Chiến Thần Phong Vân

Chương 1761




Diệp Huyền Tần: “Nhà họ Lý cấu kết với Âm Ti, phản lại Đại Hạ, tội không thể tha!”

Chém!

Lão quốc chủ chỉ để lại một chữ, liền cúp điện thoại.

A!

Người nhà họ Lý từng khuôn mặt xám lại như tro.

Xong, lão quốc chủ cũng khó giữ được mạng cho bọn họ, bọn họ đã triệt để không còn hi vọng sống. Diệp Huyền Tần hất cánh tay lên, khí kình thực thể hóa thành kiếm Long Vương, bay vào trong trận doanh của nhà họ Lý.

Dưới sự thao túng của khí kình của Diệp Huyền Tần, kiếm Long Vương bay loạn xạ, chuẩn xác cửa vào cổ những người nhà họ Lý.

Lộp bộp, lộp bộp!

Đầu người của nhà họ Lý thi nhau rơi xuống đất, máu tươi tuôn trào.

Đa số đầu người của nhà họ Lý sau khi rơi xuống hai mắt vẫn trợn trừng như cũ, chết không nhắm mắt.Bọn họ cứ tưởng rằng, có nguyên lão tam triều Lý Quốc Đống này ở đây có thể bảo vệ bọn họ cả một đời.

Thật không nghĩ đến, cuối cùng tất cả bọn họ đều vì Lý Quốc Đống mà chết.

Nếu như Lý Quốc Đống không cấu kết với Âm Ti bọn họ cũng không đến nỗi phải chết.

Diệp Huyền Tần thu hồi kiểm Long Vương, hai con mắt lạnh lùng nhìn về phía Lý Lặng.

Phụt…

Lý Lặng hít một hơi thật sâu, tròng mắt khẽ đảo một cái, từ khóe miệng chảy ra một dòng nước xanh.

Sau đó ngã xuống đất không thể dậy nổi nữa.

Dịch lỏng màu xanh kia chính là mật.

Lão Sở kiểm tra Lý Lặng một lượt, lắc đầu nói: “Tên này sợ vỡ mật, bị dọa chết tươi.”

Diệp Huyền Tần lúc này mới thu hồi kiếm Long Vương.

Anh nhìn về phía Gián điệp Bắc Cương: “Gián điệp Bắc Cương nghe lệnh!”

Có thần.

Vũ Huân cầm đầu mấy chục Gián điệp, nhao nhao quỳ xuống trước Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần: “Gián điệp Bắc Cương ẩn nấp trong nhà họ Lý giờ đây tất cả toàn bộ chuyển thành minh cọc.”

“Các người về sau thay thế Lý Lặng, phụ trách quản lý Linh Quản Ti đi.”“Linh Quản Ti về sau liền chính thức tính vào danh sách của Bắc Cương.”

“Sửa đổi quy tắc phân phối Linh được một chút, không còn phân phối theo nhu cầu nữa, phải lấy công huận đến để đổi Linh dược.”

“Không có công huân, tuyệt đối không phát Linh dược ra ngoài.”

Thần, tuần chỉ Gián điệp Bắc Cương lập tức trả lời.

Diệp Huyền Tần vỗ vỗ bả vai của Vũ Huân, nói: “Mấy chục năm nay các người phải mai danh ẩn tích, dùng thân phận giả để sống trong nhà họ Lý, khổ cho các người rồi.”

“Trước tiên sẽ cho các người mười ngày nghỉ, về nhà bồi bổ bản thân thật tốt. Sau mười ngày hãy mang người nhà đến đây ở.”

Gián điệp Bắc Cương cảm động đến rơi nước mắt: “Đa tạ Thần Soái đã hoàn thành tâm nguyện” Diệp Huyền Tần trở lại phòng giam nơi Từ Lam Khiết đang bị giam giữ.

Sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, cơ thể của Từ Lam Khiết đã phục hồi bảy tám phần. Cô đang ôm lấy Diệp Niệm Quân để an ủi cô bé.

Diệp Niệm Quân nhìn thấy Diệp Huyền Tần lập tức giơ hai tay ra: “Bố ơi ôm, bố ơi ôm.

Tốt lắm.

Diệp Huyền Tần mỉm cười ôm lấy Diệp Niệm Quân.Diệp Niệm Quân làm nũng nói: “Bố ơi, bố đã nói là sau khi tìm được mẹ sẽ đưa Tiểu Quân Quân đến sân chơi chơi mà.”

“Bố ơi, bố đưa Tiểu Quân Quân đi sân chơi đi được không, Tiểu Quân Quân đã lâu lắm không được đi rồi.”

Cái này…

Diệp Huyền Tần có chút khó xử.

Từ bây giờ đến ngày hai tháng hai, chỉ còn thời gian hai ngày.

Đến lúc đó, vận mệnh thứ hai của quốc gia sẽ hiện thân tại Đông Sa.

Nếu như mình không thể kịp thời đến Đông Sa, vận mệnh thứ hai của quốc gia bị Âm Ti đánh cắp đi, lúc đó chắc chắn dân chúng Đại Hạ sẽ lầm than, sinh linh đồ thán.

Từ Lam Khiết sao lại không biết Diệp Huyền Trân đang khó xử.

Cô lập tức nói: “Tiểu Quân Quân, không được quấn lấy bố.”

“Bố hiện tại rất bận. Chờ bố làm xong chính sự, mẹ sẽ để bố mua cho Tiểu Quân Quân nguyên một cái sân chơi, có được hay không?”

“Về sau Tiểu Quân Quân mỗi ngày đều ở sân chơi.”

Điều này… được thôi.

Khuôn mặt Diệp Niệm Quân tràn đầy thất vọng. Thật ra điều mà cô bé muốn cũng không phải là sân chơi mà là bố mẹ cùng đi.

Diệp Niệm Quân biểu lộ vẻ thất vọng, khiến Diệp Huyền Tần trong lòng không hề dễ chịu.

Anh bỗng nhiên thay đổi chủ ý, nói: “Tiểu Quân Quân, chúng ta không đi sân chơi nữa, bố mẹ dẫn con đến một nơi chơi còn vui hơn sân chơi rất nhiều có được không?”