Lâm Vũ Minh hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng nói: “Thần Dạ, đừng lo lắng.
“Không có cô ta, bố cũng vẫn giết chết tên họ Diệp đấy.”
“Xem ra, bây giờ chỉ có thể dùng đến đại sát khí của bố rồi.”
Lâm Thần Dạ ngạc nhiên nói: “Đại sát khí? Bố à, đại sát khí là gì?”
Lâm Vũ Minh hỏi: “Bố hỏi con, trời của thế giới ngầm này ở địa bàn này của chúng ta là ai?”
Lâm Thần Dạ gần như không suy nghĩ gì mà trả lời luôn: “Đương nhiên là Dương Vạn Minh, ông Dương rồi.”
“Bố hỏi điều này làm gì?”
Lâm Vũ Minh nói: “Điều ấy vẫn cần bố nói rõ ra sao?”
“Dương Vạn Minh, là con át chủ bài cuối cùng của bố, đại sát khí”
Sao mà có thể được! Anh Gấu vô thức kinh ngạc nói: “Ai mà không biết, bố và Dương Vạn Minh thủy hỏa bất dung, gần như là thù không đội trời chung.
“Bố trước kia không ít lần bảo con ám toán Dương Vạn Minh, ông ấy sao có thể là con át chủ bài của bố được!”
Lâm Vũ Minh thần bí cười: “Hai người chúng tôi bất hòa chỉ là ở bề ngoài mà thôi.”
“Trên thực tế, chúng ta đã ngầm có được hiệp ước chung, cùng nhau hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau.
“Mấy năm nay, nếu không có sự giúp đỡ của Dương Vạn Minh, vị trí tỷ phú của bố sẽ không ngồi vững được như vậy.”
“Đương nhiên, nếu như không có sự giúp đỡ về kinh tế của Dương Vạn Minh, địa bàn ngầm của Dương Vạn Minh cũng sẽ không lớn như vậy.”
Những lời này của Lâm Vũ Minh đều khiến cho Lâm Thần Dạ và anh Hùng đều chết lặng.
Đánh chết bọn họ cũng không nghĩ tới, Lâm Vũ Minh vậy mà lại cùng đối thủ của mình đứng trên cùng một con thuyền.
Đến cả người làm con như Lâm Thần Dạ cũng không nghĩ tới.
Lâm Thần Dạ cẩn thận hỏi: “Bố, tại sao hai người lại phải che giấu quan hệ hợp tác chứ?
Lâm Vũ Minh cảm khái nói: “Ôi, năng lượng của hai chúng ta quả thực quá lớn, đã dẫn đến sự chú ý của cấp trên.”
“Nếu như hai chúng ta cùng nhau liên thủ, trong mắt của cấp trên sợ là sẽ không dung được chúng ta, sẽ ra tay với chúng ta.”
“Chi bằng chúng ta bề ngoài thì đối đầu nhau, cầm cự lẫn nhau, cấp trên cũng sẽ yên tâm về chúng ta hơn, chuyện gì cũng nên nhắm một mắt mở một mắt.” Lâm Thần Dạ giơ ngón tay cái lên: “Lợi hại, lợi hại.”
“Con sẽ nghe theo lời dạy ạ.” Đi thôi.
Lâm Vũ Minh nói: “Việc không thể chậm trễ, mau đi tìm Dương Vạn Minh.
Anh Gấu lái xe, đưa hai bố con Lâm Vũ Minh và Lâm Thần Dạ đến sòng bạc Hoàng Gia.
Sòng bạc Hoàng Gia trang trí vô cùng xa hoa, nhìn từ bên ngoài, giống như một toàn cung điện huy hoàng, xứng với hai chữ “Hoàng Gia”.
Nơi đây là đại bản doanh của Dương Vạn Minh.
Đa phần thời gian của Dương Vạn Minh đều ở văn phòng tiếp khách Sòng bạc Hoàng Gia, không chỉ cung cấp dịch vụ đánh bạc, còn phục vụ cả ăn uống chơi bời, cực kì xa hoa.
Cho dù hiện tại là 12 giờ trưa, nhưng xe cộ chật cứng cả bãi đỗ.
Chắc là trong sòng bạc Hoàng Gia cũng đã ngồi đầy người rồi.
Anh Gấu tìm kiếm rất lâu, mới tìm được một vị trí đỗ xe.
Đỗ xe xong, bọn họ đang định bước vào cửa lớn, bên cạnh lại có một bóng dáng lướt qua, cản lại đường đi của bọn họ.
“Các vị, hãy dừng bước.”
Cần bọn họ lại chính là cánh tay phải của Dương Vạn Minh, Âm Tam Nhi.
Âm Tam Nhi rất thâm hiểm, lòng dạ độc ác, trong tay có bảy tám mạng người rồi.
Nhưng, Dương Vạn Minh vẫn hết sức bải vệ Âm Tam Nhị, rửa sạch tội cho anh ta, đủ thấy năng của Dương Vạn Minh mạnh cỡ nào.
Trước kia Âm Tam Nhi không ít lần nghe thao chỉ thị của Dương Vạn Minh, âm thầm tính toán với Lâm Vũ Minh, cho nên ân oán giữa Dương Vạn Minh và Lâm Vũ. Minh không. .ai rõ bằng anh ta………
Anh ta thể nào cũng không nghĩ đến, có một ngày Lâm Vũ Minh sẽ chủ động tự mình đến địa bàn của Dương Vạn Minh. Anh ta chán sống rồi à, muốn tìm đến cái chết à?
Âm Tam Nhi cười một cách lạnh lùng: . Thì ra là Lâm gia đại giá tới đây, không đón tiếp từ xa, ` thứ lỗi”
“Cho hỏi Lâm gia đến là có việc gì vậy?” Lâm Vũ Minh nghiêm túc nói: “Bây giờ tôi muốn gặp Dương gia, có chuyện rất quan trọng cần bàn bạc với ông ta”
-_ “Vui lòng để chúng tôi đi vào”
Âm Tam Nhi: “Xin hỏi hai người đã hẹn trước chưa?”