền nghiếng răng nắm lấy cổ của đứa trẻ ấy lên bóp mạnh nói

"Im ngay"

"A..."

Khi đứa trẻ sắp ngạt thở dần thì đột nhiên có một lão pháp sư già khom xuất hiện từ đằng sau lên tiếng

"Vậy ra ngươi đã nghe được lời nói của ta thuật lại với đám dân làng, rằng chỉ cần ăn tim của trẻ con nhất định sẽ tăng sức mạnh lên đến ba lần sao?"

Anh liếc mắt về sau mình, buông lỏng cổ đứa trẻ kia bỏ xuống rồi quay lại nhìn lão pháp sư đang cười quái dị. Ông ta tiến lại, nét mặt gian tà cười hiểm nói

"Tim của đứa trẻ đó ngươi không thể lấy đi được, vì nó là của ta"

Anh bất chợt nhận ra lão ta là một con yêu quái nhện ngụy trang người, liền đáp

"Khá khen cho ngươi đã ngụy trang thành pháp sư để có thể ngang nhiên vào làng con người và dễ dàng ăn tim trẻ con"

Lão pháp sư bật cười âm hiểm đáp

"Đúng vậy, ta đã đi khắp nơi rao cái tin chỉ cần ăn tim trẻ con thì sẽ gia tăng sức mạnh gấp ba lần, nhờ vậy mà những tên tiểu yêu và yêu quái khác đã nghe được, chúng đã tin điều ta nói và làm theo để gia tăng sức mạnh của bản thân, sau đó ta chỉ chờ thời cơ đến giết lũ yêu quái yếu ớt đó rồi ăn toàn bộ số thủ cắp chúng đã lấy được, nhờ vậy mà đám dân làng ngu ngốc không thể nhận ra ta mới chính là kẻ sai khiến đứng sau tất cả,haha dù sao cũng cảm ơn ngươi đã phí sức giết cha mẹ của thằng nhóc kia giúp ta giờ thì mau cống nạp đứa trẻ phía sau ngươi ra đây bằng không cái mạng của ngươi cũng sẽ mất đấy"

Anh bật cười nhạt hỏi

"Chỉ với một con nhện như ngươi sao?"

Nghe vậy lão pháp sư liền tức giận bộc lộ hình dáng thật của mình thành một con nhện màu đen khổng lồ rồi nhìn anh với đôi mắt đỏ rực nói

"Đúng là phách lối, ta sẽ dạy cho ngươi một bài học nhớ đời"

Bất chợt con nhện bắt đầu phóng một màn tơ dày đặc từ miệng mình về phía anh thì anh liền nhảy qua chỗ khác né tránh, càng nhảy đến đâu con nhện lại càng bắn tơ về phía đó rồi bật cười khinh bỉ

"Ngươi chỉ biết né tránh thôi sao? Đúng là yếu ớt, ta đã ăn 498 quả tim của trẻ nhỏ, giờ thì tim của ngươi và thằng nhóc kia ta cũng sẽ ăn trọn, chuẩn bị nạp mạng đi"

Đột nhiên anh nhảy lên về phía đầu con nhện thì bầu trời cũng bất chợt chuyển sang một màu đen âm u khiến nó ngạc nhiên liền liếc mắt lên nhìn, vừa thấy anh đang bắt đầu biến dạng thành một con rồng màu đen liền giật mình lấp mấp

"Ngươi...ngươi là...Hắc Long"

Con rồng không đáp lại, chỉ bay lượn xung quanh con quái nhện với chiếc thân dài thượt rồi mở một chiếc mồm to như một hố đen vũ trụ, phun một tràng lửa về phía nó thì toàn bộ tơ của con quái nhện kia bắt đầu phà cháy cùng với cơ thể của nó cũng biến mất dạng chỉ còn để lại một vếch tích đen trên mặt đất. Vừa trở lại thành người, bầu trời cũng quay về trong xanh như cũ, anh đưa mắt nhìn đứa trẻ đang sợ hãi đứng nấp sau cánh cửa nhà đang nhìn anh một cách kinh hoảng, bèn khó chịu nghẫm nghĩ

( Mình đã tin lời con yêu quái nhện này và định sẽ ăn tim của đứa trẻ đó, thật ngu ngốc)

Sau đó anh bèn quay lưng bước đi dần.

