Chương 8: Cái giá phải trả
Tôi triệu hồi Watasie đến quảng trường Tokyo, anh ta vẫn đang bị ảnh hưởng bởi việc mất đi các khái niệm về thời gian nên không thể nhận thức và tác động đến vật xung quanh. Tôi búng tay để tạo ra các khái niệm thời gian và áp dụng chúng vào Watasie. Sau khi được tôi áp dụng các khái niệm thời gian vào cơ thể Watasie cuối cùng cũng có thể cử động và nhận thức xung quanh một các mơ hồ. Anh ta ngồi xuống, định thần lại cảm xúc và nhận thức của mình. Tầm vài phút sau anh ta hỏi người đứng gần nhất đây là đâu và anh ta đang ở chỗ nào nhưng không có ai trả lời. Anh ta hỏi lại tầm 2,3 lần sau đó nhưng không nhận được câu trả lời mong muốn.
"Thụp"
"Lách tách...."
Anh ta tạo một cái đinh bằng băng một cách nhanh chóng rồi đâm vào bụng người bên cạnh. Máu nhanh chóng đổ ra và anh ta liếm láp xung quanh, một vài giọt máu rơi xung quanh lách tách lách tách vang khắp không gian này.
C·hết tiệt đây là loại biến thái nào vậy sao hắn có thể liếm chúng một câch ngon lành như vậy chứ. Tôi thật sự không thể nhìn thêm cảnh đó một lần nào nữa. Tôi búng tay thời gian quay lại vài phút trước khi chuyện đó xảy ra. Cùng với cái búng tay của tôi các giọt máu từ dưới đất và trong cơ thể Watasie liền quay lại với cơ thể người b·ị đ·âm đó rồi mọi hành động về lại vài phút trước.
Watasie lần nữa ngồi xuống đất và hỏi người bên cạnh về nơi này. Đề phòng lặp lại quá khứ tôi đã trả lời anh ta rằng nơi đây là Thế Giới Phán Xét nơi t·rừng t·rị mọi t·ội p·hạm.
Anh ta nhìn chằm chằm vào tôi rồi nở nụ cười vô tội và hỏi vì sao anh ta và tôi lại ở đây một lần hữa. Rồi tôi trả lời lại y như vừa nãy... Cả 2 bế tắc, anh ta nghĩ tôi cũng là một t·ội p·hạm giống như anh ta rồi hỏi tôi có muốn ăn kem và ngồi chờ đợi một chút không. Khá tò mò với những gì anh ta nói nên tôi cũng chấp nhận.
¤Vậy. Anh tên là gì?¤
"Tôi sao? Tôi tên là Watasie Jo. Jodiac"
¤Đó là một cái tên hay nhưng tại sao lại là hai chữ Jo? Jo trong JoJo sao?¤
"Tôi nghĩ rằng đây là một câu chuyện dài, ta có thể vừa ăn kem vừa nói"
¤Cảm ơn anh, chắc hẳn anh là một người bán kem. Nhưng ở đây không có dụng cụ gì làm kem gì cả. Làm sao anh có thể làm được chứ?¤
"Rất đơn giản. Chỉ cần..."
Vừa nói anh ta vừa tạo một chiếc rìu tay ngắn bằng băng rồi chém bay cổ tôi.
"CHỈ CẦN MÁU CỦA CẬU"
Đầu tôi bay xa tầm 2m rồi đóng băng giữa không trung và dừng lại. Cách nó dừng lại thật đơn giản nhưng mang đầy tính nghệ thuật. Máu từ phần cổ bị tách đóng băng, chúng liên kết một cách vững chắc kết hợp với phần thân dưới tạo thành một cầu thang lên trời bằng máu và thịt.
...
Tôi đẩy ngã bản thân bị đóng băng của mình vào người Watasie. Anh ta đang liếm láp máu của tôi như một cây kem và khi thấy tôi đẩy ngã bản thân của mình Watasie lại t·ấn c·ông tôi một lần nữa. Tuy không g·iết được tôi nhưng tôi bị một vết rách lớn ở ngực. Cuối cùng từ vết rách đó cơ thể tôi bị đóng băng một cách nhanh chóng và bất động. Anh ta thấy vậy rồi bắt đầu liếm láp lại các phần của tôi. Nhiều đến mức lưỡi anh ta bị phồng rộp và dính vào cơ thể của tôi.
...
