Cho Phép Anh Thích Em

Chương 30




Edit: Cỏ

Beta: Tà + Huyên



Hai chàng trai đứng dựa vào vách tường, nhìn hai người cách đó không xa, Lâm Lung cầm nhạc phổ, cúi đầu nghiêm túc dạy cho cô bé. Đến khi Lam Cảnh Trình cúi xuống nhìn thoáng qua điện thoại di động, trực tiếp đi tới, anh ta nói: "Đúng lúc tôi có một người bạn mở quán cà phê gần đây, trong đó có đàn piano, còn một tiếng nữa mới đến giờ Dung Dung thi, tôi có thể đưa hai người đi tập luyện trước."



Vì vậy bốn người rời khỏi cung thiếu nhi, đi đến quán cà phê của bạn Lam Cảnh Trình.



Quả thật đúng như lời anh ta, quán cách đây rất gần, lái xe chỉ mất mười phút.



Cho nên vừa đến nơi Lam Cảnh Trình đã dẫn bọn họ vào trong, ông chủ đứng sau quầy thu ngân thấy anh ta vào, cười chỉ chỉ qua bên cạnh: "Đàn piano ở bên đó, cậu cứ dùng thoải mái."



"Xin lỗi, làm phiền anh rồi," Lam Cảnh Trình nở nụ cười.



Lâm Lung dẫn Lam Dung Dung ngồi xuống trước cây đàn piano, Lam Cảnh Trình đưa cho Từ Ứng Hàn một tách cà phê, hai người ngồi xuống bên cạnh cửa sổ, nghe tiếng đàn du dương chậm rãi truyền đến từ phía sau.



Từ Ứng Hàn quay đầu lại, thấy Lâm Lung ngồi trên ghế, đôi tay khéo léo bắt đầu nhảy múa trên những phím đàn.



Trên mặt cô nở nụ cười nhàn nhạt, ngay cả lông mày cũng có chút ý cười cong cong.



"Bạn gái à?" Lam Cảnh Trình đột nhiên hỏi.



Từ Ứng Hàn xoay người lại bởi câu hỏi của anh ta, nhìn lại, đột nhiên nở nụ cười nhẹ, cơ thể lười nhác dựa vào ghế sô pha mềm mại sau lưng, "Nói vớ vẩn, không xem tin tức à?"



"Cậu biết đấy, bây giờ tôi không quan tâm đến Liên minh huyền thoại," Lam Cảnh Trình trông vẻ không buồn để ý, hơi nhún nhún vai.



"Không quan tâm mà cậu lại đánh lên Thách đấu ở sever Hàn?" Từ Ứng Hàn giống như nghe được chuyện gì buồn cười, liếc nhìn người đối diện khẩu thị tâm phi, nói một câu.



Lam Cảnh Trình sắc mặt cứng đờ, sau đó buông tay cười khổ: "Tôi cũng biết không gạt được cậu."



Lúc trước ở đấu rank, bên Từ Ứng Hàn sắp xếp một JG, mấy lần JG ngồi ở đường BOT, phối hợp ăn ý với anh thành công đánh chết tổ đội hai người của đối phương. Lúc đó anh đã cảm thấy JG này thật sự không tồi, mãi đến một lần đoàn chiến với Baron, JG trước tiên đưa cách triển khai tổ đội, khiến anh bỗng nhớ đến người này.



Lam Cảnh Trình, hẳn là fans hâm mộ LOL Trung Quốc đều vừa yêu vừa hận nhân vật này.



Anh ta là người Trung Quốc duy nhất giành chiến thắng trong trận chung kết thế giới, bởi vì ở giải đấu mùa xuân năm ngoái, Lam Cảnh Trình gia nhập vào chiến đội GT Hàn Quốc, trở thành JG trong đội. Ở thời điểm thi đấu Series S, sáu cái tên thành viên trong chiến đội GT, có tên anh ta.



Xuất đạo và thành danh tại Trung Quốc nhưng năm ngoái đột nhiên gia nhập vào đội Hàn Quốc, đồng thời ở trận đấu tứ kết thành công đánh bại đội mạnh nhất Trung Quốc ở thời điểm đó, điều này khiến tất cả fans hâm mộ trong phút chốc đều tuyệt vọng.



Lúc đó Lam Cảnh Trình đang online, quả thật là tiếng mắng chửi và ủng hộ đủ cả.



