Chương 41: Nhện vũ công
Một con nho nhỏ côn trùng, trên thân đủ loại màu sắc lấm tấm, đỏ, cam, vàng... Không màu gì không có, 8 cái sọc vằn đen trắng chân nhỏ không ngừng di chuyển, giao nhau, điều khiển cơ thể không ngừng lắc lư qua lại.
Tuy hình thể của nó vô cùng nhỏ, chỉ có 1 cm, lại thêm cách hơn trăm mét khoảng cách, nhưng không thể không cảm thán thị lực của hắn vô cùng nghịch thiên, cách xa như vậy vẫn có thể nhìn rõ toàn bộ chi tiết, đem nó thu vào mắt.
"A~ Thì ra là nó, chậc, kế tiếp liền có thể ngồi xem trò hay rồi."
Nhìn kỹ một hồi, hắn liền nhìn rõ cái kia sặc sỡ côn trùng hình dáng, giống như phát hiện chuyện thú vị gì, khóe miệng hắn nhẹ kéo lên, cười nhạt, đem trong tay thịt nướng cắn một cái, hơi điều chỉnh phương hướng ngồi, liền chăm chú nhìn xem hình ảnh phía xa.
[Dò xét sinh thực vật] đúng hạn kích hoạt, để cho các đọc giả nhìn xem là con gì mà để hắn vui vẻ như vậy.
[Nhện vũ công]
Phẩm chất: Trắng
Cấp bậc: Không
Giới thiệu: Một loài nhện thông qua nhảy múa thu hút bạn tình, nhảy đẹp, nhà xe đều có, nhảy xấu? Hahaha.
Công dụng: Không thể ăn.
Không sai, cái kia lòe lẹt, màu mè côn trùng chính là một con nhện, mà không phải là chim, bất quá ngoại trừ màu sắc bắt mắt ra cũng không còn gì khác, thậm chí là độc cũng không có.
Đây là [Nhện vũ công] đặc trưng, vô cùng đặc biệt, bất quá con [Nhện vũ công] này vô cùng giống một con nhện hắn gặp ở kiếp trước, gọi là gì ta?
Đúng, gọi là nhện công, đặc tính, hình dạng đều vô cùng giống nhau, chỉ khác mỗi tên mà thôi, chậc chậc, không hổ là [Thám hiểm gia] kỹ năng, đặt tên chính là giống.
Không nói, quan sát biểu diễn đã.
Phía xa nhện nhỏ đứng trên gỗ mục cũng không biết mình biểu diễn bị một nhân loại quan sát, vẫn hăng hái giương bụng lên, xòe ra cái kia lòe lẹt hoa văn phần bụng, a, cũng không biết nó học trộm chiêu này của con công nào, nhìn vẫn rất đẹp.
Nhìn xem [Nhện vũ công] 3 đôi chân 1 2 4 chân dài uốn éo di chuyển, đôi chân thứ 3, hơi khác với các đôi còn lại, không còn là sọc vằn lông tơ nữa, thay vào đó là hoàn toàn nhuộm thành màu đen 2 chân, hai cái này khác biệt chân dài bị [Nhện vũ công] chậm rãi giơ lên, tiếp đó giống như vỗ tay vậy, bốp bốp vỗ vào nhau, kết hợp lấy phần bụng lắc lư, vô cùng có nhịp điệu, chỉ hơi nhìn một chút, hắn bất giác liền bị cuốn vào cái này vũ điệu, trong miệng nhai thịt chậm rãi dừng lại, toàn lực chăm chú quan sát cái này mỹ lệ điệu nhảy.
"Nhìn vũ điệu múa cũng không tệ a, không biết nó có thu hút được bạn tình không, hi vọng có thể a, bằng không, chậc."
Vài giây trôi qua, hắn mới từ trong vũ điệu lấy lại tinh thần, cảm thán [Nhện vũ công] điệu nhảy một hồi, liền lắc đầu chậc lưỡi than, đến nỗi tại sao hắn lại than, liền phải chờ nó thu hút bạn tình thất bại lại nói a.
Cứ thế vài phút trôi qua, [Nhện vũ công] không biết mệt mỏi, không ngừng lặp đi lặp lại động tác, hi vọng thông qua đó thu hút tới nhện cái.
