Lúc này, một âm thanh lành lạnh xa xăm vang lên, Diệp Phàm đột nhiên nhìn về phía trước, ánh mắt bỗng khựng lại.
Chỉ thấy nơi hư không kia, một cô gái mặc đồ trắng đạp không đi đến, quanh người có ánh sáng thần thánh lượn lờ, tạo cho người ta cảm giác cao cao tại thượng, như thể thần linh giáng thế!
Trong phút chốc, Diệp Phàm và đám người Long Ngạo đều nhìn vào cô gái này.
“Cô là ai?”
Diệp Phàm nhìn cô gái, lạnh nhạt hỏi.
“Ngươi có thể gọi bản thần là Amaterasu!”
Cô gái này nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Amaterasu?”
“Cô là Amaterasu tổ tiên của Anh Quốc?”
Diệp Phàm nghe thấy tên này, ánh mắt khẽ khựng lại lộ ra sự kinh ngạc.
Trước đây khi ở Anh Quốc, hẳn đã từng nghe nói người dân nơi đây coi Amaterasu như tổ tiên của họ, hơn nữa Amaterasu còn là một vị thần linh phù hộ.
toàn bộ Anh Quốc!
Lúc trước Diệp Phàm cho rằng Amaterasu chỉ là một nhân vật hư eấu, nhưng hắn không ngờ rằng đối phương thực sự tồn tại và xuất hiện ngay trước mặt hắn!
“Nếu đã biết bản thần vậy mà ngươi còn dám động đến Anh Quốc ta, thậm chí còn bắt con dân của bản thần làm nô lệ cho các ngươi, lá gan ngươi cũng lớn lắm!"
Amaterasu nhìn Diệp Phàm lạnh băng nói.
“Tôi chưa làm Anh Quốc hoàn toàn diệt vong đã xem như rất khách khí rồi, còn cô, tự xưng là bản thần, cô thật sự cho rằng mình là thần à?"
Diệp Phàm nhìn Amaterasu khinh thường nói, thực lực đối phương đúng là rất mạnh, nhưng để thành tiên hay thành thần thì còn kém xa lắm!
Mà lời nói của Diệp Phàm trực tiếp làm cho se mặt Amaterasu trở nên lạnh băng, đáy mắt cô ta lạnh lẽo, cô ta tiến lên một bước tựa như dịch chuyển tức thời đến trước mặt Diệp Phàm, quanh người cô ta tản ra một uy áp khủng bố áp chế hắn, lạnh lùng nói: "Thằng nhãi ngươi nói chuyện cũng phách lối lắm, nhưng ngươi dám châm biếm ta như vậy, ngươi biết sẽ có hậu quả gì không?”
“Hậu quả gì?”
Diệp Phàm suy tư hỏi.
“Chết!!!"
Vẻ mặt Amaterasu lạnh băng, tản ra vô tận uy áp, hệt như một vị thần chân chính.
Âm ầm ầm!!!
Giờ phút này, bầu trời rung chuyển, sấm sét cuồn cuộn, tưởng chừng như sắp có bão táp xảy ra!
Uy áp từ Amaterasu tắn ra khủng bố đến tột độ, tựa như mưa rền gió dữ, áp chế lên người Diệp Phàm.
Đối mặt với uy áp của Amaterasu, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, hẳn vội dùng hết sức lực để ngăn cản nhưng vẫn bị áp chế không ngừng lui về sau!
Mặc dù uy áp do Amaterasu này phóng ra kém hơn nhiều so với uy áp của tổ tiên điện Bồng Lai, nhưng nó vẫn cực kỳ đáng sợ!
Dưới uy áp này, toàn bộ không khí trong hoàng cung đều biến mất, thậm chí toàn bộ người ở Đế Đô cũng cảm thấy một cảm giác khó thở mãnh liệt.
Vào lúc này, Diệp Phàm thì triển tất cả công pháp mình đã tu luyện, đồng thời dựa vào ý chí mạnh mẽ của mình để chống lại sự áp chế của Amaterasu!
“Ngươi cũng khá có năng lực đấy, bản thần hiện giờ không muốn giết ngươi nữa, từ nay ngươi đi theo. ta làm nô lệ hầu hạ bản thần đi!”