Là tuyển thủ chuyên nghiệp, anh giúp đội mình đạt được thắng lợi không có gì đáng trách. Thế nhưng là một người Trung Quốc, anh đánh bại đội của chính đất nước mình, những người hâm mộ có lý trí đều biết rằng anh đúng, thế nhưng về tình cảm không cách nào chấp nhận được.



Đặc biệt trước khi Lam Cảnh Trình đi Hàn Quốc, vài lần đã đại diện khu vực Trung Quốc được chọn là tuyển thủ ngôi sao.




Có thể nói, anh ta là đại diện JG tiêu biểu nhất tại khu vực thi đấu Trung Quốc.


Kết quả, cuối cùng anh lại giúp đội Hàn Quốc giành chiến thắng trong trò chơi.



Sau khi giành được chức vô địch Series S, Lam Cảnh Trình không tiếp tục ký hợp đồng với chiến đội GT, thế nhưng anh ta cũng không lựa chọn quay về bất kỳ chiến đội nào trong phân khu Trung Quốc. Anh gần như biến mất, giống như cao thủ giang hồ, cho dù là khen ngợi cũng được, chê trách cũng được, đều không liên quan đến anh.



"Chuẩn bị xong chưa?" Từ Ứng Hàn ngẩng đầu, ánh mắt thâm trầm.



Lam Cảnh Trình biết rõ còn nói: "Chuẩn bị cái gì?"



Sau đó Từ Ứng Hàn nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài lúc này đã tối đen, trong quán có hương cà phê thơm ngát, còn có tiếng đàn du dương liên tục không ngừng. Anh quay đầu, nhìn cây đàn piano cách đó không xa, cô gái mặc áo tay ngắn và quần jean bình thường, đang đứng bên cạnh cây đàn piano cúi đầu nói chuyện với cô bé nhỏ.



Cô cúi thấp đầu, gò má trắng nõn mang theo nụ cười nhẹ, có vẻ rất kiên nhẫn.



Rõ ràng bản thân vẫn còn là một cô bé, thế nhưng lúc này hướng dẫn cho một cô nhóc khác lại sinh động như vậy.



"Cậu đã sẵn sàng lấy thêm một chức vô địch thế giới khác chưa?" Từ Ứng Hàn nhìn anh ta, trong con ngươi đen nhánh còn có sự kiên quyết, nói thêm: "Lần này là cùng với một chiến đội Trung Quốc, thế nào?"



"Cậu thật là..." Lam Cảnh Trình thật sự là người hiểu rõ bản chất của Từ Ứng Hàn.



Đừng thấy người này bình thường bộ dạng bình thản, thật ra kiêu ngạo bậc nhất mới chính là anh. Anh là định hải thần châm của đội, chưa từng để fans và người khác phải thất vọng.



Chỉ là Liên minh huyền thoại là trò chơi của năm người.



Có đôi khi, một người đưa đội tiến về phía trước là quá khó khăn.



Ở trận đấu quyết định vòng chung kết năm ngoái, cho dù là Giản Dịch hay Vương Ngọc Đàn đều vẫn là những tuyển thủ tuổi trẻ, bọn họ lần đầu tiên tham gia một trận đấu lớn trên thế giới như thế. Kết quả ở trận đấu tứ kết, hai người đã mắc phải không ít sai lầm.



Ban đầu tỷ lệ chiến thắng của đội Hàn Quốc cũng không lớn, kết quả bọn họ mỗi người đều phạm phải sai lầm.



Cuối cùng bị thua đội Hàn Quốc 3:1.



Lúc đó, tất cả mọi người đều biết Từ Ứng Hàn đã cố hết sức, đặc biệt là ở trận thứ ba thi đấu cùng đội Hàn Quốc. Từ Ứng Hàn cầm đầu dẫn đội đánh bốn trận combat, thành công chiếm được baron, phá trụ đối phương.



Sự hồi hộp kéo dài sang trận đấu kế tiếp.



Thế nhưng cho dù anh cố gắng xoay chuyển tình thế, vẫn không cách nào ngăn cản sự tấn công điên cuồng của đội đối thủ.



Trong trận đấu đó, fans hâm mộ đổ lỗi cho tất cả mọi người, chỉ không nỡ trách chàng trai đã cố gắng hết sức thi đấu.



Sau đó, fans điên cuồng xông vào weibo chính thức, yêu cầu thay Giản Dịch và Vương Ngọc Đàn, hai tuyển thủ mới bị mắng chửi té tát. Cũng chính lúc này, Từ Ứng Hàn ra mặt, lấy tư cách đội trưởng nhận toàn bộ kết quả thất bại.




