Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Beyond

Chương 17: Trò chơi




Chương 17: Trò chơi

Khoảng chừng một vài phút sau Trần Gian quay trở lại với nhân dạng nhỏ nhắn, nước da trắng hồng mang một vài nét Châu Á và mặc một chiếc váy hồng ngắn. Chiều cao khoảng 1m4, 1m5 với mái tóc dài qua gáy màu nâu đậm và mang lại cho tôi một cảm giác hoài cổ kì lạ.

Tôi hỏi vì sao ông ta lại ăn mặc như vậy thì ông ta đáp rằng lão thích như vậy và không ai ngăn được lão. Một điều hơi chút bất ngờ là nhân dạng đó là một đứa bé tầm 12, 13 tuổi. Có lẽ lão là một tên Shota-con hoặc chỉ là một tên biến thái thích hóa thân thành con nít và mặc váy. Tôi nghĩ rằng mình nên đổi cách xưng hô từ ông sang cậu để dễ dàng hơn với nhân dạng này.

"Không lề mề nữa. Vậy là hai người các cậu muốn chơi nhỉ?"

"Vậy ta sẽ giới thiệu một chút về trò này"

"Trò chúng ta sẽ chơi là một trò 'May-Rủi'. Có lẽ hai người đã biết nó rồi, nó được gọi là tung đồng xu. Một trò chơi 50/50 giữa cậu và ta"

"Nếu không ý kiến gì thì chúng ta sẽ chọn mặt trước và mặt sau"

¤Khoan đã. Đây không hề là một trò chơi 50/50, nói đúng hơn là 100/0 vì cậu có thể điều khiển nó một cách vô điều kiện vì đây là giấc mơ của cậu, tất cả mọi thứ nằm trong tâm trí cậu và cậu có toàn quyển kiểm soát mọi thứ trong này kể cả tỉ lệ thắng, thua và các dạng khái niệm ảnh hưởng trực tiếp vào trò chơi¤

"Rất thông minh. Tôi nghĩ rằng cậu khá ngu ngốc khi đồng ý mà không có điều kiện gì. Vậy cậu muốn thế nào?"

¤Trước khi đặt điều kiện tôi muốn loại bỏ đi sự 'Khuynh Hướng Cùng Phía' và khái niệm của chúng tại cõi này để giảm tỉ lệ từ 51% với người tung đồng xu xuống 50% với chính họ¤

¤Tiếp theo tôi muốn một một Mặt Phẳng. Nó cần đáp ứng ba điều kiện¤

¤Điều kiện đầu tiên: Mặt Phẳng đó sẽ vĩnh viễn Phẳng một cách tuyệt đối và sẽ không có bất cứ điều kiện gì tác động vào nó và đồng xu từ bên ngoài và bên trong¤

¤Điều kiện thứ Hai: Mặt Phẳng này sẽ là một thứ Tự Lập một cách tuyệt đối và không bị tác động bởi bất kì ai, bất kì thứ gì ngay cả tôi và ông và toàn bộ mọi khái niệm¤

¤Điều kiện thứ ba cũng là điều kiện cuối cùng: Mặt Phẳng này có trọng lực, không thời gian y hệt trái đất. Có thể bỏ qua thời tiết và nhiều thứ nhưng không thể bỏ đi trọng lực và không thời gian¤



"Vãi. Cậu bạn có quá nhiều điều kiện để chơi một trò chơi may rùi. Nhưng được thôi tôi sẽ đáp ứng mọi điều kiện của cậu"

Nói rồi Trần Gian tạo nên một mặt phẳng từ... từ váy cậu ta và đưa chúng tôi lên mặt phẳng đó. Khi chạm chân xuống mặt phẳng một cảm giác thỏa mãn làm cho mọi thứ trong tôi không kiểm soát được mà nằm sát vào mặt phẳng đó và cố gắng đưa cơ thể càng sát mặt phằng càng tốt.

Shima cũng không ngoại lệ, cậu ta đang chìm đắm vào mặt phẳng này. Thậm chí cậu ta đang phá hủy đi cơ thể của mình chỉ để làm cho sự tiếp xúc với mặt phẳng trở nên lớn và nhiều hơn.

"Được rồi. Dừng lại"

Sau câu nói đó sự thỏa mãn trong chốc lát đã biến mất khiến cơ thể tôi không kịp cảm ứng. Phải tầm vài phút sau đó tôi mới có thể gượng dậy được. Nhìn vào Shima giờ cậu ta chẳng khác gì một đống bầy nhầy.

Tôi dùng Thế Giới Phán Xét để hồi phục cho cậu ta. Cuối cùng chúng tôi đã đứng dậy được tuy cả cơ thể đang rung lắc một cách nhịp nhàng như thể mỗi lần rung là mỗi lần trái tim đập vậy.

Tôi hỏi Trần Gian về chuyện gì vừa sảy ra thì cậu ta nói đó là sự 'Thỏa Mãn Bề Mặt'. Được hiểu rằng một sinh vật luôn sống ở trong một thế giới gồ ghề ít các mặt phẳng hoặc một thế giới không có mặt phẳng thì khi chúng đặt chân vào một mặt phẳng tuyệt đối thì sự 'Thỏa Mãn Bề Mặt' sẽ tự động xuất hiện mặc cho sinh vật đó quyền năng và vĩ đại ra sao thậm chí sẽ gây thử vong nếu sinh vật đó không thể chịu được sự 'Thỏa Mãn Bề Mặt'

"Vậy ta bắt đầu nhỉ. Cậu mặt trước hay ta mặt trước?¤

¤Tôi và Shima chọn mặt sau vậy¤

"Heh heh heh..."