Tôi lấy chiếc ghế từ hư không rồi nhìn anh ra đang cố giải thoát chiếc lưỡi của mình. Một vài phút sau anh ta đã lấy lại được chiếc lưỡi của mình rồi nhìn tôi. Tiếng kêu ư ử phát ra từ miệng anh ta rồi anh ta chạy đến gần tôi, tạo nhiều cây rìu tay ngắn và phi vào tôi. Tôi chúng 3 phát rồi đóng băng và bị vỡ vùn thành nhiều mảnh.
...
Tôi tiến đến từ đằng sau Watasie và ôm anh ta từ sau lưng thì thầm rằng anh ta sẽ không bao giờ g·iết được tôi và mãi mãi sẽ bị mắc kẹt tại đây. Tôi bị thủng bụng, một cái gì đó đâm tôi từ lưng Watasie và rồi đóng băng và vỡ vụn.
...
Chuyện này lặp đi lặp lại cho đến khi anh ta thấm mệt. Lúc này tôi mới nói thẳng thắn với anh ta.
¤Anh không thể g·iết tôi Watasie-san. Tôi bất tử, bất diệt và chính là một vị thẩm phán sẽ phán xét về những tội lỗi mà anh đã tạo ra¤
Watasie không tin rằng anh ta không thể g·iết được tôi, anh ta khiêu khích tôi đấu một trận công bằng mà không hề sử dụng đến khả năng của mình. Tôi bật cười với lời khiêu khích đó, chỉ nói rằng anh ta có thể khiêu khích lại với những người anh ta đã g·iết. Nói xong tôi búng tay triệu hồi những người đ·ã c·hết dưới tay Watasie. Khi tôi triệu hồi họ một cỗ oán khí kinh khủng bùng phát khiến cho Thế Giới Phán Xét sụp đổ.
Một tầng. Một tầng của Thế Giới Phán Xét đã sụp đổ. Cỗ lực lượng ấy có thể sáng ngang với một cõi địa ngục trong dân gian Nhật Bản này. Có lẽ nên so sánh nó với một phần của vũ trụ thì sẽ đúng hơn...
Cỗ oán linh tụ tập 49 sinh vật đ·ã c·hết. Có con người, động vật thậm chí có cả Beyonder mà anh ta đã g·iết. Những Beyonder này thuộc dạng mới sinh ra nên anh ta mới có thể g·iết một cách dễ dàng.
Tôi chuyển Thế Giới Phán Xét này lên tầng thứ hai trong tổng số 'Cơ Thể Tầng' để có thể tái tạo lại tầng một. Như một chuyện hiển nhiên tôi hỏi từng sinh vật một về việc tha thứ hoặc g·iết Watasie. Mọi chuyện đều có thể đoán ra được họ đều muốn g·iết Watasie. Người thì muốn lột da, người thì muốn vặn cổ... Nhưng tất cả đều đi đến kết luận là sự hủy diệt của Watasie.
"Bằng chứng. Bằng chứng đâu? Các ngươi không thể g·iết người một cách vô lý như vậy"
Lời nói ngu dốt đó đã triệt để làm bùng nổ tất cả các oán linh đó. Bọn họ gào thét, đẩy sự tức giận của mình vượt ra ngoài và tán phá xung quanh. Tôi cố chấn tĩnh họ nhưng không mấy hiệu quả. Cuối cùng tôi nói lớn.
¤Vậy anh muốn bằng chứng sao? Được thôi tôi sẽ để chúng trước mặt anh¤
Tôi búng tay, lấy tất cả tâm trí của 49 oán linh đó về thời họ bị Watasie g·iết. Mỗi cái là một kiểu c·hết khác nhau từ lột da và đốt thịt bên trong đến c·hết vì mất máu. Tất cả đều chỉ ra h·ung t·hủ là Watasie. Từ khuôn mặt đến hành động, tất cả đều chỉ ra Watasie là kẻ g·iết 49 sinh linh vô tội một cách có chủ đích và gián tiếp sẽ g·iết thêm hàng trăm người trong tương lai.
Các bằng chứng về nhân và vật đều được hiện thực hóa bởi 49 oán linh. Hung khí là năng lực của anh ta《Khavas》.Cuối cùng nhân danh các oán linh đã bị Watasie g·iết tòa sẽ phán Watasie Jo. Jodiac với tội danh:
[Giết người hàng loạt]
Kết án:
[Lấy Máu-Trả Máu]
[Xóa sổ năng lực]
Kết án tử xong tôi đi đến gần với Watasie. Tôi đi môt bước Watasie lùi một bước rồi bỏ chạy. Anh ta tạo ra một đường đi bằng băng trải dài lên tầng 3 của Thế Giới Phán Xét. Anh ta chạy rồi chạy, chạy một cách vô vọng vào tầng 3 nhưng vô ích. Dù Watasie có chạy đến đâu, nhanh đến mức nào thậm chí vượt qua cả phạm trù tốc độ thì cũng sẽ không bao giờ đến tầng 3 bởi Tầng 3 không tồn tại, tầng 3 chỉ là hư vô trong vô số tầng hư vô không tồn tại ở Thế Giới Ảo Ảnh. Chỉ có tôi mới có thể quyết định có hoặc không có tầng 3 và vô số các tầng khác ở Thế Giới Ảo Ảnh.