Amaterasu nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Dựa vào cô mà cũng muốn Tiểu Phàm làm nô lệ cho cô, mơ mộng hão huyền!"
Lúc này Tu la nhìn Amaterasu khinh thường nói, cả người ông ấy tắn ra sát khí Tu La ngập trời, hóa thân thành sát thần bay đến tấn công cô ta
Ngay sau đó, ba sư phụ khác của Diệp Phàm cũng đồng thời tấn công Amaterasu.
Thực lực của bốn người họ đã vượt qua Nguyên Anh Cảnh, ít nhất là trên Phân Thần Cảnh.
Âm ầm ầm!!!
Trong phút chốc, bốn sư phụ của Diệp Phàm đã chiến đấu kịch liệt với Amaterasu, hai bên chiến đấu kịch liệt đến mức hư không gào thét, ngay cả không. gian cũng bị bóp méo.
Nhưng dưới những đòn tấn công đáng sợ này, Amaterasu vẫn chiếm thế thượng phong, áp chế bốn vị sư phụ của Diệp Phàm!
Ầm!!!
Sau đó, khi một tiếng động lớn vang lên, bốn vị sư phụ của Diệp Phàm bị đánh bay về sau, trong khi cơ thể Amaterasu chỉ khẽ run lên, cô ta nhìn bốn vị sư phụ của Diệp Phàm bắng ánh mắt kỳ lạ: “Với tình trạng của linh khí hiện giờ, bốn người các ngươi sao có thể đạt tới cảnh giới này?”
“Không hổ là cường giả từ thời thượng cổ, thật sự đáng sợ!"
Lúc này, Long Ngạo nhìn Amaterasu, khẽ lau máu trên khóe miệng nói.
“Không nói đúng không? Vậy thì chết đi!”
Amaterasu vung tay ra, giữa không trung bỗng ngưng tụ ra một chưởng ấn khổng lồ, hệt như một ngọn núi lớn áp chế bốn người Long Ngạo.
Ấn Thiên Đạo!
Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Phàm lại thi triển Ấn Thiên Đạo lần nữa.
Lần này, Diệp Phàm dùng hết sức lực để kích phát sức mạnh của Ấn Thiên Đạo, phù văn trên đó tỏa sáng rực rỡ, một luồng uy áp Thiên Đạo quét ra, lao về Amaterasu áp chế cô ta.
“Đây là..."
Amaterasu nhìn chằm chằm Ấn Thiên Đạo, nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng cô ta không kịp nghĩ nhiều, tiếp tục kết ra một ấn quyết lay mạnh Ấn Thiên Đạo!
Ầm ầm ầm!!!
Khi hai đòn tấn công va chạm nhau, những tiếng nổ kinh thiên động địa lần lượt vang lên, năng lượng cuồn cuộn lan rộng, phá hủy tất cả kiến trúc trong hoàng cung!
Phốc!!!!
Dưới một đòn này, Amaterasu lui về sau không ngừng, cô ta trực tiếp rơi xuống đất, điên cuồng hộc máu, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt dán chặt vào Ấn Thiên Đạo!
“Đây là linh khí? Không đúng, là tiên khí!"
“Thế giới này sao có thể tồn tại tiên khí?" Đạo lầm bẩm.
Amaterasu khó tin nhìn Ấn Thiên Đạo lẩm bẩm.
Sau đó, Ấn Thiên Đạo trở lại trong cơ thể Diệp. Phạm, hẳn nửa quỳ trên mặt đất thở dốc.
Để kích hoạt Ấn Thiên Đạo phải tiêu hao năng lượng rất lớn, vừa rồi Diệp Phàm kích hoạt nó hai lần liên tục, trực tiếp tiêu hao toàn bộ sức lực của hẳn.
“Vũ khí này rơi vào tay ngươi thật là lãng phí!”
“Giao nó cho ta, bản thần có thể cho ngươi một con đường sống!”
Amaterasu nhìn Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Cô đang nằm mơ à?”
Diệp Phàm khinh thường nói.
“Cứng đầu cứng cổ, muốn chết à!"