¤!?¤

Trần Gian lấy một đồng xu 5 yên, chúng không bị méo, không quá cũ kĩ có thể nói là vừa mới tạo ra. Trần Gian búng đồng xu lên cao, đống xu quay một cách điên cuồng trên không một giây rồi chịu ảnh hưởng hưởng bởi trọng lực mà rới xuống.



Kết quả là hòa. Đồng xu đứng vững trên bề mặt phẳng.

¤Đây chắc hẳn không phải một sự sắp xếp nhỉ¤

Tôi lấy đồng xu rồi búng một lần nữa rồi kết quả lại hòa. Shima nhanh trí ném đồng xu lên trời rồi nó rơi xuống lân nữa. Kết quả... vẫn hòa! Liên tục 5 lần tôi, Trần Gian và Shima vẫn luôn hòa 1 cách dị thường

Đồng 5 yên đó không hề có sự điều khiển bới bất cứ ai cả kể cả tôi và Trần Gian. Đồng 5 yên đó đã là một thứ Tự Lập nên chắc chắn không thể bị điều khiển. Chẳng nhẽ nó có linh tính!? Không đúng có thể là do chính mặt phẳng này hoặc chính việc không có thứ gì can thiệp vào nên mọi lần tung xu sẽ luôn hòa...

"Heh heh heh heh heh..."

"Trò chơi này sẽ mãi hòa Heh heh heh heh..."

¤Vậy sao?¤

¤Nhưng tôi cá rằng lầm tiếp theo đồng xu 5 yên này sẽ rơi vào mặt úp!¤

"Sao cậu lại chắc chắn như vậy? Gian lận? Kỉ xảo? Hay quá tự tin vào may mắn không có thật của bản thân mình heh heh heh..."

Tôi cười rồi búng đồng xu lên trời rồi dùng phản xạ của mình và nhanh chóng chụp lấy đồng xu. Đáng ra tôi sẽ cảm nhận được cả 2 mặt của đồng xu nhưng không. Cả hai mặt đều không có hình dạng và độ cong cằn thiết của một đồng xu, nó giống như chẳng có bất kì một đồng xu nào cả mà thay vào đó chỉ là một mặt phẳng tròn giống như đồng xu 5 yên.

¤Đây chắc chắn là g·ian l·ận một cách trực tiếp nhỉ¤

"Heh heh heh. Đừng nói nhiều nữa, mở đồng xu trên tay cậu đi"

Tôi mở tay ra và c·hết tiệt. Đồng xu 5 yên đó giống như một con quay hồi chuyển, nó liên tục xoay trong bàn tay của tôi và tôi đã cố gắng đẩy nó xuống vào mặt úp nhưng thay vì đồng xu úp vô bàn tay tôi thì chính tôi đang xoay theo đồng xu.

Cuối cùng tôi và đồng xu dừng lại ở trên không trung và tôi cũng được thả xuống.



"Heh heh heh. Trò này sẽ không bao giờ kết thúc nếu các cậu vẫn cố chấp. Thế nào? Muốn chơi thêm một trò mới không?"

¤Mọi thứ đều đã được sắp đặt thì chơi hay không đều không quan trọng. Cậu biết về cò quay Nga không? Một trò may rủi thực theo tôi biết¤

"Cò quay Nga sao? Ta đã từng nghe qua khi đang xem c·hiến t·ranh giữa các cậu. Hừmmmm chắc là từ 1945-1946 khi nó được phổ biến nhỉ"

"Nhưng chơi theo bình thường sẽ rất chán sao ta không cho nó thêm vài sự kích thích trong trò chơi? Ví dụ như đặt cược chẳng hạn?"

¤Rất thú vị. Vậy tôi cũng muốn biến tấu trò chơi¤

▪︎Cả hai người họ bàn về sự biến tấu và đặt cược mặc kệ Shima đang cố gắng khiến đồng xu về mặt úp và ngửa▪︎

Sau một vài phút bàn bạc thì chúng tôi đã quyết định rằng trong trò chơi lần này sẽ là Solo và luôn luôn chỉ có 3 viên đạn và 3 ô chống. Mỗi viên đạn đều chứa 1 vũ trụ tiêu chuẩn đầy đủ không thời gian. Và số lượng đặt cược là tất cả mọi thứ mà các bên có thể đặt. Sẽ có một chút cải tiến ngẫu nhiên sẽ được xuất hiện trong trò trơi này mà tôi và Trần Gian đồng ý rằng tất cả chúng đều sẽ mang một chút sự tự lập của riêng chúng.

Tôi đặt cược mọi sự Tự Lập của bản thân và Trần Gian đặt cược vào toàn bộ giấc mơ của cậu ta. Đồng nghĩa rằng nếu như Trần Gian thua thì tôi sẽ có toàn quyền kiểm soát mọi thứ nơi này. Và nếu tôi thua thì có lẽ tôi sẽ vĩnh viễn biến mất hoặc sẽ nằm dưới sự điều khiển của Trần Gian.

"3"

"2"

"1"

"BẮT ĐẦU"

Nay tác bị bệnh nên không thể viết được nhiều mong mn thông cảm

(▪︎▪︎ )Sẽ đại diện cho ngôi 3