Chương 75: Cá chuồn bay khổng lồ?
Nhìn xem phía xa cảnh tượng, Nguyễn Thái hơi sững sờ một chút, tiếp đó giống như nghĩ tới cái gì, gật đầu tán thán.
"Cũng đúng, đảo nhỏ cũng không phải mỗi hướng đều là cảng khu, không có cảng khu che gió, sóng biển so với bên đây hung mãnh hơn không phải rất bình thường sao? Mặc dù hơi ngoài ý một chút, nhưng lại hợp tình hợp lý."
Đập vào mắt hắn chính là một đống khổng lồ, cao hơn trăm mét sóng biển, lao nhanh tràn vào bãi cát, tiếp đó tại trong rậm rạp rừng cây, không chút kiêng nể mà càn quét bừa bãi.
Nguyên bản cao to rừng cây, bây giờ đối mặt với cuồng bạo biển cả giống như tôm tép cá con vậy, vô cùng yếu ớt, chỉ có thể mặc cho sóng lớn tàn phá mọi thứ.
Nguyễn Thái hai mắt không chớp một cái, nhìn chòng chọc vào phía xa cuồng bạo sóng biển, suy nghĩ trong lòng không ngừng lăn lộn.
Đây chính là thiên nhiên vĩ lực a, cỡ nào, cỡ nào cường đại.
Bịch~ bịch~ bịch~
Cảm nhận được nhịp tim từng giây đập nhanh, Nguyễn Thái vội vàng đè xuống cảm xúc, thở ra một hơi, chậm rãi nói.
"Hô~ bây giờ còn chưa phải lúc."
Nhưng trong đầu nhiệt tình cũng không theo cảm xúc ép xuống mà biến mất, ngược lại theo thời gian trôi qua, càng ngày càng cường thịnh kéo dài lên cao.
"Ân, xem cũng xem rồi, bây giờ nên làm gì đây?"
Lại nhìn một hồi, Nguyễn Thái mới dời đi tầm mắt, lần nữa chậm rãi ngồi xuống, suy tư.
"Đúng! Còn chưa kịp nhìn xem thu hoạch nữa, thừa dịp bây giờ rảnh rỗi nhìn một chút a."
Nghĩ một hồi, hắn mới phát hiện mình vẫn chưa nhìn xem phía trước câu được cá lớn, bây giờ không lấy ra xem, chờ khi nào nữa?
Vỗ tay một cái, Nguyễn Thái cao hứng bừng bừng mở ra balo, nhanh chóng nhìn xem hệ thống giao diện.
[???]
Giới thiệu: ???
"?"
Chỉ có điều đa năng balo lúc này giống như bị hư, nguyên bản bị hắn xem như giám định giao diện lúc này chỉ để lại một đống ? khiến cho hắn không biết làm sao.
"Chẳng lẽ balo giám định cũng có giới hạn?"
Quan sát trước mặt giao diện, Nguyễn Thái hơi trầm ngâm một chút, liền nghĩ ra kết luận như vậy, bằng không lấy hệ thống vĩ lực, làm sao có thể không nhìn ra thông tin của một con cá chứ?
Cho nên có thể nói, hệ thống đơn sơ giám định rất mạnh, nhưng cũng có một hạn độ mà thôi, nếu như hắn đoán không sai mà nói, thì giới hạn của nó hẳn là 3 ⋆ cấp trở lên, hoặc Lam phẩm trở lên đồ vật, sinh vật...
"Như vậy cũng tốt, bằng không cái balo này cũng quá imba a, chẳng khác gì nhược hóa bản [Dò xét sinh thực vật] cả."
Đóng lại giao diện, Nguyễn Thái cũng không có đáng tiếc cái gì, ngược lại nội tâm hơi mừng thầm một chút.
Có sao nói vậy, cái này balo giám định thật cmn lỗi, chỉ cần quăng vô liền có thể nhìn xem một chút thông tin, mặc dù không có tường tận chi tiết, nhưng cũng đủ để biết rõ vật phẩm lai lịch, bất quá cũng may hệ thống cũng không có phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy.
Xem như hỗ trợ tân thủ a.
"Mặc kệ nó, xem trước hình dáng như nào đã."
Lắc lắc đầu, hắn cũng không suy nghĩ nhiều nữa, mang theo mãnh liệt tò mò tâm tình, Nguyễn Thái đem cá lớn từ trong balo lấy ra.
Chớp mắt một cái.
Một con bự vài mét cá lớn xuất hiện trên tay hắn, cảm nhận trên tay nặng trĩu cảm xúc, hơi ước lượng trọng lượng một chút, khóe miệng hắn nhẹ kéo lên, nhịn không được cười nhạt một cái.
Trúng mánh!
Trong lòng nhẹ kêu một tiếng, hắn không còn chần chờ nữa, vội vàng đem cá lớn đặt xuống.
Nặng nề cá lớn bị hắn cẩn thận, nhẹ nhàng để xuống đất, sợ động tác của mình quá mạnh, khiến cho tươi đẹp chất thịt bị phá hư.
