Bí Mật Của Hạnh Phúc

Chương 61




Một trong những nuối tiếc và lo âu lớn nhất của con người là khi năm tháng qua đi, chúng ta sẽ không bao giờ còn có cơ hội để thực hiện những hoài bão hằng ấp ủ, hoàn thành dự án đã bắt đầu từ nhiều năm trước, hay hàn gắn những rạn nứt trong mối quan hệ với người thân. Đừng đợi cho đến cuối đời mới chợt nhớ ra những điều mình hằng ao ước. Ngay từ bây giờ, hãy nghĩ về những điều ấy và bắt tay vào thực hiện chúng. 

Các sinh viên thường mắc bệnh trì hoãn. Khi được giao một bài luận và phải nộp trong vòng hai tháng, nhiều sinh viên thường chờ đến gần ngày cuối cùng mới nháo nhào gom toàn bộ các bài đọc, ghi chú và bài viết rồi nhét vào bài làm của mình. Họ chẳng còn đâu thời gian để cảm nhận sự thích thú khi làm bài. Trong khi đó, những sinh viên biết dự liệu trước những yêu cầu của bài làm và thực hiện công việc đó theo một kế họach cụ thể sẽ không bao giờ bị rối mà còn thấy thích thú với công việc. 

Cách sống của chúng ta cũng giống như một sinh viên làm bài luận - có thể là một người ưa trì hoãn hoặc là một người biết hoạch định. Người ưa trì hoãn thường bị mất kiểm soát trước mọi sự, và cảm thấy thất vọng với những việc họ làm. Còn người biết hoạch định luôn hoàn tất những gì cần làm, và xem mỗi công việc hoàn tất như dấu hiệu của sự trưởng thành. 

Các cuộc nghiên cứu ở người trưởng thành cho thấy - những người ý thức rằng mình sắp bước vào cuộc thử thách lớn hay thậm chí có thể kết thúc và sẵn sàng đón nhận nó là những người cảm thấy thanh thản nhất trước những biến cố lớn. Thậm chí có những người biến điểm kết thúc thành một sự khởi đầu. Tất cả tùy thuộc vào bạn. 

-Oates