Từ lúc Lục Vân nói ra tên tuổi của mình, rồi bắt tay với Long Diệc Tuyết cho đến sau đó trò chuyện không ngừng nghị, tất cả đều toát ra một phong thái lịch thiệp mạnh mẽ.
Vô cùng hoàn hảo.
Chỉ có chuyện hiểu lầm lúc nãy là không tốt. Ấn tượng đầu tiên là vô cùng quan trọng.
Ấn tượng đầu tiên của Long Diệc Tuyết về Lục Vân rất tệ, vì vậy cho dù sau đó hắn có cư xử nghiêm túc và lịch thiệp đến đâu, Long Diệc Tuyết vẫn cảm thấy hắn đang đóng kịch, đang giả vờ.
Lục Vân chỉ biết sờ mũi cười khổ.
Chuyện này khó giải thích lắm, càng giải thích chỉ càng đen thôi, vì hắn thực sự đã nhìn chằm chằm vào chiếc quần short denim kia.
Đáng bị mắng.
'Thấy Lục Vân im lặng, Long Diệc Tuyết cho rằng hắn chột dạ nên càng khinh thường hắn hơn.
Loại đàn ông này cô đã gặp nhiều rồi, nếu không phải nể tình hắn là em trai của Tiêu 'Thấm, thì Long Diệc Tuyết đã không thèm nói một lời nào với Lục Vân nữa, chứ đừng nói là ngồi đây nói chuyện bấy lâu.
Hai người im lặng, bầu không khí cũng trở nên có chút ngượng ngùng.
Mãi đến một lúc sau.
Người như Lục Vân sẽ không vì một hiểu lầm nhỏ như vậy mà ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Cuối cùng, Long Diệc Tuyết là người phá võ giả im lặng.
"Vốn là chuyện của Tiêu Thấm, tôi là người nhà họ Long cũng không có lý do gì để can thiệp, nhưng bây giờ tôi thật sự không thể không nhắc nhở anh một câu, nếu anh thực sự muốn tốt cho Tiêu Thấm thì đừng nhúng tay vào, cũng đừng đến thăm mỗi ngày như vậy, rất dễ bị người khác bắt lấy không buông."
Chuyện của Tiêu Thấm và em trai Lục Vân là chuyện riêng tư của cô, Long gia cũng không tiện hỏi tới.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Nhưng đứng dưới góc độ cá nhân, Long Diệc Tuyết không thể không nói vài lời.
Vốn dĩ bầu không khí đã có chút lắng xuống, nhưng sau khi Long Diệc Tuyết nói điều này, Lục Vân lại có chút hứng thú, hắn cười nói: "Chuyện tôi và chị nhận nhau đã công khai rồi, tại sao lại phải sợ bị bắt gặp?"
"Ngây thơi"
Long Diệc Tuyết chế nhạo nói: "Anh không biết vòng giải trí phức tạp cỡ nào, cho dù anh vô tội cũng không thể nào chống lại được kẻ có tâm phỉ báng, sự xuất hiện của anh chẳng có lợi ích gì cho Tiêu Thấm cả, ngược lại chỉ biết kéo scandal đến cho cô ấy mà thôi."
"Người có tâm mà cô nói là Lý Lộ đúng không?” Lục Vân đột nhiên nói.
Long Diệc Tuyết ngạc nhiên nhìn Lục Vân: "Nếu anh đã biết tới Lý Lộ thì anh cũng nên thức thời giữ khoảng cách với Tiêu Thấm đi."
"Lý Lộ rất trâu bò sao?"
"Trâu hay không cũng không thể tùy tiện chọc tới."
"Nếu như tôi nói, tôi đã chọc tới rồi thì sao?"
Trong những năm qua, mối quan hệ giữa nhà họ Long và nhà họ Đàm đã đạt đến một mức độ cân bằng rất vi diệu, cái cân bằng này được thể hiện trên nhiều phương diện.
Mối quan hệ giữa Lý Lộ và Tiêu Thấm cũng có thể coi là một kiểu cân bằng này.
Lý Lộ luôn tìm cơ hội để bôi nhọ Tiêu 'Thấm, nhà họ Long biết, đỉnh điểm là sau khi Lý Lộ gả vào nhà họ Đàm, những chiêu trò bẩn của cô ta càng diễn ra thường xuyên hơn.