Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

Chương 46: C46: Ông đáng chết






Nhà họ Cung.

Lúc này, trong đại sảnh phủ đệ nhà họ Cung.

Cung Thắng ngồi ở ghế chủ, Cung Thanh đứng bên cạnh, Đường Sớ Sở bị áp giải đến đây.

“Là các người! Các người muốn làm gì?”

Đường sở sở nhìn hai ba con nhà họ Cung, mặt biến sắc, trầm giọng nói.

“Đường tiếu thư, chúng tôi tìm cô đến đây là có chuyện muốn hỏi cô. Nếu cô ngoan ngoãn trả lời, chúng tôi có thể thả cô đi!”

Cung Thắng nhấp ngụm trà, thản nhiên nói.

“Các người dám bắt tôi, anh Tiểu Phàm sẽ không tha cho các người!”

Đường sờ sở lập tức hét lên.

“Tên khốn kia á? Cô cho rằng anh ta giết đại thiếu gia nhà họ Bạch là giỏi lắm sao? Nếu anh ta dám đến, hôm nay tôi sẽ khiến anh ta chôn thây ở đây!”

Cung Thanh nói với vẻ mặt khinh thường.

“Được rồi Đường tiểu thư, hãy nói cho tôi biết công thức điều chế đan Trú Nhan là gì.”

Cung Thắng nhìn Đường sớ sớ, hỏi thẳng.

“Thì ra các người bắt tôi là vì muốn biết công thức điều chế của đan Trú Nhan. Nhà họ Cung tốt xấu gì cũng là gia tộc lớn ở Thiên Hải, vậy mà lại dùng thủ đoạn hèn hạ này, đúng là vô liêm sỉ! Tôi sẽ không nói cho các người biết công thức điều chế đan Trú Nhan đâu, các người hết hi vọng đi!”

Đường sở sở kiên quyết nói.

“Đường tiểu thư đừng ép tôi làm một số chuyện không hay với cô!”

Cung Thắng nhìn chằm chằm Đường sở sở, vẻ mặt lạnh lùng.

“Ba giao cô ta cho con, con sẽ dạy dỗ cô ta đàng hoàng, đảm bảo đến lúc đó cô ta sẽ nói hết.”

Lúc này, Cung Thanh đi tới trước mặt Đường sờ sở, trong mắt lóe lên vé gian ác.

“Người tôi muốn mà cậu cũng dám động vào sao?”

Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên.

Hạ đại sư xuất hiện.

“Hạ đại sư!”


Cung Thắng và Cung Thanh khom lưng chào hỏi Hạ đại sư.

“Cút sang một bên!”

Hạ đại sư liếc nhìn Cung Thanh, tát gã bay ra ngoài.

Cung Thẳng thấy con trai bị đánh cũng không dám nói gì.

“May mà vần còn trong trắng.’

Sau đó, Hạ đại sư nhìn Đường Sở Sở. Sau khi quan sát đối phương, lão ta thở phào một hơi, nở nụ cười xấu xa: “Thân thể Huyền m, cuối cùng thì cô cũng rơi vào tay tôi!”

“Ông… ông là ai? ông muốn làm

gì?”

Đường sờ sở nhìn người đàn ông mặc áo bào đen, tóc tai bù xù này, đanh mặt nói.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không giết cô. Tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi, mượn khí Huyền m của cô. Đến lúc đó, nội thương trên người tôi sẽ hoàn toàn khôi phục, thậm chí năng lực sẽ tăng thêm một cấp. Ha ha ha… Sau này cô chính là lô đỉnh tu luyện của tôi!”

Hạ đại sư nhìn Đường sở sở, đồng thời cười to. Lão ta túm lấy Đường sở sở đi ra ngoài.

“Thanh ơi, con có sao không?”

Sau khi Hạ đại SƯ rời đi, Cung Thắng vội vàng đi tới chổ Cung Thanh đỡ gã dậy.

“Con không sao, chỉ tiếc là Đường sở sở đẹp như vậy lại đế cho lão già kia được hời.”

Cung Thanh không cam lòng.

“Suỵt, đừng nói lung tung!”

Cung Thắng cuống quýt che miệng Cung Thanh, cảnh giác nhìn xung quanh.

Bên ngoài phủ đệ nhà họ Cung.

Tiếng ô tô chói tai vang lên.

Dưới ánh trăng chiếu rọi, một chiếc McLaren cực ngầu lao đến như một vệt sáng bạc, dừng trước cổng nhà họ Cung.

cửa xe mở ra, Diệp Phàm đằng đằng sát khí bước ra. Hắn liếc nhìn nhà họ Cung rồi xông vào.

Rầm!

Một giây sau, cánh cống bằng đồng cố của nhà họ Cung vỡ tan tành, làm cả nhà họ Cung chấn động.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Xảy ra chuyện gì thế?

Cung Thắng và Cung Thanh đều bị âm thanh này dọa giật mình.

“Người đâu, có chuyện gì vậy?”

Cung Thắng iập tức hét lên.

“Gia chủ, không ổn rồi!”