"Tới, thời khắc quyết định tới."
Hiển nhiên ông trời sẽ không phụ người có lòng, lúc này, từ phía xa đột nhiên xuất hiện một cái xám trắng thân ảnh, nhìn kỹ liền phát hiện là một con nhện nhỏ, không cần nghĩ cũng biết là nhện cái bị điệu nhảy của nó thu hút tới.
Khác với [Nhện vũ công] đực, [Nhện vũ công] cái cũng không có cái kia màu mè hoa văn phần bụng, ha, cũng không biết chim công có làm gì tụi nó không, mà sao đặc tính của tụi nó hoàn mỹ dán vào chim công.
Theo nhện cái xuất hiện, nhện đực cũng phát hiện ra nó bắt đầu kích động lên, đôi chân thứ 3 càng thêm ra sức vẫy chào, rung động phần bụng, khoe ra bắt mắt hoa văn, đáng tiếc, hơn một giờ thời gian trôi qua, mặc kệ nhện đực dùng sức múa may cỡ nào, nhện cái vẫn đứng im bất động, chỉ nhìn chằm chọc vào nó.
Bị nhện cái không nhìn, nhện đực bối rối, nó nghĩ mãi mà không rõ, tại sao mình chú tâm luyện tập vũ điệu lại bị nhện cái không nhìn, chẳng lẽ nó múa không đẹp sao, hay chẳng lẽ hoa văn của nó không đủ sặc sỡ sao?
"Haizz~ Xem ra là thất bại, hi vọng nhện đực biết khó mà lui a."
Nhện đực nghĩ mãi không rõ, cho nên nó chỉ có thể càng thêm lắc lư thân thể nhỏ bé, hi vọng đả động nhện cái trái tim, đáng tiếc, lần này nhện cái càng thêm tuyệt tình, nâng bụng của mình lên.
Nhìn thấy nhện cái nâng bụng lên, hắn biết nhện đực đã thất bại, thở dài than, hắn cũng giống như nhện đực vậy, không hiểu tại sao vũ điệu của nó lại không bị nhện cái tán thành, tuy hắn không phải là [Nhện vũ công] không hiểu rõ thẩm mỹ của nó, nhưng đừng quên hắn là một cái ưu tú [Thám hiểm gia] đặc tính của nó, hắn vô cùng rõ ràng.
Không thể không nói vũ điệu của con [Nhện vũ công] đực này rất mỹ lệ cùng đặc sắc, hắn cũng không biết nên chê ở chỗ nào, nhưng hắn cũng không phải nhện cái, hắn tán thành, nhưng nhện cái không tán thành, hắn chỉ có thể vì nhện đực tiếc hận một phen.
Đến nỗi nhện cái nâng bụng nghĩ là gì?
Đây là hành động từ chối của con cái, thể hiện sự không quan tâm, hứng thú của mình với con đực, nhưng còn một nghĩa khác nữa, đó chính là điệu nhảy của nhện đực quá xấu, nó muốn ăn nhện đực!
Mà [Nhện vũ công] giống như không biết, vẫn không ngừng nhảy múa, không đúng, phải nói là nó không cam tâm mới đúng, nó không chấp nhận được mình chú tâm tập luyện điệu nhảy lại bị chê được, cho nên lúc này trong đầu của nó chỉ có một ý nghĩ, dùng hết sức của mình nhảy múa, hi vọng nhện cái có thể đổi ý, cho dù...Cho dù c·hết!
Nhện đực ba đôi mắt, 2 nhỏ, 1 to, nhìn chăm chú vào nhện cái, lần nữa khiêu vũ lên vũ điệu của mình, nhưng khi nó vừa lần nữa rung động chân sau, nhện cái nhanh chóng nâng lên bụng, biểu thị nó đối với nhện đực không có hứng thú, đừng có nhảy nữa, nhưng, nhện đực không quan tâm, vẫn tiếp tục nhảy múa, thắng, ôm mỹ nhện về nhà, thua, ném một cái mạng mà thôi, năm sau vẫn làm một đầu hảo nhện.
