Bước Về Phía Không Anh

Chương 10: 5 năm sau … Diêu Tử Khiêm xuất hiện




“ Một khi người con bé yêu xuất hiện , trong lòng Ngữ Tâm , cậu không là gì cả .“

Lăng Vĩ Luân sững sờ , anh không thể tin được rõ ràng Cố Ngữ Tâm từng yêu anh đến như vậy !

Vậy mà bao nhiêu lâu nay cô chỉ xem anh là thế thân của người khác hay sao .

“ Không thể như vậy được . Cố Gia Hữu , anh gạt tôi đúng không ? “

“ Lăng Vĩ Luân , không tin cậu thử chờ xem đi .“

Một lát sau …

Các bác sĩ trong phòng đều ra hết , vẻ mặt ai nấy đều nghiêm trọng và lắc đầu :

“ Xin lỗi , chúng tôi đã cố gắng hết hết sức . Mẹ và đứa trẻ trong bụng đều giữ không được “

Cố Gia Hữu và Lăng Vĩ Luân không thể tin được sự thật này rằng Cố Ngữ Tâm đã không còn .

Cố Gia Hữu không chịu đả kịch nên anh đã đứng ra một khóc , dùng hết sự tức giận nắm đấm tay mạnh vào tường , khoé mắt anh muốn rơi nước mắt ra .

Anh hối hận rồi , hối hận vì không bảo vệ Cố Ngữ Tâm thật tốt .

“ Bác sĩ nói đứa bé không giữ được là sao ? “ Lăng Vĩ Luân ngạc nhiên hỏi

“ Bệnh nhân đã có thai được 3 tháng rồi .“

Đột nhiên , Lăng Vĩ Luân cười to nên , nhưng nước mắt anh lại rơi ra . Cố Ngữ Tâm đa có thai được 3 tháng rồi , đứa bé trong bụng là con của anh , đứa bé chưa kịp sinh ra thì đã chết rồi .

Là anh , anh đã không bảo vệ được Cố Ngữ Tâm và đứa bé trong bụng . Nếu như anh kịp thời cứu thì nhất định họ sẽ không chết đâu .

“ Không thể nào như vậy được .“ Lăng Vĩ Luân đau đớn nói



Cái chết của Cố Ngữ Tâm rất thương tâm khiến ai nấy đều đau khổ , người đau nhất là Cố Gia Hữu và Lăng Vĩ Luân , bọn họ sẽ hối hận cả cuộc đời này .

Còn về Hàn Dĩ Linh từ khi Cố Ngữ Tâm chết , không ai thấy cô ta nữa dường như cô ra biến mất khỏi thế gian này rồi .

[…]

5 năm sau …

Tại một căn nhà nhỏ , có một cô gái mặc đầm trắng đang đung đưa qua lại trên một chiếc xích đu đã cũ kĩ đi .

Dường như cô đang đợi ai đó thì phải .

“ Ngữ Tâm , sao em không vào nhà đi mà ngồi đây lạnh thì sao .“

Diêu Tử Khiêm ấm áp nói , anh mang cho cô chiếc áo khoác choàng lên người cho cô vì sợ cô lạnh rồi bệnh

Mỗi khi anh đi làm về , cô đều sẽ ngồi ở xích đu mà đợi anh về nhà cùng .

“ Tử Khiêm , anh về rồi sao . Em đâu phải con nít đâu mà anh lo lắng , quan tâm em quá rồi . “

Cố Ngữ Tâm bĩu môi , nũng nịu nói .

Cô đã lớn rồi đâu phải là con nít nữa đâu , chỉ là mắt cô không thấy đường nữa thôi mà nhưng mà có Tử Khiêm bên cạnh cô rồi nên cô không lo sợ nữa .

“ Đối với anh … em mãi là trẻ con .“

Diêu Tử Khiêm dịu dàng vuốt tóc cô , ánh mắt anh nhìn cô đầy tình cảm và ấm áp không ai có thể sánh bằng .

Người ngoài nhìn vô ai cũng biết , Diêu Tử Khiêm yêu Cố Ngữ Tâm đến như thế nào !

“ Tử Khiêm , nếu như em mãi mãi không thể nhìn thấy , anh vẫn sẽ tiếp tục yêu em chứ ? “

Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào nói , cô sợ một ngày nào đó cô mãi mãi không thể nhìn thấy được nữa , cô sẽ trở thành gánh nặng của Tử Khiêm . Lúc đó anh sẽ bỏ rơi cô , vì cô sợ nhất là bị bỏ rơi .



Cũng như anh trai từng hứa sẽ bảo vệ và yêu thương cô , sẽ không bao giờ bỏ rơi cô nhưng vì Hàn Dĩ Linh anh trai thật sự không cần cô nữa .

“ Nếu như em mãi mãi không thể nhìn thấy được nữa , anh nguyện làm đôi mắt của em .“

Diêu Tử Khiêm đau lòng , anh vì xuống chân cô nắm chặt lấy tay cô để cô cảm thấy yên tâm hơn , sẽ không run sợ nữa vì đã có anh bên cạnh cô rồi .

“ Anh nhất định sẽ kiếm đủ tiền , sẽ chữa trị đôi mắt của em .“

“ Tử Khiêm , anh đừng cực khổ kiếm tiền nữa có được không ? Nếu như em thật sự không thể nhìn thấy được nữa , ít nhất em đã có anh bên cạnh làm đôi mắt cho em .“

Cố Ngữ Tâm nghẹn ngào nói , cô lần mò bàn tay mình sờ lên mặt của Diêu Tử Khiêm , giúp anh lau đi những giọt nước mắt .

Cô biết nhất định Tử Khiêm sẽ khóc mà , nếu không phải vì cô bị mù Tử Khiêm cũng sẽ không cực khổ mà đi làm kiếm tiền đâu .

Nhìn bề ngoài Tử Khiêm rất mạnh mẽ nhưng thật chất bên trong anh rất yếu đuối .

“ Ngữ Tâm , cảm ơn em vì đã bên anh .“

Diêu Tử Khiêm ôm chặt Cố Ngữ Tâm vào lòng , nước mắt Cố Ngữ Tâm rơi ra thuận dòng rơi xuống ướt đẫm áo Diêu Tử Khiêm đang mặc .

Diêu Tử Khiêm ôm rất chặt Cố Ngữ Tâm vào lòng , như anh rất sợ chỉ cần buông tay ra là sẽ lạc mất cô

Anh và cô từng lạc mất nhau tận 5 năm rồi . Dù cho 5 năm trước hay 5 năm sau , anh đều rất vô dụng không thể bảo vệ được cô vẫn để cô chịu khổ như năm đó .

Giá như anh có nhiều tiền , anh nhất đinh sẽ đưa cô đi chữa trị đôi mắt , sẽ không để cô chịu khổ như thế nữa .

[…]

Tại biệt thự Cố Gia

“ Cố Gia Hữu , anh nói sao , anh tìm được tung tích Ngữ Tâm rồi sao ? “ Lăng Vĩ Luân ngạc nhiên nói