Ngay sau đó, quản gia nhà họ Cung vội vã xông vào.

“Xảy ra chuyện gì mà cuống lên thế?”

Cung Thắng quát.

“Gia chủ, có một người xông vào, đang đại khai sát giới ở bên ngoài!”

Quản gia trả lời.

“Gì cơ? Kẻ nào dám to gan như vậy, dám xông vào nhà họ Cung chúng ta?”

Cung Thanh la to.

“Hình như là thằng nhóc lúc trước đã giết đại thiếu gia nhà họ Bạch!”

Quản gia đáp.

Sắc mặt Cung Thắng và Cung Thanh lập tức thay đối.

“Không ngờ thằng nhãi này dám đến thật, con sẽ cho người giải quyết nó.


Cung Thanh dứt khoát nói.

“Khoan đã! Thanh à, con lập tức đến mật thất tìm Hạ đại sư, nhờ ông ta ra tay!”

Cung Thắng nói với Cung Thanh.

“Ba à, mặc dù thằng nhãi này có tí võ công, nhưng không đến mức cần Hạ đại sư ra tay chứ? Nhà họ Cung chúng ta có nhiều vệ sĩ như vậy mà không đối phó với một minh anh ta được chắc?”

Cung Thanh không hiếu nổi.

“Bảo con đi thì đi mau lên!”

Cung Thắng lạnh lùng quát.

“Vâng!”

Cung Thanh gật đầu, rời đi.

“Quản gia, thông báo cho toàn bộ vệ sĩ trong gia tộc và mấy vị cao thủ kia đến ngăn chặn người này!”

Cung Thắng ra lệnh.

Trong một căn mật thất của nhà họ Cung, Hạ đại sư vừa mới mang Đường sở sở đến đây, đang định ra tay thì Cung Thanh chạy tới.

“Hạ đại sư, không xong rồi, đã xảy ra chuyện!”

Cung Thanh gào lên.

“Đồ vô dụng, ai bảo cậu đến đây? Cút mau!”

Ha dai sir mang Cung Thanh.

“Ha dai sir, ngirdi yeu cua Dirdng Sd So den nha ho Cung roi, ba toi muon nhd ong ra tay bat ngirdi nay!”

Cung Thanh noi.

“Anh Tieu Pham toi roi, cac ngirdi chet chac!”

Nghe thay Diep Pham da toi, Dirdng Sd Sd lap tire yen tarn.

“Anh Tieu Pham? Goi than thiet the! Dang tiec, co la ngirdi cua toi.

Ve phan ngirdi yeu cua co, cau ta da muon chet thi toi se tien cau ta mot doan!”

“Người đẹp chờ tôi nhé! Tôi sẽ nhanh chóng trở lại!”

Hạ đại sư nhìn Đường sờ sở, nở nụ cười xấu xa, sau đó đi ra ngoài.

Lúc này, trong phủ đệ nhà họ Cung đã máu chảy thành sông.

Diệp Phàm giống như một sát thần, điên cuồng giết người nhà họ Cung.

Không lâu sau, Cung Thắng dẫn theo tất cả vệ sĩ nhà họ Cung lao ra.

“Xông lên! Ai bắt được cậu ta thì thưởng một triệu!”


Cung Thắng nhìn Diệp Phàm và

nói.

Tức thì các cao thủ, vệ sĩ nhà họ Cung điên cuồng xông về phía Diệp Phàm, chuẩn bị chém giết hắn đế lấy một triệu kia.

“Muốn chết!”

Trong mắt Diệp Phàm ngùn ngụt sát ý. Hắn vung tay lên, vô số kim bạc bắn ra, đâm trúng giữa trán đám người này.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ cao thủ, vệ sĩ nhà họ Cung đã nằm trên đất, mất mạng tại chồ!

Cung Thắng thấy vậy, toàn thân cứng đờ.

“Sở Sở đâu?”

Một giây sau, Diệp Phàm xuất hiện trước mặt Cung Thắng, vừa bóp cổ ông ta vừa quát.

“Người trẻtuối có chút bản lĩnh đấy!”

Lúc này, một giọng nói âm u vang lên.

Hạ đại sư đột nhiên xuất hiện, nhìn Diệp Phàm cười gằn.

“Ông là ai?”

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Hạ đại

sư.

“Vợ của cậu sắp trở thành lô đỉnh tu luyện của tôi rồi. Cậu đó, có thân thế Huyền m quý báu như vậy mà lại không động vào, đúng là phí của trời! Cậu không biết hưởng thụ thì giao thân thể Huyền m này cho tôi hưởng thụ đi!”

Hạ đại sư nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng nói.

“Ông đáng chết!”

Diệp Phàm nghe đối phương nói vậy, khí thế sát phạt cực kỳ đáng sợ bùng phát, bao phủ cả nhà họ Cung, biến nơi này thành địa ngục Tu La!

“Cậu…1

Hạ đại sư cảm nhận được khí thế sát phạt mà Diệp Phàm phát ra Mặt lão ta biến sắc, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.

Ầm!

Diệp Phàm thẳng tay giáng một quyền tấn công Hạ đại sư.