Lại bạn rộn một hồi, đem [Quang Thạch] cùng lưỡi câu từ trong miệng cá lớn lấy ra, hắn mới nhẹ nhõm lau đi trên mặt nước mưa.
"Để ta xem xem hình dạng của ngươi như thế nào."
Cầm trên tay [Quang Thạch] lại nhìn xuống nằm bất động dưới đất cá lớn,hắn đã không kịp chờ đợi, muốn nhìn xem con cá bay hình dạng như thế nào.
Mượn nhờ [Quang Thạch] phát ra mờ mờ ánh sáng, Nguyễn Thái cúi đầu xuống, chăm chú quan sát trước mặt cá lớn.
Thân dài 4-5 mét, cao 2-3 mét, mặc dù thân hình rất khổng lồ nhưng lại vô cùng thon thả, kết hợp với xanh lam làn da khiến cho hình dạng của nó giống như giọt nước vậy, để hắn nhịn không được đưa tay lên sờ nhẹ vài cái.
Cảm nhận được trên tay xúc cảm, Nguyễn Thái đột nhiên hai mắt sáng, cũng không lo được tiếp tục quan sát, vội vàng đem [Quang Thạch] để lại gần, nhìn xem trên tay trắng bóng vảy cá cùng mềm mại bụng cái.
Lại sờ sờ vài cái, hắn nhịn không được, thán phục kêu lên.
"Chu cha, cảm giác này, chất lượng này, không sai, là thượng hạng nguyên liệu nấu ăn!"
Mềm mại nhưng không lại bủn nhũn, chỉ hơi vuốt ve một chút, trên tay truyền đến từng cổ cứng cáp sợi dai để hắn hưng phấn không thôi.
"Đáng tiếc, nguyên liệu là hảo nguyên liệu, nhưng bây giờ không thể ăn, haizz~"
Sờ cũng sờ rồi, nhưng đáng tiếc hắn còn không biết sơ chế con cá này như thế nào, chỉ có thể thở dài đứng lên, chuẩn bị tiếp tục quan sát cá lớn hình dạng.
Lại quan sát một hồi, hắn mới đem cá lớn từ đầu đến đuôi đều nhìn một lần, nhìn xem cá lớn trên người mọc ra hai cái trong suốt màng cánh lớn, Nguyễn Thái hơi chậc lưỡi một chút, cảm thán.
"Chậc chậc, ngoại hình cùng cá chuồn bay không khác mấy, không, nói đúng hơn là cá chuồn bay phiên bản khổng lồ mới đúng, bất quá, con cá lớn này cũng không phải cá chuồn, 3 đôi màng cánh lớn cấu tạo vô cùng đặc biệt cùng với phần mang khép lại, giống như một cái van vậy, cả hai một khép một mở tạo thành một loại vận hành, có thể khiến cho thân thể mặc lên gió lớn, để cho thân thể bay lên! Quá thần kỳ!"
"Có thể nói là thiên nhiên tạo vật, quá mỹ lệ!"
"..."
-----
Một tràng bla bla, dài dòng cảm thán không ngừng từ trong miệng hắn nói ra, chỉ có nói ra mới có thể bình phục lại tâm tình của hắn, đủ để thấy con cá lớn này cho hắn rung động lớn đến dường nào.
Chờ hắn đem kích động cảm xúc thu hồi cũng đã là mười phút sau.
Mà rắn nhỏ trên cổ hắn cuối cùng cũng không chịu được hắn dày vò, tức giận kêu lên một tiếng.
Laaa! (Có để cho người ta ngủ không a!)
Lúc này cảm xúc của hắn cũng đã bình tĩnh trở lại, lại thêm nghe được rắn nhỏ tức giận tiếng kêu, Nguyễn Thái mới phát giác được mình hơi lố, ngượng ngùng cười một tiếng, vội vàng đánh sang chuyện khác
"Khụ, khụ, cũng không thể lãng phí thời gian được, nên rèn luyện một chút a."
Hứ (Tính người thức thời.)
Thấy hắn ngừng lại bép xép miệng to, Sopia hài lòng hừ một tiếng, tiếp đó lần nữa nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
"Hô~ Kém chút nữa hư việc."
Chờ rắn nhỏ híp lại hai mắt, Nguyễn Thái lau đi trên trán giọt nước, trong lòng thở nhẹ một hơi, tiếp đó đem cá lớn thu về balo, bắt đầu rèn luyện.
Mặc dù thân thể của hắn đã mệt đến ngất ngư, nhưng nghỉ ngơi một hồi đã để hắn hồi phục 7-8 phần, lại không rèn luyện, làm nóng người mà nói, đừng nói là [Đại Phong Bạo] hắn có thể kháng qua đợt này mưa to gió liền đã xem như cơ thể cường tráng rồi.
Tuy phải tiêu hao lượng lớn thể lực để rèn luyện nóng người, nhưng hắn làm vậy cũng không phải là phí công.
Thứ nhất làm nóng cũng không cần nói, mưa dông không ngừng hạ xuống, khiến cho nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống, nếu như không phải hắn nhiều lần vận động với cường độ cao mà nói, đã có thể cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo xung quanh rồi.