Chương 34: Thu hoạch tràn đầy
[Rắn chuối]
Phẩm chất: Trắng
Cấp bậc: 2 ⋆
Giới thiệu: Một loài rắn chuyên ngụy trang thành chuối chín để săn mồi, có trời mới biết được tại sao nó là rắn, nhưng chất thịt lại mang theo ngọt ngào hương chuối, điển hình câu giả làm chuối lâu có ngày thành chuối thiệt.
Công dụng: Có thể ăn.
Nhìn xem đôi kia lộ ra ngoài mắt to, manh manh bất động, để hắn không biết nói gì, đệt, ở thế giới trước hắn cũng đã thấy một con rắn đem màu da của mình thay đổi thành màu vàng cùng lấm tấm sọc đen, nhìn vô cùng giống chín rục chuối tiêu, nhưng con [Rắn chuối] này còn bá đạo hơn nữa, không chỉ có thể ngụy trang thành chuối chín, thậm chí là chuối sống đều có thể ngụy trang, cũng không biết tắc kè là dòng họ gì của nó.
"Hắc, chờ có khi rảnh lại thử một chút."
Đương nhiên ngoại trừ biến sắc làn da, nọc độc của nó cũng vô cùng kinh khủng, cũng không biết kháng độc của hắn kháng được không, nghĩ tới phía trước bình kia giãn cơ nước thuốc, hắn nhẹ xoa cằm, nghĩ.
Bất quá việc quan trọng trước mắt là xử lý con này [Rắn chuối] đáng tiếc nó ẩn núp quá kỹ, khi hắn phát hiện được nó thì nó đã phát hiện hắn từ trước rồi, bây giờ muốn đánh lén vô cùng khó khăn, cho dù hắn giả ý rời đi, tiếp đó quay lại đánh lén cũng không được, bởi vì lưỡi rắn của nó đã ghi vào mùi vị của hắn, chỉ cần hắn lần nữa quay lại khu vực này nó liền sẽ biết được.
Cho nên bây giờ ngoại trừ tiên hạ thủ vi cường, cũng không còn cách nào khác, huống chi, chỉ là một con rắn nhỏ mà thôi, chẳng lẽ hắn sợ?
Nghĩ xong bước kế tiếp hắn liền hành động, đầu tiên giả vờ kinh hỉ, thu thập một vài quầy chuối, tiếp đó cẩn thận rời xa, hạn chế góc nhìn của nó, như hắn dự liệu, con kia [Rắn chuối] không thời không khắc nhìn chằm chằm vào hắn, chỉ cần hắn cách nó gần một chút liền lấy thế sét đánh, cắn hắn một ngụm.
Nhưng hắn cũng không để ý, sắc mặt vui vẻ, đem từng cái quầy chuối cắt đứt, mặc kệ nó là sống hay chín, hắn đều thu xuống, thậm chí là bắp chuối hắn cũng không có bổ qua, giống như có cá diếc sang sông vậy, không để lại một chút ăn được thức ăn.
Theo hắn không ngừng thu hoạch cây quả, buồng chuối càng ngày càng ít, ầy, đống này bụi chuối ra quả cũng chỉ gần chục quầy thôi, cho nên hắn rất nhanh liền thu hoạch gần như hoàn tất, chỉ có vài quầy ở tại [Rắn chuối] phạm vi vô cùng gần hắn còn không có thu hoạch.
Kế tiếp cũng không phải cắt chuối thời gian, mà là giữa hắn cùng [Rắn chuối] đấu trí đấu dũng thời gian, từng bước chậm rãi tới gần [Rắn chuối] ẩn núp vị trí, hô hấp của hắn không tự chủ chậm lại, máu nóng trong cơ thể không ngừng lao nhanh, nhịp tim cũng bịch bịch bắt đầu khởi động tối đa công suất.
Tay phải nắm chặt dao găm, khuôn mặt bình tĩnh đi tới, mà [Rắn chuối] nhìn thấy con mồi chậm rãi tới gần, trong lòng vui vẻ không thôi, tuy con mồi trước mặt này vô cùng lớn, hơi đáng tiếc là nó ăn cũng không hết, chỉ có thể ăn một bộ phận, bất quá không sao, chỉ cần ăn được con mồi này, vài tuần thời gian nó cũng không cần đi săn nữa rồi.
