Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1377: Làm một việc anh ấy đã làm thì sẽ có cảm giác tới gần anh ấy thêm một chút




Di động được kết nối, đổ chuông một lúc lâu sau mới thấy Quý Miên Miên nhấc máy: “Dạ, chị Thanh Ti…”

Yến Thanh Ti thở phào một hơi: “Em sao thế? Thở hổn hà hổn hển. Đã ăn sáng chưa?”

Quý Miên Miên gạt mồ hôi trên mũi: “Chưa, em đang làm bữa sáng, đang rán trứng gà.”

Yến Thanh Ti vừa nghe đã trợn tròn mắt, vội hỏi: “A… Phòng bếp vẫn ổn chứ?”

“Chị, chị đừng xem thường em thế. Không khéo lần sau gặp lại thì em đã có thể làm đồ ăn sáng cho chị ngon lành rồi đấy.”

Yến Thanh Ti nghe thanh âm của Quý Miên Miên thì xem ra cô đã phục hồi được vẻ phấn chấn ngày xưa rồi, trạng thái có vẻ không tệ lắm, cô nói: “Được, được, chị chờ xem em làm thế nào đấy, cố lên…”

“Vâng, vâng, em sẽ cố mà… Ai nha, chết cha rồi, em ngửi thấy có mùi khét, chị, em cúp máy đây…”

“Tút tút tút…” Di động truyền tới thanh âm đầu bên kia đã ngắt máy, trong lòng Yến Thanh Ti vẫn không thôi lo lắng. Một cô em gái trước giờ chỉ biết ăn ngon, ngay cả bát cũng chưa từng rửa, giờ lại tình nguyện vào bếp tự làm bữa sáng, thật sự là làm người ta thấy sợ hãi…

Cô lại gọi điện cho Lãnh Nhiên, nhờ cậu một chút nữa sang xem xem, đừng để xảy ra chuyện gì.

Lãnh Nhiên đồng ý, bảo cô không cần lo lắng, cậu sẽ sang xem ngay lập tức.

Cúp điện thoại, Yến Thanh Ti nghĩ chuyện Quý Miên Miên bên kia tạm thời chắc không có gì cấp bách nữa nên sau khi ăn sáng, cô lên lầu thay một bộ đồ nhẹ nhàng, đi giầy, đội mũ, đeo khẩu trang, bảo lái xe đưa cô và thím Ngũ tới siêu thị.



Lại nói về Quý Miên Miên, sau khi bỏ di động xuống liền chạy như bay về bếp, kết quả nhìn thấy lửa đã bén vào trong chảo, cô sợ tới mức vội vàng lấy nước đổ lên, nhưng nước vừa hắt vào thì lửa càng bùng lên to hơn.

Quý Miên Miên hoảng hốt: “Cháy, cháy rồi… Phải làm sao bây giờ?”

Đúng lúc đang bối rối thì cô nghe chuông cửa reo vang, Quý Miên Miên vội vàng chạy ra mở.

Lãnh Nhiên ở bên ngoài cứ tưởng lại phải đợi một lúc lâu, không ngờ cửa mở ra nhanh như thế. “Buổi sáng tốt lành, tôi…”

Vừa nói tới đây, cậu đã thấy có điểm không thích hợp: “Nhà cô có mùi gì thế?”

Quý Miên Miên chỉ vào phòng bếp: “Cháy, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”

Lãnh Nhiên vội vàng chạy vào bếp, kết quả thấy lửa đã cháy bùng lên trong chảo, cậu sợ tới mức vội vàng lấy cái vung nồi úp lên, sau đó vặn khóa bình ga lại, một lát sau, lửa liền tắt.

Lửa tắt rồi, Quý Miên Miên sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, nói: “Cám ơn…”

Lãnh Nhiên thở phào một hơi, nói: “Chị à, chị đang nấu cơm hay đang đốt nhà đấy hả? Phòng ở đây rất đắt đó.”

Quý Miên Miên cúi đầu: “Tôi… Đang học nấu cơm, sau này sẽ không như vậy nữa đâu.”

Trước kia luôn có Diệp Thiều Quang nấu cơm cho cô ăn, thực ra lúc đầu anh cũng không biết nấu cơm, chỉ vì cô nên mới cất công đi học làm bếp.

Quý Miên Miên nghĩ không biết có phải nấu cơm là một chuyện rất khó khăn hay không, sao cô lại không thể nào làm được thế này?

Tại phòng bếp, khắp nơi đều có dấu vết của Diệp Thiều Quang, xoong nồi, bát đũa, bồn rửa, hũ muối, lọ dấm, ngay cả tạp dề cũng là anh tự mua về, bài trí trong bếp cũng là anh tự sắp xếp. Một một ngóc ngách trong căn bếp này đều có hơi thở của anh.

Trước kia, lúc anh còn ở đây, chẳng mấy khi Quý Miên Miên đi vào căn bếp này, cô lúc nào cũng thoải mái sai bảo anh làm này làm kia, hiện tại, cô rất muốn làm những việc mà anh hay làm, như thế cô sẽ cảm thấy được gần anh hơn một chút.

Quý Miên Miên biết cái này cũng chỉ là tự lừa dối bản thân mình thôi, nhưng nếu cô không làm thế, cô sợ là cô sẽ phát điên mất.

Lãnh Nhiên nhìn Quý Miên Miên mà cảm thấy rất đau lòng, giống như một khối hình ảnh màu sắc rực rỡ trong nháy mắt trở nên tiêu điều, ảm đạm, chỉ còn hai màu đen trắng vậy.