Lý Lặng khóc lóc nức nở: “Thần Soái, thần tự biết tội của mình rồi.”
“Thần tình nguyện lấy cái chết để tạ tội.”
Diệp Huyền Tần nói: “Chết sao? Điều kiện này của ông hơi đòi hỏi nhiều rồi đấy. Ngay cả cái chết cũng là đòi hỏi quá nhiều.
Nhưng Diệp Huyền Tần căm hận ông ta bao nhiều, anh đã chuẩn bị dùng bất cứ thủ đoạn nào để trừng phạt nghiêm khắc anh ta.
Diệp Huyền Tần xách một thùng nước ở bên cạnh, sau đó đổ lên người Lý Lăng. “Không biết ông đã từng nghe nói đến roi Quỷ Môn chưa”
Roi Quỷ môn!
Không chỉ riêng gì Lý Lặng, Mà ngay cả những người ở nơi này khi nghe thấy ba chữ này cũng không khỏi hít luồng khí lạnh.
Ở trong Đại Hạ không ai là không biết, Roi quỷ môn chính là một trong những thủ đoạn tra tấn nghiêm khắc nhất ở Đại Hạ, được đích tayThần Soái tạo ra.
Rất ít người trong Đại Hạ có thể nắm chắc được cách tra tấn này.
Roi Quỷ Môn…
Hình thức tra tấn này rất nghiêm khắc, nó không chỉ tra tấn ở thể xác bên ngoài, Mà nó còn tra tấn cả nội tạng và xương máu.
Thường thường sẽ khiến cho người ta đau đớn tới mức muốn chết mà không được.
Mức độ đau đớn của nó còn lớn hơn gấp nhiều lần những người phụ nữ mang thai sinh con.
Một thanh niên trai tráng bình thường khi chịu cơn đau đớn này thì có thể đau đớn đến nỗi sống dở chết do.
Nhưng từ khi tạo ra roi Quỷ Môn đến nay, có người phải chịu hình phạt này là rất ít.
Một là.
Roi Quỷ Môn này quá tàn bạo vô nhân tính, vì vậy số lần khai triển nó rất hạn chế.
Hai là, Những phạm nhân khi nghe nói phải chịu hìn phạt này thì ngay lập tức sẽ nói thật để được khoan hồng, vì vậy được miễn bị đánh bằng roi Quỷ Môn.
Ngày hôm nay.
Ngay cả cơ hội nói thật để được khoan hồng mà Lý Lặng ông ta cũng không có.
Vì vậy ông ta chỉ có thể chịu cơn đau đớn này. Ông Sở nói: “Thần Soái, chúng ta cũng không mang theo roi Quỷ Môn.”
“Hay là bây giờ tôi đưa roi đến cho cậu.” Diệp Huyền Tần lắc đầu: “Không cần đầu. Một giây sau.
Anh duỗi cánh tay ra rồi phóng một luồng khí ra. Luồng khí này ngay lập tức biến thành một chiếc Roi Quỷ Môn bằng luồng khí. roi.
Trước khi thi triển roi Quỷ Môn, trước tiên phải ngâm cây roi vào trong nước thì mới có thể phóng ra lực sát thương mạnh nhất.
Nhưng roi Quỷ môn bằng khí không thể nào ngâm vào nước được, cho nên Diệp Huyền Tần đã hắt một chậu nước lên người Lý Lăng trước.
Diệp Huyền Tần đưa tay lên rồi vung roi xuống.
Bop!
Một tiếng vang chói tại vang lên.
Chiếc roi da bằng khi được thực thể hóa, vì vậy sức mạnh của nó còn mạnh hơn cả roi Quỷ Môn bình thường.
Một roi này trực tiếp xuyên qua bên ngoài cơ thể, quất lên nội tạng và xác thịt.
Hu hu hu!
Lý Lặng đau đến nỗi hít luồng khí lạnh, hai mắt trợn ngược.
Sau đó anh ta không thể thở nổi nữa.Nếu như không phải do Thiên La Thập Tam Châm giúp ông ta giữ được tỉnh táo, Thì anh ta sớm đã đau đớn đến ngất đi rồi.
Roi Quỷ Môn tổng cộng có chín lần đòn roi.
Lúc này mới là đòn thứ nhất.
Tám lần đòn roi tiếp theo, Lý Lặng thật sự không biết nên chịu đựng như thế nào.
Bây giờ trong đầu anh ta chỉ có một suy nghĩ. Đó chính là đánh được một nửa thì có thể đau đớn đến nỗi chết đi.
Nhưng, Thủ đoạn mà Diệp Huyền Tân nói quá tinh tế, vượt xa so với tưởng tượng của anh ta.
Chín đòi roi vung xuống.
Lý Lặng chưa chết mà chỉ còn sót lại một hơi thở cuối cùng.
Cứ tiếp tục như vậy, ý thức của ông ta vẫn còn rất tỉnh táo. Ông ta có thể cảm nhận rất rõ ràng nỗi đau đớn giống như hàng nghìn con kiến đang dần dần gặm nhấm xác thịt của mình.
Cầu xin anh, để cho tôi chết đi Ông ta dồn hết sức lực toàn cơ thể, không ngừng lải nhải câu nói này.
Diệp Huyền Tần thảo đôi găng tay màu trắng dính máu xuống.
Trên đôi găng tay chỉ xen lẫn rất ít máu của Lý Lặng.
Đây cũng là điều tinh tế của roi Quỷ Môn Vết thương bên ngoài cơ thể của con người rất ít, nhưng nội tạng bên trong đã bị băm nát vụn.
Diệp Huyền Tần nói: “Bây giờ ông hãy nói cho tôi biết tất cả chuyện liên quan đến Diệp Hiên Tân mà ông biết ra.”
Được, tôi nói, tôi nói..
Lý Lặng cạn kiệt sức lực mà nói.
“Diệp Hiên Tân giả mạo là tôi, điều động đưa một nhóm linh vật lớn từ Núi Thần và khu vực cấm của Lương Yên đến bãi tha ma của thác Hoàng Hà.”
“Anh ta… Anh ta lợi dụng những linh vật này để đánh thức một nhóm người đã chết ở trong bãi tha ma.
Hả?
Diệp Huyền Tân nhíu mày, cắt ngang lời ông ta ói: “Ông chắc chắn thứ anh ta đánh thức là người lê sao?”
Lý Lặng gật đầu: “Đúng vậy, là người chết.”
“Khi người đó bò ra ngoài, cơ thể đã bị thối rữa rồi.”