Nghĩ như vậy, cơ thể của nó chậm rãi co lại, xúc thế, nhưng động tác của nó vừa di chuyển thì trước mắt cái này hai chân động vật liền đem trong tay đồ vật hướng nó ném tới, để nó hốt hoảng không thôi, vội vàng đem thân thể vừa mới tụ được lực vung ra.
Vù~
"Hô~ May mà ta động thủ trước."
Một đạo bóng vàng từ trước mặt hắn lao ra, để lại tiếng xé gió rát tai, có thể thấy [Rắn chuối] tụ lực khủng bố cỡ nào, cho dù là nó chỉ mới tụ lực được một chút mà thôi, bằng không chờ nó tụ lực hoàn tất, c·hết chính là hắn, cảm nhận được [Rắn chuối] cường đại lực bắn, hắn không khỏi may mắn, thở ra một hơi nhẹ nói.
Sực~
Đương nhiên hắn chú tâm tập kích cũng không có dễ dàng tránh thoát như vậy, sắc bén dao găm nhẹ nhàng cắt chém vào [Rắn chuối] thân thể, sực một tiếng, từng đợt máu tươi không ngừng từ vết cắt phun ra, bắn tung tóe khắp mặt đất, mà khi nó nhảy xuống thời điểm, cũng bị hắn cường đại lực ném xung kích bay ra vài vòng.
Tuy phản ứng của nó vô cùng nhanh, né được hắn ném trúng yếu hại vị trí, nhưng nó lại xem thường lực lượng của hắn, sắc bén dao găm không chỉ nhẹ nhõm xé rách thân thể của nó, còn mang theo cường đại lực xung kích, đem nó đánh bay, nội tạng chấn động không ngừng.
Hiển nhiên chịu đến hai đợt nặng nề thương tổn nó cũng không còn sức lực để phản kháng, hai mắt híp lại, thoi thóp nằm trên đất.
"Giả c·hết?"
Nhìn xem mềm nhũn nắm dưới đất, không chút động đậy[Rắn chuối] hắn cười lạnh, nhẹ nói, tiếp đó từ trong giỏ gùi lấy ra một viên đá nhỏ, hướng nó ném mạnh.
Bành!
Thấy hắn lần nữa hướng mình ném ám khí, giảo hoạt [Rắn chuối] cũng không còn giả vời nữa, nhanh chóng dựng đứng thân thể, lách mình né qua, hiểm hiểm né tránh đợt này công kích, mà viên đá kia bị nó né tránh cũng không có dừng lại, ngược lại càng thêm dũng mãnh, không tới chốc lát liền đập trúng thân chuối phía sau, cường đại lực ném để cho hòn đó có vô cùng lớn động lực, khi nó v·a c·hạm mảnh mai thân chuối, bành một tiếng, thân chuối trong chốc lát liền hóa thành từng mảnh vụn, nát bét nhão nhoẹt.
Mà [Rắn chuối] quay đầu nhìn thấy bị hòn đá đánh nát thân chuối, đầu nhỏ hơi cử động, giống như nuốt một ngụm nước bọt? Hoảng sợ cùng may mắn hai loại cảm xúc từ trong lòng nó đan xen một hồi, may mắn nó không tiếp tục giả c·hết, mà né tránh lần này công kích, hoảng sợ trong lòng giống như ngọn lửa, từng chút một nhen nhóm ý nghĩ của nó, nó không hiểu, vì cái gì cái này động vật hai chân lại có thể phát hiện nó hoàn mỹ ngụy trang, cũng hoảng sợ lực lượng của hắn.
Chỉ đơn giản ném mạnh hai lần liền kém chút g·iết c·hết nó, cho nên bây giờ trong đầu nó chỉ có một loại ý nghĩ, chạy trốn, trốn khỏi kinh khủng động vật hai chân này!
Bản năng cầu sinh không ngừng thúc dục nó trốn đi, để nó tạm thời quên đi đau đớn trên người, không có chần chờ, thân thể hơi lắc lư nhanh chóng hướng phía xa bò đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng, chốc lát liền bò hơn chục mét khoảng cách, nhưng, nó trốn được không?
"Không hổ là 2⋆ cấp sinh vật, tốc độ thật nhanh, bất quá bây giờ mới chạy? Trễ!"