Anh trả lời trên weibo, là đội trưởng, để đội mình thua, người phải chịu trách nhiệm lớn nhất chính là tôi.



Tôi hy vọng người hâm mộ sẽ ủng hộ chúng tôi, để những tuyển thủ mới có cơ hội trưởng thành.


Các bạn tin tưởng chúng tôi, chúng tôi sẽ thắng.



Ở giải đấu Mùa xuân hai người Giản Dịch và Vương Ngọc Đàn giống như lột xác, thành công đoạt được quán quân.



Trở thành đại diện khu vực LPL tham gia giải vô địch giữa mùa.



Lần này gặp lại đội Hàn Quốc, bọn họ đã chiến đấu hết mình trong năm trận trước khi để thua.



Lam Cảnh Trình chống hai tay trên bàn, đột nhiên khẽ cười nói: "Hàn thần, cậu thấy đấy, tôi đã không tham gia thi đấu một mùa rồi."



"Cho nên không ngứa tay à?"



Loại nhiệt huyết chiến đấu đến giây phút cuối cùng trên sân, mặc kệ thắng hay thua, đều kiên trì tuyệt đối không bỏ cuộc.



Không nhớ tới sao?



Từ Ứng Hàn bình tĩnh nhìn anh ta, "Kinh nghiệm của cậu nhất định sẽ là sự trợ giúp lớn nhất cho chúng tôi. Vì vậy, tôi cần cậu."



Một chàng trai cố chấp như vậy đột nhiên nói ra những lời này, khiến Lam Cảnh Trình không khỏi có chút xúc động.



Lúc này tiếng đàn khẽ dừng lại, Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn về phía cô gái nhỏ bên kia.



"Vừa rồi chẳng phải cậu hỏi cô ấy là ai sao, là MID mới của đội chúng tôi," Từ Ứng Hàn nói.



Lần này Lam Cảnh Trình thật sự kinh ngạc, "Con gái đánh Liên minh huyền thoại sao?"



Thành thật mà nói, kể từ khi rời khỏi đội Hàn Quốc, anh ta đã cố gắng không quan tâm đến Liên minh huyền thoại nữa. Bình thường cũng chỉ chơi đấu rank ở sever Hàn.



Từ Ứng Hàn: "Nếu cậu xem cô ấy thi đấu sẽ không nói mấy lời vô nghĩa như vậy."



Lam Cảnh Trình lập tức nói: "Xin lỗi, tôi không có ý này."



Từ Ứng Hàn khẽ cười một tiếng "Không sao, chờ đến giải đấu mùa hè, tất cả mọi người sẽ thấy rằng trò chơi này không phải dựa vào giới tính mới thắng được."



"Cậu tin tưởng cô ấy như vậy à?" Lam Cảnh Trình không nghĩ tới anh có thể nói như vậy.




"Nếu không thì đánh một trận đi?" Từ Ứng Hàn khẽ nhướn mày.



Rất lâu sau Lam Cảnh Trình mới nhẹ giọng nói: "Được thôi."



Tuy nhiên anh nói thêm: "Nhưng phải chờ Dung Dung nhà chúng tôi giành được giải nhất đã."



Bởi vì đã gần đến giờ thi, Lam Cảnh Trình lái xe đưa bọn họ trở lại. Lúc họ chạy tới cung thiếu nhi, nhóm thi đấu cuối cùng vừa mới bắt đầu, Lam Dung Dung biểu diễn tiết mục gần cuối.


Không ít bạn nhỏ đã biểu diễn xong vẫn đang đợi kết quả.



Vì vậy bên trong không còn chỗ trống nào, rất nhiều phụ huynh đều đứng ở phía cuối. Ba người bọn họ cũng đứng cuối, cho đến khi Lam Dung Dung lên sân khấu.



Lâm Lung lắng nghe cô gái nhỏ chơi đàn, thấp giọng cười nói với hai người trước mặt: "Ổn rồi."



Từ Ứng Hàn quay đầu nhìn cô, Lâm Lung lúc này mới ý thức được lời nói của mình.



"Ý của em là, cô bé chơi không tệ."



Không ngờ chàng trai đứng trước mặt lại nhìn cô, nghiêm túc trả lời một câu: "Do cô giáo Lâm dạy không tệ."



Cuối cùng, Lam Dung Dung quả nhiên đạt hạng nhất.



