Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 355: Giáo dục từ xa




Đỗ Long nói:

- Lão Tông cậu cứ thích đùa Băng Thanh, cẩn thận không bị cô bécô bé Đao để ý tới, không biết chừng sau này làm đồ ăn lại đặc biệt cho thêm cái gì vào đó.

Tông Lập Phong cười nói:

- Nước bọt của cô ấy mình không sợ, nếu là thứ khác thì coi như xong...

Tông Lập Phong vẫn thích đùa Thẩm Băng Thanh. Một lát sau khi Đao Nguyệt Nga bưng một đĩa thức ăn đầy ắp lên, Thẩn Băng Thanh bỗng nhiên mỉm cười với cô, Đao Nguyệt Nga bỗng giật mình, khuôn mặt trắng như trứng gà bóc bỗng nhiên đỏ ửng lên.

Thẩm Băng Thanh nói:

- cô béCô bé Đao, lão Tông nói thức ăn cô nấu hơi nhạt, lần sau cậu ấy đến đây một mình cô cho thêm ít tương ớt vào nhé.

Đao Nguyệt Nga vui vẻ nói:

- Vâng được...

Tông Lập Phong vội xua tay nói:

- cô béCô bé Đao, cậu Thẩm nói đùa em đấy, anh không ăn được cay, em đừng hại anh!

Đao Nguyệt Nga không hiểu gì nhìn Thẩm Băng Thanh, Thẩm Băng Thanh lại nhìn cô cười nói:

- Lão Tông hay nói đùa vì thế anh mới đùa cậu ấy một câu, em đừng tưởng thật, cậu ấy không ăn được cay đâu.

Đao Nguyệt Nga giật mình, cô trừng mắt nhìn Tông Lập Phong nói:

- Vâng, chú Tông, sau này em sẽ cho chú thêm chút ớt.

cô béCô bé Đao quay người đi, Tông Lập Phong cười nhăn nhó:

- Tiểu Thẩm, cậu hại mình thê thảm rồi, ở xã Mãnh Tú chỉ có quán này làm đồ ăn ngon.

Đỗ Long cười nói:

- Ai bảo cậu cứ đùa người ta? Thôi được rồi, lão Tông, tôi định lát nữa hoàn thành nốt việc lần trước chưa hoàn thành. Đồn trưởng Cao bị hại đã hơn mười ngày mà vẫn không điều tra ra được hung thủ, tôi thật không yên tâm!

Tông Lập Phong nghĩ một lúc rồi nói:

- Cũng được, vậy đêm nay chúng ta nghỉ lại thôn Đán Đán, trưa mai là tới nơi rồi.

- Tôi đi cùng các cậu nhé, dù sao mấy hôm nay ở thôn Hiết Mã cũng không có việc gì.

Ngô Thăng Hạo nói.

Tông Lập Phong và Đỗ Long nhìn nhau, Đỗ Long nói:

- Được vậy thì cùng đi.

Ngô Thăng Hạo chính là người lần trước Tông Lập Phong nghi ngờ là nội gián, Tông Lập Phong không ngờ Đỗ Long lại đồng ý cho y cùng đi điều tra vụ án Cao Thụy bị hại. Lão Tông nháy mắt nhìn Đỗ Long, Đỗ Long nháy mắt lại để y yên tâm, Đỗ Long vốn đã có dự tính của mình.

Tần Tuấn cũng có vẻ muốn đi cùng, nhưng lại bị Đỗ Long lấy cớ là xe không đủ chỗ ngồi nên từ chối khéo.

Tông Lập Phong ăn vội rồi đi chuẩn bị đồ đạc lên đường, bọn Đỗ Long ăn cũng rất nhanh. Đỗ Long sắp xếp công việc, khi Đỗ Long và Tông Lập Phong không có mặt mọi việc do Tần Tuấn phụ trách. Tần Tuấn được tín nhiệm nên vô cùng cảm động, vội nói sẽ không phụ sự tín nhiệm của Đồn trưởng.

Cứ thế, bọn Đỗ Long một lần nữa hướng theo con đường dẫn đến hiện trường Cao Thụy bị tập kích.

- Đã lâu như vậy rồi e là không tìm được manh mối gì nữa...

Tông Lập Phong nói.

Lái xe vẫn là Thẩm băng Thanh, Tông Lập Phong vẫn ngồi ghế phụ chỉ đường. Đỗ Long và Ngô Thăng Hạo ngồi ở ghế sau xe xóc đến nỗi hai người hết xô sang trái lại xô sang phải, có lúc lại đập vào nhau, may mà Tần Tuấn không đi cùng, chứ không thì người ngồi đằng sau càng thê thảm.

Xe cảnh sát đi qua thôn Nhị Lang nhưng không dừng lại, mà đi thẳng tới thôn Đán Đán.

