Đảo Bồng Lai chính là một nơi tu hành cổ xưa của Long Quốc, được xưng là hai thánh địa tu luyện cùng với Côn Lôn, thậm chí có lời đồn đảo Bồng Lai là nơi ở của tiên nhân, có rất nhiều truyền thuyết và thần thoại khác nhau về nơi này.
Theo sự thay đổi môi trường ở Trái Đất, linh khí dần trở nên suy yếu, vì sinh †ôn mà Côn Lôn đã mở ra tiểu thế giới, vậy nên tất cả những thế lực tu hành đã chuyển rời vào trong tiểu thế giới, còn đảo Bồng Lai đã khởi động một đại trận thần bí, phong tỏa toàn bộ nơi này, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài!.
Mãi đến hơn nửa tháng trước, đảo Bồng Lai mới lần nữa xuất hiện trước mặt người đời!
Đảo Bồng Lai không đơn giản chỉ là một hòn đảo, đây là một quần thể tổ hợp ba mươi sáu hòn đảo khác nhau, mỗi một đảo đều có một vị đảo chủ để quản lý trông coi tất cả mọi việc, trong những đảo này sẽ có những tông môn và gia tộc.
Lúc này, Diệp Phàm dẫn theo đám người Linh Nhi, Lâm Thi Âm, Trần Tiểu Manh còn có Tần Chính, Hiên Viên Bất Bại, Đông Phương Hạo Thiên, Đại Hổ Nhị Hổ, chị em Vân Thư và Huyết Phu đi tới đảo Bồng Lai.
“Nơi này là đảo Bồng Lai sao? Linh khí thật là nồng đậm!”
Đám người Lâm Thi Âm ngạc nhiên nói.
“Linh khí đất trời ở đây còn mạnh hơn nhiều so với tiểu thế giới, không hổ là nơi ở của tiên gia trong truyền thuyết!”
Vân Thư nhỏ giọng nói.
“Anh rể, mặc dù chúng ta đã tới đảo Bồng Lai, nhưng không biết gia tộc Đàm Đài ở đâu, vậy làm sao để tìm chị họ?”
Trần Tiểu Manh nhìn Diệp Phàm vội vàng nói. “Chúng ta không biết, thì sẽ có người khác biết!”
Diệp Phàm lạnh giọng đáp, ánh mắt hắn nhìn về phía người của đảo Bồng Lai đang cách đó không xa.
Vút!
Ngay sau đó, Diệp Phàm đã tới trước mặt đối phương, uy áp khủng bố giáng xuống khiến người nọ trực tiếp quỳ trên mặt đất.
“Ngươi...ngươi là ai?”
Thực lực của vị tu hành giả này không quá Trúc Cơ, hắn ta sợ hãi nhìn Diệp Phàm.
“Ngươi biết gia tộc Đàm Đài ở đâu không?”
Diệp Phàm hỏi.
“Biết...ta biết!”
Đối phương gật đầu.
“Dẫn ta tới gia tộc Đàm Đài!”
Diệp Phàm lớn giọng quát.
“Đi gia tộc Đàm Đài?”
Người nọ nghe Diệp Phàm nói vậy thì rất ngạc nhiên. “Đúng vậy!”
Diệp Phàm nói.
“Nhưng gia tộc Đàm Đài đã bị người ta giết sạch rồi mà?”
Đối phương nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt khó hiểu.
“Gì cơ? Gia tộc Đàm Đài bị người ta diệt? Là ai?”
Vẻ mặt Diệp Phàm lập tức thay đổi, hắn ngạc nhiên nhìn đối phương.
“Không biết, nửa tháng trước gia tộc Đàm Đài đã bị người ta giết sạch rồi, cả tộc trên già dưới trẻ không một ai sống sót, nghe đâu hung thủ hình như là một ma nữ tóc trắng!”