Bạn nhỏ vui vẻ nhảy tới nhảy lui, còn ra sức cảm ơn Lâm Lung đã chỉ bảo.



Lam Cảnh Trình cười muốn mời bọn họ đi ăn, nhưng Từ Ứng Hàn từ chối, anh chỉ lạnh nhạt nhắc nhở: "Đừng quên những gì cậu nói là được rồi."



Trên đường trở về, xe còn chưa đến tiểu khu, Lâm Lung đột nhiên nói: "Đội trưởng, không phải anh mời em ăn cơm sao?"



Từ Ứng Hàn ừ một tiếng, tiếp tục lái xe về phía trước.



Vừa mới thấy anh muốn quay đầu xe, Lâm Lung suy nghĩ một chút vẫn ngăn lại nói: "Quên đi, hay là không ăn nhé, đến chín giờ em còn phải livestream."



Chu Nghiêu đã nói với cô, kênh weibo chính thức đã thông báo đêm nay cô là người đầu tiên phát livestream.



Cho nên mắt thấy đã tám giờ rưỡi, cô cũng không dám chậm trễ.



Khi cô về tới chiến đội, tất cả mọi người đều đang đánh rank. Lâm Lung vừa mở máy vi tính, Chu Nghiêu dường như vô cùng lo lắng, thấy cô trở về, thở dài một hơi: "Anh còn sợ em không về được. Tối nay livestream đừng đến trễ nhé."



Lâm Lung lặng lẽ vâng một tiếng.



Vừa cúi đầu xuống đã thấy trên bàn để một hộp sữa chua, Từ Ứng Hàn cũng ngồi xuống bên cạnh, thấy cô ngoảnh lại, "Anh gọi cơm hộp bên ngoài rồi, lát nữa vẫn nên ăn một chút."



Kết quả, cơm còn chưa tới, thời gian livestream của Lâm Lung đã đến.



Bởi vì kênh weibo chính thức đã thông báo trước, hơn nữa kênh livestream cũng rất coi trọng người lần đầu live như cô, sắp xếp cho cô vị trí nổi bật trên đầu trang quảng cáo.



Vì vậy cô vừa đăng nhập đã thấy có hơn mười vạn người đang xem trực tiếp.




Khi mặt cô lần đầu xuất hiện trong camera thì Lâm Lung mất tự nhiên chớp mắt một cái.



Kết quả cộng đồng mạng điên cuồng nháo nhào lên.



"Vợ ơi, anh tới đây."



"Ôi đệt, không ngờ đẹp vậy."



"Nói thật, mấy cô gái livestream hát hò bên cạnh kia, sao có thể không biết xấu hổ mà nghĩ mình đẹp chứ."



Lâm Lung nhìn thoáng qua, còn có fans của Từ Ứng Hàn.



"Có phải cô ngồi bên cạnh Hàn ca không, làm phiền cô di chuyển ống kính qua bên cạnh một chút."



"Để Hàn ca livestream đi, tháng này anh ấy nên có nhiều thời gian live hơn."



Lâm Lung nở nụ cười, mở miệng nói: "Xin chào mọi người, tôi là Piano."



"Má ơi, giọng nói cũng ngọt như vậy."



"Em gái mềm mại, ca ca thích."



"Giọng nói này thật là dễ nghe."



Cô thấy không ít người liên tục réo tên Hàn ca, liền mở miệng nói một câu: "Hiện giờ Hàn ca không livestream, nhưng tôi sẽ chuyển lời của mọi người đến anh ấy."



Kết quả cô vừa nói xong, phía sau đột nhiên xuất hiện một người, giọng nói trầm thấp.



"Đồ ăn tới rồi, đi ăn cơm đi."



Trong nháy mắt, cộng đồng mạng lại bùng nổ.



"Là Hàn ca đấy, chúa ơi."



"Còn nói các người không có gian tình? Tôi không tin."



"Hàn ca, em nhớ anh."



Lâm Lung lúng túng quay đầu, thấp giọng nói: "Em đang livestream mà."



"Livestream quan trọng hơn ăn à?" Giọng nói của Từ Ứng Hàn nghe hơi lạnh.



Lâm Lung thật bất đắc dĩ, cô muốn Chu Nghiêu nghe những lời anh nói. Nhưng mà cái ghế của cô đã đã bị anh kéo ra sau, Lâm Lung không phản ứng kịp.



"Anh giúp em livestream một lát, em ăn cơm trước đi."