Phát giác được nó ý đồ, lại thấy cái kia vàng tươi thân rắn lắc lư vặn vẹo, hướng nơi xa chạy trốn, hắn hơi cảm thán một hồi, liền cười nhạt, gầm lên.
Không thể không cảm thán 2 ⋆ sinh vật cường đại, tuy sức mạnh tổng hợp đạt tới 2⋆ nhưng tốc độ cũng chỉ mới ⋆ mà thôi, còn chưa trải qua rèn luyện, áp súc gì nữa, so tốc độ với con này [Rắn chuối] không biết kém bao nhiêu lần, bất quá không sao, tại hắn đánh bất ngờ phía dưới, thành công đánh trọng thương nó, để tốc độ của nó giảm xuống không ít.
Nếu như không có đợt đầu tiên ném dao găm tập kích, thậm chí bị nó hoàn mỹ né tránh có thể sẽ là một trận ác chiến, không vì cái gì khác, chính là tốc độ của hắn so với tố chất thân thể hiện tại vô cùng bạc nhược, mà con này [Rắn chuối] ưu thể của nó chính là tốc độ, chỉ cần hơi mài hắn một chút, tiếp đó nhân lúc hắn phản ứng không kịp cắn một ngụm, chậc chậc, kết quả cũng không cần ta nói a?
Nhưng trên đời này không có nếu như, nếu như nhiều quá, hắn cũng nghĩ không được, cho nên cũng không cần nghĩ, vẫn là đem con này [Rắn chuối] xử lý liền có thể kết thúc đợt này thu hoạch rồi, lần nữa đưa tay mò ra sau, từ trong gùi cầm ra một viên bén nhọn tảng đá, hơi nhắm chuẩn một tí, liền dùng sức vung ra ngoài.
Vụt~ Bành!
[Rắn chuối] cảm nhận được sau lưng xé rách âm thanh, vừa định lách mình né tránh liền cảm nhận được thân thể mình bị một cái cứng rắn vật thể đập trúng mình, tiếp đó, à, làm gì còn tiếp đó nữa, lần này hắn ném mạnh hòn đá chính xác hoàn mỹ nện trúng đầu của nó, bành một tiếng vang lên, đầu nó giống như dưa hấu rơi từ trên cao vậy, nổ tan tành, máu tươi cùng thịt nát vung vẫy khắp nơi.
Tuy loài rắn di chuyển theo hình chữ Z, nhưng cũng không khó đoán, chỉ cần hơi tính toán nó tiến lên phương hướng cùng nhắm chuẩn thời gian liền có thể giống như hắn vậy, tinh chuẩn dùng một cái nho nhỏ hòn đá đánh trúng xa hơn 20 mét sinh vật, nói nghe thì dễ, nhưng muốn giống như hắn nhẹ nhàng như thế vô cùng khó.
Không nói con này [Rắn chuối] không có đầu óc, chỉ có thể một mạch cắm đầu chạy, liền nói nó bị hắn đánh lén trọng thương, để tốc độ của nó cùng thân thể hứng chịu ảnh hưởng, chỉ có thể may mắn né tránh được hắn lần t·ấn c·ông đầu tiên liền mất hết ý chí, quay đầu chạy trốn, nhưng khi nó quay đầu chạy đi thời điểm đã xác định vận mệnh của nó, c·hết, tiếp đó trở thành chất dinh dưỡng của hắn.
"Hahaha, hôm nay không chỉ có thể được ăn chuối, còn có thể ăn được thịt rắn, cmn, ăn hơn nửa tháng thịt cá đều nhanh nôn."
Mất đi đầu rắn, màu vàng thi rắn giống như mất đi động lực, nguyên bản căng thẳng vặn vẹo thân thể chậm rãi mềm ngoặt xuống, tượng trưng co giật vài lần liền bất động, ân, lần này là c·hết thiệt, cho nên nhìn thấy [Rắn chuối] c·hết đi, hắn liền vui vẻ chạy tới nhặt thi, cười lớn nói.
Cũng không có dài dòng phản kích, đánh nhau, hay đột nhiên xuất hiện tình trạng, hắn chỉ đơn giản ném ném dao găm, tảng đá liền chấm dứt [Rắn chuối[ liền đơn giản như vậy đấy, bằng không ngươi còn muốn gì nữa?