Khi đến thôn Đán Đán trời đã tối hẳn rồi, chưa đến sáu giờ, Tông Lập Phong bảo Thẩm Băng Thanh lái thẳng tới trước đồn công an ở thôn, lấy loa gọi trưởng thôn đến. Đây là chuyện thường xuyên, trưởng thôn Đán Đán sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho bọn họ, trong phòng chỉ có hàng ghế dài đặt tấm gỗ lên làm giường, trên giường trải một cái đệm.

Điều kiện có chút khó khăn, Tông Lập Phong và Ngô Thăng Hạo đã quen với chuyện này, Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh đều có sự chuẩn bị trước. Họ lấy túi ngủ của mình ra, xịt một ít thuốc diệt côn trùng, cố gắng một đêm hẳn là không vấn đề gì.

Mọi người đi đường núi cả buổi chiều, đường xóc khiến mọi người đều mệt mỏi, họ ăn vội rồi đi ngủ, không lâu sau cả phòng chỉ nghe thấy tiếng ngáy.

Đỗ Long vẫn bị mất ngủ hoặc không ngủ được, hắn nằm cuộn mình trong lều ngủ, lấy điện thoại ra nghịch.

Người khác toàn chơi game thông thường, còn Đỗ Long chơi trò chơi người thật, hơn nữa còn là trò chơi video sexy bạo lực.

Theo như nguyện vọng của Đỗ Long, đầu năm nay hắn mà có tiền là cái gì cũng có thể làm. Lâm Nhã Hân lắp đặt hệ thống điều khiển thông minh trong nhà cô, bất cứ lúc nào Đỗ Long cũng có thể thông qua điện thoại kiểm soát từng đồ điện trong nhà cô, kể cả từng cánh cửa rèm cửa đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Mật thất cũng không nằm ngoài tầm kiểm soát của Đỗ Long. Khi Lâm Nhã Hân nhận được tin nhắn của Đỗ Long bảo cô đến mật thất nghe giáo huấn,lúc đó cô đang ở phòng khách xem hoạt hình với con. Đọc được mệnh lệnh hống hách ô dâm, Lâm Nhã Hân dường như không còn cách lựa chọn nào khác, có chút hưng phấn tới nghe huấn luyện. Cô dỗ dành Đông Đông lên gác chơi máy tính, sau đó nhốt mình trong phòng giả vờ đi tắm rồi ngủ, len lén trốn xuống mật đạo.

Tiếng có két vang lên, sau khi cửa hầm được đóng chặt lại, Đỗ Long ra lệnh khởi động màn hình máy tính:

- Lâm Nhã Hân, hôm nay chủ nhân chính thức tiến hành huấn luyện từ xa thông qua webcam, nếu cô đồng ý đem tính mạng, lý trí, tự do của mình giao cho chủ nhân thì bấm ‘y’.

- Tôi đồng ý...

Lân Nhã Hân chân thành nói với camera, sau đó bấm nút.

Đỗ Long không thể nói được, đành gửi tin nhắn nói:

- Rất tốt, từ bây giờ trở đi cô tên là Hân Nô, hãy cởi bỏ hết quần áo trên người ra, gập gọn gàng cất vào trong tủ, sau đó quỳ xuống giữa vòng tay ta!

Lâm Nhã Hân tuân lệnh cởi hết quần áo, gập gọn gàng cất vào trong tủ, sau đó tới giữa cái gọi là ‘vòng tay’, đoan trang quỳ xuống. Trước mặt cô có một cái camera có thể quay được mọi góc, loại camera này còn có mấy cái quanh người cô, Đỗ Long lưu lại đoạn băng dạy cô học để những lúc không có Đỗ Long, Lâm Nhã Hân có thể tự luyện.

Ngoài camera ra, bên trái và phải của Lâm Nhãn Hân mỗi bên có một cái tay khống chế máy tính, chính là cái được gọi là đôi tay. Đôi tay đó vô cùng khéo léo, cấu tạo của nó so với tay của tay của người máy T-800 trong phim “Kẻ hủy diệt” gần giống nhau. Để tránh làm Lâm Nhã Hân bị thương, Đỗ Long còn đặc biệt yêu cầu người ta sử dụng chất liệu silicon giống thịt và da để chế tạo phần tay của thiết bị, khi sử dụng không hề ảnh hưởng đến sức khỏe, đôi tay lạnh lùng này lại trở nên rất mềm mại.

Hai bàn tay máy này thông thường ứng dụng trong y tế, khoa học và các lĩnh vực mũi nhọn khác, còn bị người ta sử dụng trong trò chơi dâm đãng thì là lần đầu chăng?

Lâm Nhã Hân quỳ xuống, màn hình trước mặt cô có thể nhìn rõ động tác của máy móc ở phía sau. Trong tiếng xào xạo, hai cánh tay của chiếc máy nắm lấy sợi dây màu hồng, trong máy tính phát ra tiếng cười dâm dê, hai chiếc máy phối hợp rất thuần thục trói hai cánh tay Lâm Nhã Hân ra đằng sau. Sau đó xiết chặt dần, Lâm Nhã Hân bị trói chặt chau mày, nhưng cô vẫn chịu đựng được.