¤Hình phạt sẽ bắt đầu ngay bây giở mong các vị chiêm ngưỡng hết mình¤
Tôi đi bộ đến nơi Watasie chạy qua, tính ước chừng cũng phải hơn 10.000Km. Đây là một khoảng cách xa nhưng đối với tôi như một bước đi vậy. Tôi nắm lấy đầu anh ta rồi ném vào Lâu Đài Ảo Ảnh. Ném Watasie xong tôi đóng Thế Giới Phán Xét và dịch chuyển 49 oán linh vào Lâu Đài Ảo Ảnh để xem Watasie bị xử tử.
Cách xử tử rất đơn giản tôi uốn Watasie theo hình chữ G. Đầu trên và thân dưới, Tạo một cái ống bằng cao su rồi cho chúng từ họng xuyên quả đường ruột và qua luôn cả hậu môn. Tôi ghép chúng lại với nhau tạo thành một đường ống liên thông từ mồm và hậu môn. Máu và phân của anh ta tích tụ từ những năm anh ta sống sẽ luôn được phân chuyển từ họng đến hậu môn rồi từ hậu môn đến với họng. Hành động này sẽ vĩnh viễn cho tới khi 49 oán linh thỏa mãn, nếu không h·ình p·hạt sẽ tăng lên cho tới khi linh hồn và tâm chí anh ta không chịu nổi và sẽ bị xóa sổ vĩnh viễn tại thế giới này.
Trước khi đi tôi xé nửa tâm trí và linh hồn của Watasie, 2 nửa đó chui vào cơ thể anh ta và tự đi đầu thú. Còn Trí, anh ta chỉ còn 112,005 lần cắt lưỡi nữa là có thể tự động thoát khỏi Lâu Đài Ảo Ảnh.
Cuối cùng tôi đóng Thế Giới Phán Xét và Lâu Đài Ảo Ảnh. Mọi khái niệm bị Thế Giới Phán Xét đẩy ra và bị xóa sổ lần nữa được tái tạo và hình thành theo ý muốn của tôi. Mọi chuyện đã trở lại bình thường, tôi đưa nửa tâm trí và linh hồn Watasie vào thân xác của anh ta.
Watasie đứng dậy, mặc kệ mọi ánh nhìn và khuyên ngăn từ những người xung quanh không hiểu gì và đi ra đồn công an tự thú. Tôi đi theo sau và quan sát Watasie đi tự thú. Mọi việc gần đúng như kế hoạch chỉ là cảnh sát không hề tin những gì lời Watasie nói cho đến khi anh ta miêu tả mọi dấu hiệu, cách c·hết của những người bị hại và thời gian họ t·ử v·ong. Tất cả đều giống y đúc và Watasie được cảnh sát điều tra sâu hơn.
Mọi việc đã xong, tôi về lại nhà của Ryu-san tính ở ké thêm 1 ngày nữa trước khi được Ryu-san cho tiền công bèo bọt.
Watasie đã lên mặt báo và truyền hình. Người nhà của các n·ạn n·hân cực kỳ tức giận khi thấy được kẻ g·iết con của mình. Nhất là người nhà của Nguyên. Người thì khóc người thì cầm di ảnh và người thì lại có hành vi quá khích nhưng tất cả đều bị ngăn chặn lại lực lượng cảnh sát, tình huống rất hỗn loạn nhưng tôi chỉ chú ý vào mặt của Watasie để xác nhận lại. Đúng như tôi dự đoán chỉ có thờ ơ và không còn sự sống trong đôi mắt của Watasie. Điều đó có nghĩa rằng việc xé 2 nửa tâm trí và linh hồn của Watasie đã hiệu quả với lý thuyết của tôi đưa ra.
Lý thuyết của tôi chỉ ra rằng miễn là còn linh hồn và tâm chí thì ta vẫn sẽ luôn 'sống' dù hình thức có là gì, dù sao tất cả đã kết thúc, tôi chuyển kênh và tiếp tục ăn cơm quên đi mọi chuyênh đã xảy ra.