Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 2108




Nghe được Nhan Như Ý nói vậy, những cô tiểu thư tự cho mình có gia thế hơn người đều ngẩn tò te ra.

"Cháu… cháu ngoại của Lão tướng quân?"

"Ninh Tịch thế nhưng lại là cháu ngoại của Trang lão gia tử?"

"Ôi mẹ ơi! Chuyện này làm sao có thể chứ!"

Cho nên… Ninh Tịch nào đâu có phải chim sẻ biến phượng hoàng, người ta vốn dĩ đã là phượng hoàng có được không?

Trang gia người ta là đệ nhất thế gia của Đế Đô, là gia đình có tiếng nói nhất trong quân đội nước nhà đấy. Cái con bé Elisa đó, nhà ngoại gọi là có huyết thống hoàng tộc của nước Pháp thế thôi chứ ai mà chả biết cái gọi là hoàng thất nghe thì oai lắm nhưng thực chất căn bản là chẳng có quyền lực gì, người nắm quyền thực sự là quân đội!

Elisa nghe những tiếng xì xào bàn tán xung quanh, nghe tên của mình bị lôi ra so sánh với Ninh Tịch thì vẻ mặt kiêu ngạo ngông cuồng giờ phút này đều biến thành vẻ không thể tin tưởng được.

Đứa con gái đó… với nhà họ Trang… làm sao có thể!

Không ai có thể nghĩ đến, cô gái từ lúc debut đến nay gặp biết bao nhiêu là chuyện, từng bước từng bước một bước lên vị trí hiện tại thế nhưng lại có thân phận và bối cảnh đáng sợ như vậy, lại còn được gả vào nhà họ Lục.

"Cái cô Ninh Tịch này đúng là thâm sâu khó lường! Giấu kỹ thật đấy!"

"Còn không phải thế à? Ai mà biết được cô ấy và nhà họ Trang lại có quan hệ như thế này chứ!"

Nói đến đó, đám thiên kim tiểu thư giờ cũng hơi hơi thay đổi cái nhìn. Nếu như Ninh Tịch lợi dụng mối quan hệ này để leo lên thì thực sự dễ như trở bàn tay, thế nhưng cô ấy lại tự mình đi từng bước cho đến tận bây giờ.

Giống như một câu mà Ninh Tịch đã từng nói khi đi casting quảng cáo cho hãng nước hoa Noble.

[Sự tao nhã cao quý chân chính không phải xuất phát từ những cái tên xa hoa trong cái chữ của nó, không phải là đồ trang sức quý báu chuyển động trên cổ tay, không phải là sắc đẹp, học thức tu dưỡng để khoe khoang bản thân, cao quý chân chính nghĩa là dù cho có mặc những bộ đồ lam lũ, đầu tóc rối bù, thì khí chất cao quý vẫn không thể che lấp được.]

Sự cao quý thực sự cho dù cô có che dấu đi thân phận của chính mình nhưng thứ đó đã ngấm vào trong xương cốt không thể xóa nhòa.

Một bộ phận các phu nhân trong giới có mặt ở đây hôm nay dường như đã biết mối quan hệ giữa Ninh Tịch và nhà họ Trang từ lâu, nên lúc này họ đang chuyện trò với Ninh Tịch và Mạnh Lâm Lang, thái độ đối với Ninh Tịch vô cùng thân thiện hiền hòa, xem ra rất quen thân.

Và cũng có thể dễ dàng nhìn ra thái độ của Nhan Như Ý và Lục Sùng Sơn đối với cô con dâu này đúng là hết sức yêu thương.

Chuyện đã đến nước này, cái đám thiên kim tiểu thư cho dù có không cam tâm giờ phút này cũng không dám tỏ thái độ gì nữa: "Được rồi, đừng có ghen tị nữa, người ta mới là trai tài gái sắc, môn đăng hậu đối, một đôi do trời đất tác thành!"

Những lời Nhan Như Ý vừa nói khiến cơn giận của Trang Tông Nhân nguôi đi không ít, nhưng trên mặt ông vẫn còn bực tức. Phải biết là, cả nửa đời ông đều chiến đấu trên sa trường, nếu như mà tức giận thì chẳng ai có thể dỗ được ông cả.

Đúng vào lúc Nhan Như Ý và Lục Sùng Sơn còn đang không biết hóa giải tình hình thế nào, thì bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói non nớt của trẻ con: "Cụ ngoại!"

Trang Tông Nhân nhìn đứa bé ngoan ngoãn đáng yêu trước mặt thì cơn giận lập tức bay biến, gương mặt lạnh lùng cứng ngắc cũng biến thành hiền hòa, yêu thương: "Tiểu Bảo đấy à! Lại đây nào, mau lại đây với cụ ngoại nào!"

Bảo bối Tiểu Bảo làm "bình chữa cháy di động" ngoan ngoãn đi đến, một già một trẻ vui vẻ chuyện trò, bầu không khí hòa hợp vô cùng.

Thấy Trang Tông Nhân không tức giận nữa, Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu quay sang nhìn nhau cười, nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Trang Vinh Quang thì lại ghen tị đứng bên cạnh nghiến răng ken két, cái thằng nhóc con chồng trước này, vì cái vẹo gì mà lại được mọi người yêu chiều đến vậy!