"Haizz~"
Nguyễn Thái từ xa nhìn thấy nhện đực không nhìn nhện cái ý kiến, tự mình nhảy múa thân hình, không có nói gì, chỉ thở dài một hơi, đối với nhện đực không chấp nhận được điệu nhảy của mình bị nhện cái chê bai cảm xúc, hắn hiểu, cho nên mới vì nó buồn thay.
Đáng tiếc.
Vụt~
Quả nhiên như hắn dự liệu kết quả, nhện cái hai lần nâng bụng lên nêu rõ ý của mình, nhưng nhện đực đều mặc kệ để nó tức giận, không còn đứng im nữa, bật nhảy lên, bay vồ đến nhện đực vị trí, tiếp đó không chút lưu tình, dùng mình sắc bén đôi càng cắn xuống, kết thúc nhện đực sinh mệnh.
Không đầu thân nhện mất đi động lực, động tác chậm rãi cứng ngắc, dừng lại, nhưng nó chân sau vẫn bất khuất giơ lên, thét ra nó không cam tâm, nhưng ngoại trừ hắn, sẽ không có ai để ý một con nhện cảm xúc cả.
"Tê~ Độc nhất lòng dạ đàn bà, một lời không hợp liền động thủ, quá độc ác, về sau không thể trêu chọc côn trùng nữ mới được, bằng không kết cục quá thảm."
Nhìn xem đột nhiên tập kích nhện cái, lại thấy nhện đực thân thể từng chút một bị nhện cái ăn sạch, hắn nhẹ hít một hơi lạnh, rùng mình nghĩ, hơi vì nhện đực tiếc nuối một phen, đến nỗi vì nó báo thù?
Thiên nhiên khắc nghiệt, chưa bao giờ ôn nhu với ai cả.
"A, đã qua giữa trưa rồi sao, nên trở về."
Ầy, mãi mê nhìn xem [Nhện vũ công] nhảy múa, để hắn quên đi ăn uống, cũng quên đi thời gian, chờ nhện đực bị ăn sau, hắn mới phát bây giờ đã qua giữa trưa, lại không trở về, buổi tối hắn liền muốn ngủ trong rừng rồi, cho nên hắn nhanh chóng thanh lý một chút, liền quay người rời đi.
Đến nỗi phía trước nói lại đi nửa tiếng liền về?
Đi cái gì đi, cmn, nhìn xem [Nhện vũ công] múa hơn một giờ cũng đã kiếm lời được không, ngày mai lại đi cũng không muộn.
Hắc, lại lần nữa quên ý nghĩ của mình, Nguyễn Thái cũng không có ngượng ngùng, cái này cũng không trách được hắn a, ai bảo nhện đực nhảy múa hấp dẫn người như vậy, đáng tiếc nó thành công hấp dẫn hắn, nhưng thất bại hấp dẫn nhện cái.
Theo đường cũ trở về so tiến lên nhanh hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng không buông lỏng, một bên đi nhanh, một bên lục giác căng thẳng.
"A?"
Lúc này một cổ kỳ lạ hương thơm chui vào mũi hắn, ngửi thấy mùi lạ, hắn vội vàng ngừng thở, dừng lại, cảnh giác nhìn xung quanh.
"Đi hay không đi? Tốc độ trở về nhanh hơn một chút, ân, chỉ cần tăng tốc một chút liền có thể kịp tại mặt trời lặn trở về thuyền nhỏ, đi!"
Chờ vài phút trôi qua, cũng không phát hiện thân thể bất thường gì, xác định mùi hương này không độc, hắn mới thở ra, bắt đầu phẩm vị hương thơm này phát ra từ đâu, men theo hương thơm đi tới một chút, nhìn xem phía xa chưa đi tới rừng rậm, hắn hơi nhíu mày suy tư một hồi liền quyết định.
Cái này hương thơm bị hắn ngửi tới, khoảng cách hẳn là không xa, nửa tiếng thời gian vô cùng dư xài, cho nên hắn liền dựa theo mùi hương, nhanh chóng đi tới.
"Cmn!!!"
Không tới chốc lát hắn liền đi tới mùi hương phát ra vị trí, nhìn xem trước mặt thực vật, hắn kích động không thôi, nội tâm không ngừng gào thét, kêu lên.
Trời ạ, hắn phát hiện cái gì mà kinh ngạc như vậy?