Đem [Rắn chuối] t·hi t·hể thu vào balo, hắn cũng không muốn mang theo một cái mùi máu đậm đà chạy lanh quanh, huống chi bây giờ hắn cũng không có thời gian để xử lý t·hi t·hể một phen, phải đợi hắn trở về thuyền nhỏ mới có thể bắt tay vào sơ chế, mà đến lúc đó cũng không biết qua bao lâu, hắn cũng không muốn ăn không tươi thịt rắn.
Cũng không chần chờ nữa, nhanh chóng đem còn dư lại vài quầy chuối cắt gọn thu hồi, hắn liền nhanh chóng rời đi nơi đây.
Trở lại bãi cát, chậm rãi buông lỏng một chút, bắt đầu kiểm kê lần này thu hoạch.
7 buồng chuối chín, bởi vì là chuối dại cho nên số lượng nải vô cùng ít, chỉ có 5-6 nải mà thôi, nhưng hắn đã thấy thoải mãn rồi, tính ra mỗi buồng 5-6 nải, mỗi nải chừng 10 mấy 20 quả, tổng cộng cũng hơn 5-600 quả chuối rồi, đã đủ hắn ăn rất lâu, ăn nhiều liền ngán, không ăn thì dùng để cùng Grim giao dịch, vô cùng tốt.
Đến nỗi chưa chín quầy chuối thì chừng 4 cái, lại thêm vài cái bắp chuối nữa, còn ngoài ý muốn thu được một bộ thi rắn, có thể nói lần thu hoạch này vô cùng phong phú, mà phải biết hắn chỉ mới lên hòn đảo hoang này một tiếng mà thôi!
"Cũng không biết mùi vị gì như nào."
Kiểm kê xong thu hoạch, hắn chuẩn bị nhắm nháp trước chuối tiêu mùi vị một chút, liền bẻ ra một quả, hình thể so với chuối trồng nhỏ hơn rất nhiều, tiếp đó là từng đám trắng trắng sinh vật bám đầy vỏ ngoài, cũng không có để ý trên vỏ bám đầy li ti rầy trắng, hắn cẩn thận từng chút một lột vỏ, tránh đi tụi nó.
Ực~
Theo ngón tay hắn nhẹ dùng sức, vỏ chuối cũng liền bị hắn kéo xuống, lộ ra bên trong trắng vàng thịt quả, từng cổ đặc hữu hương chuối giống như được giải phóng, thoát ra nhà tù, tận tình bay ngập trong không khí, nhẹ ngửi mùi thơm, hắn nhịn không được ực một tiếng, tiếp đó liền cắn xuống một ngụm.
"Haizz~ Chuối dại đến cùng vẫn là chuối dại, bất quá vẫn ăn được, chỉ là mùi vị hơi kém a."
Mong đợi vẻ mặt khi cắn xuống một ngụm đầu tiên, cảm nhận được trong miệng chát chát cùng rắc rắc hạt chuối, khuôn mặt hắn liền xụ xuống, thở dài than, mặc dù bề ngoài chín rục nhìn vô cùng ngon miệng, nhưng mùi vị ngoại trừ ngọt ngọt chuối vị còn kèm theo một cổ chát chát ầy, thậm chí chát vị lớn hơn ngọt vị rất nhiều, không chỉ như vậy, bên trong ẩn chứa hạt chuối cũng vô cùng nhiều, hắn chỉ cắn một ngụm thôi mà trong miệng đã toàn là hạt chuối rồi.
"Nói đi nói lại, tuy hơi khó ăn chút, nhưng lâu ngày không ăn trái cây, lại cảm thấy nó ăn rất ngon, chậc, vị giác bị bỏ đói lâu rồi a, liền một cái chuối dại liền cảm thây ăn ngon, ầy, vỏ chuối cũng không thể vứt đi, giữ lại dùng làm phân bón a."
Đem trong miệng hạt chuối nhả ra, hắn ngốn nghiến ăn hết còn hơn một nửa thịt chuối, tiếp tục bình phẩm, ân, lại lần nữa phun ra hạt chuối, nhìn xem trong tay mềm xẹp vỏ chuối, hắn ầy một tiếng liền bỏ vào sau lưng giỏ gùi.
Không thể lãng phí hay bỏ qua bất kỳ nguyên vật liệu nào cả, đây chính là chuẩn tắc của một 'Thám hiểm gia'?