Chiến Thần Phong Vân

Chương 1787




Cơn thịnh nộ của Vận Quốc không phải là điều họ có thể chịu đựng!

Tiêu rồi. Hôm nay không những không có cách chiếm lấy Vận Quốc, thậm chí còn có thể chết dưới Vận Quố!

c Thiên Ma Vương phẫn nộ mắng: “Tên họ Diệp kia, cậu làm hỏng chuyện tốt của tôi, món nợ này tôi nhớ lấy!”

“Tổ hợp Âm Ti nghe lệnh, chạy!”

Diệp Huyền Tần bèn hạ lệnh: “Thuộc quyền Đại Hạ, liều cả mạng cũng phải ngăn cản bọn họ!”

Nếu thả Thiên Ma Vương và Thập Thất Hỗn Thế Ma, cuộc đảo chính cách đây trăm năm có thể tái diễn một lần nữa.

Lần này bất luận là trả bất kỳ giá nào cũng phải giết chết bọn họ, ít nhất cũng phải phá hoại nghiêm trọng nền tảng của bên kia, tránh gây ra thảm họa cho Đại Hạ.

Thiên Ma Vương gào thét: “Diệp Huyền Tần, cậu điên rồi!”“Cơn thịnh nộ của Vận Quốc, chúng ta không gánh nổi, còn không đi, chúng ta sẽ rơi xuống cả đó.”

Diệp Huyền Tần không tự ti hay kiêu ngạo: “Vận Quốc, đã được biến đổi bởi ý chí của 3.500 tỷ con dân Dai Ha.”

“Tôi không tin ý chí của con dân Đại Hạ sẽ ép chết “Nạp mạng đi!”

Sơn trại, điên rồi, điên rồi!

Thiên Ma Vương vừa gào thét vừa đấu với Diệp Huyền Tần.

Con rồng khổng lồ của Vận Quốc bay lượn trong đội tuần tra, không khác gì tấn công. Ngay cả khi cơ thể to lớn của nó chạm vào người một chút, đối thủ sẽ bị thổi bay xa hàng chục mét.

Trước mặt của nó, bất cứ ai cũng không có sức đánh trả.

Nhưng Thiên Ma Vương lại phát hiện, con rồng dài Vận Quốc sức tấn công người của trận doanh Diệp Huyền Tần yếu hơn nhiều, thậm chí nhiều lần có ý né người của trận doanh Đại Hạ.

Những gì Diệp Huyền Tần nói quả thật không sai, con rồng dài Vận Quốc vốn không hề ý thức, nó biến đổi ý thức của 3.500 tỷ con dân Đại Hạ, sẽ không ép chết Diệp Huyền Tần.

Thiên Ma Vương hét lên với Diệp Hiến Tần: “Diệp Hiến Tần, mau vận chuyển Vận Quốc Há?Diệp Hiến Tần đơ ra.

Ngay cả cường giả tôn ma cảnh cường giả cũng không chặn được con rồng dài Vận Quốc.

Nhưng bây giờ phải vận chuyển con rồng dài Vận Quốc còn sống đàng hoàng … sao anh ta có thể chống cự nổi.

Thiên Ma Vương nhìn thấy sự sợ hãi của Diệp Hiến Tần, ông ta vội giải thích: “Cậu và Diệp Huyền Tần có cùng nguồn gốc, đều mang trong mình sức mạnh tín ngưỡng của 3.500 tỷ người dân Đại Hạ.”

“Con rồng dài Vận Quốc này sẽ tiến gần hơi thở của cậu, sẽ chủ động tiếp xúc với cậu.”

“Đây là cơ duyên của cậu. Nếu cậu có thể tiếp xúc Vận Quốc, vị trí tổng sở trưởng của Âm Ti, sớm muộn cũng để cậu ngồi.”

Diệp Hiến Tần vẫn không dám Đồ bỏ đi!

Cuối cùng Thiên Ma Vương bị chọc giận, một luồng khí âm thoát ra, quấn lấy Diệp Hiến Tần, ném anh ta vào con rồng Vận Quốc.

Âm!

Con rồng dài Vận Quốc càng phẫn nộ thì giãy giụa dữ dội.

Diệp Hiến Tần muốn lui cũng không được, đành cắn răng, miễn cưỡng hợp nhất với con rồng dài Vận Quốc.

Thiên Ma Vương đoán không sai, Diệp Hiến Tần mang sức mạnh tín ngưỡng của con dân Đại Hạ, quảthật có thể chạm vào Vận Quốc.

Chẳng qua, Diệp Hiến Tần chỉ chạm nhẹ một chút, đau đớn vô cùng, không dám tiếp tục chạm vào nữa.

Anh ta chưa bao giờ phải chịu đựng nỗi đau như vậy trong đời.

Thiên Ma Vương đe doạ: “Tiếp tục, kiên trì đi.”

Nếu cậu dám bỏ cuộc, tôi chắc chắn sẽ đích thân giết cậu!”

Aaaa!

Diệp Hiến Tần gầm lên giận dữ, càng dốc sức hợp nhất với Vận Quốc.

Tiêu rồi!

Trái tim của Diệp Huyền Tần chùn xuống cực kỳ.

Nếu thật sự bị Diệp Hiến Tần hợp nhất Vận Quốc này, Đại Hạ chắc chắn sẽ gặp thảm họa diệt vong Nhất định phải cản anh ta.

Diệp Hiến Tần liều hết sức lực, ép lùi Thiên Ma Vương. Sau đó anh ta bật nhảy lên, nhảy tới trên đầu của con rồng dài Vận Quốc.

“Tach!”

Khí lực uy nghiêm của anh ta lập tức bao lấy rồng dài Vận Quốc nhét vào trong cơ thể anh ta.

Vận Quốc nhập thể như magma đốt cháy.

Anh ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng nóng ran, cam chịu cơn đau không có ai có thể chịu nổi, thậm chí nhiều lần xém ngất xỉu.

Nhưng vừa nghĩ tới Đại Hạ có thể gặp xui xẻo, anh ta trở nên rất tỉnh táo.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ đau đớn, con rồng dài Vận Quốc, cuối cùng cũng bị Diệp Huyền Tân hợp nhất.

Mà Diệp Huyền Tần sớm đã mất hết sức lực, mất đi ý thức, lại rơi xuống đất, không có động tĩnh, không biết là chết hay sống.

Tuy Diệp Hiên Tần chỉ hợp nhất Vận Quốc một ít, nhưng cũng đau đớn vô cùng, nằm lăn ra dưới đất.