Buổi chiều đến, từ phía xa có một người đàn ông đã đưa cậu bé ấy về ngôi làng của Kayura đang ở. Vừa về đến làng cậu bé chỉ cúi mặt xuống đất vẫn không chấm dứt được sự sợ hãi.

Yumiko bà bà và Kayura thấy lạ liền chạy ra lên tiếng

"Khoan đã, cậu bé này..."

Người đàn ông quay lại ngạc nhiên

"Ơ..."

Yumiko bà bà bật hỏi

"Cậu bé này từ đâu đến vậy?"

Người đàn ông đáp

"Tôi đi nhặt củi phía sau núi và thấy nó đang đứng trước xác cha mẹ mình nên đành đem nó về làng này chăm sóc, dường như nó đã chứng kiển tận mắt cảnh cha mẹ mình bị giết nên bây giờ còn rất hoảng sợ"

Kayura nhìn đứa trẻ đang còn kinh hoảng đó thì cúi xuống hỏi

"Đã xảy ra chuyện gì à? Em đã thấy cha mẹ mình bị giết sao?"

Cậu bé bắt đầu hít nhẹ ở mũi lấp mấp

"Một...một con rồng"

"Rồng ư?"

Cô ngạc nhiên thì đứa trẻ đó liền ngẩn nhìn cô bật khóc lớn đáp

"Một con rồng đen đã giết cha mẹ em"

Bỗng Yumiko bà bà sực ngạc nhiên

"Rồng đen, không thể nào"

Kayura thắc mắc bật hỏi

"Yumiko bà bà biết con rồng đó sao?"

Lão bà chéo hai tay là sau mông nghiêm mặt đáp

"Truyền thuyết đã kể rằng gần 500 năm trước có 5 con rồng được sinh ra, chúng bao gồm Thanh Long, Bạch Long, Kim Long và Lục Long"

Kayura vừa đưa từng ngón tay lên vừa đếm

"Vậy con rồng thứ 5, rồng đen được gọi là Hắc Long?"

"Đúng vậy"

Yumiko bà bà chuyển mắt nhìn đứa trẻ đang đứng khóc lóc tiếp lời

"Ta nghe nói 5 con rồng đó từ khi sinh ra chúng đã trở nên căm ghét con người, nhẫn tâm tàn sát nhân loại thậm chí cả yêu quái khác một cách không thương tiếc, vì quá phẫn nộ trước hành động đó, một nhóm pháp sư và đạo sĩ gần 100 năm trước đã phối hợp cùng nhau phong ấn chúng thành những quả cầu nhỏ và tách ra để khắp nơi. Riêng chỉ có Hắc Long là được phong ấn ở gần nơi này, ta đang thắc mắc quả càu đen phong ấn hắn bị chôn dưới đất, bên trên thậm chí còn có một tảng đá lớn đè lên thì làm sao hắn thoát ra ngoài được?"

Bỗng Kayura ngạc nhiên hỏi

"Vậy những con rồng đó đều là anh em ư?"

Yumiko bà bà gật đầu đáp

"Phải, chúng là những loại yêu quái rất mạnh, nếu Hắc Long đã xuất hiện ở gần đây thì chắc chắn rất nguy hiểm, dù sao việc đưa đứa trẻ kia đến ngôi làng này sinh sống là điều đúng đắn"

Buổi tối, Kayura vừa nằm trên nệm được trải dưới đất vừa hướng mắt lên trần nhà lẩm bẩm

"Thanh Long, Bạch Long, Lục Long, Kim Long và Hắc Long"

Cô trăn trở người qua nhìn Yumiko bà bà đã ngủ say nằm bên cạnh. Thoáng chốc bật nghĩ

(Hắc Long là tên như thế nào nhỉ? Nếu đã sinh ra từ 500 năm trước thì có nghĩa hắn đã 500 tuổi rồi)

Rồi cô nhíp mắt

(Mà thôi không nghĩ nữa, sáng mai còn dậy sớm giúp Yumiko bà bà giặt đồ a)