Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 146: ngủ với ai?




Lạc An vui vẻ cười. Đây là lần đầu được ngủ cùng với cả ba và mẹ nha

Lạc Y Y đưa tay về phía con trai, có chút rầu rĩ

Chúng ta đi tắm thôi, bảo bối

Thấy 2 mẹ con đã đi vào phòng tắm, Tam tiểu thư kéo lấy tay anh mình có ý khó chịu hỏi

Anh rốt cuộc muốn làm gì đây? Em cảnh cáo anh đừng hòng giở trò gì đó xấu xa với Y Y

Bạch Dạ Phi Ưng nhìn đứa em gái đang chỉ ngón tay vào thẳng mặt mình, môi bạc khẽ mở

Anh có thể làm được gì khi có tiểu An ở đây? Phòng của em ở bên cạnh, nếu muốn thì tối nay cứ thoải mái mà mở cửa kiểm tra

Cô nghe xong nhìn hắn từ đầu đến chân tỉ mỉ đánh giá. Nhị thiếu ngứa mắt liền đẩy em mình ra khỏi phòng rồi đóng cửa

Con nhóc này từ khi nào lại đáng ghét như vậy?

Uổng công thương yêu chiều chuộng thật mà

Quả là không sai khi sáng nay cùng con trai đi ra ngoài không đưa ai theo

Vậy là chủ tịch thuận tiện hỏi con trai

Tối nay có muốn ngủ cùng baba không?

Tiểu bạch kiểm ngây thơ không biết sự ngô nghê của mình sẽ khiến cho mẹ mình khóc cạn nước mắt, vui vẻ đáp

Mún!!!

Hắn hài lòng hỏi thêm

Nếu được thì tiểu An sẽ chọn ngủ với baba hay mama?

Lạc An cười hì hì

Cả haiiiii



Dự tính ban đầu, hắn sẽ ngủ bên cạnh lúc 2 mẹ con cần thì lập tức chạy sang. Nhưng lúc cùng con trai ra ngoài, hắn lại cảm thấy như vậy chẳng phải là tự mua dây buộc mình sao?

Tự khiến bản thân hắn bị cô lập, còn cô em tinh quái nữa … nó sẽ không để cho hắn có cơ hội tiếp cận Y Y

Vậy nên, căn phòng vốn dành cho hắn, bây giờ lại để Phi Yến thay vào

Con trai quả nhiên không làm hắn thất vọng, vài cau nói đã khiến cô nhượng bộ ngay

Lạc Y Y tắm cho con trai xong liền đi đến những cái tủ to được đặt trong phòng tắm

Nhiều tủ như thế chẳng biết cái nào bỏ quần áo của con trai, phải mở từng cái mới biết được

Tủ đầu tiên là y phục hằng ngày và áo ngủ của hắn, chủ có 4 màu trắng, đen, xám và xanh biển đậm

Tủ thứ 2 là váy áo của cô, chẳng biết được chuẩn bị khi nào. Từ ngắn đến dài, màu sắc và kiểu dáng đều có đủ

Tủ thứ 3, cô mở ra nhìn không quá 2 giây liền đóng sầm lại

… Cái … cái gì vậy trời?

Lạc Y Y gương mặt đỏ như trái cà chua, hận không thể quay ngược thời gian trở về vài phút trước

Là đồ ngủ quyến rũ, những cái đó rất quen mắt. Hẳn là được mua cách đây mấy năm về trước, chính là cái ngày mà cô cùng hắn đến trung tâm thương mại

Cái đống này sao vẫn chưa ném đi, giữ lại làm gì?

Hẳn là gần 2 năm qua hắn đã cho những người phụ nữ khác sử dụng

Tên biến thái!!!

Tủ thứ 4, chính là nó rồi. Cô lấy 1 bộ đồ ngủ rồi mặc cho cục cưng

Lấy 1 bộ đồ ở tủ thứ 2 mặc cho chính mình

Cô chỉ chỉ vào cái tủ thứ 3, lẩm nhẩm



Mày đó, cứ ở yên từ đây đến cuối đời đi. Đừng hòng t đụng vào

Sau đó nắm tay dẫn con ra ngoài

Hắn đi sang nhấc bổng cục cưng lên xoay vài vòng, Lạc An vui vẻ cười giòn giã

Sau đó ôm con vào lòng

Tiểu An của baba thơm thật

Hihi, mama cũng thơm nữa

Lạc An thật thà nói, đáy mắt hắn nhanh chóng hiện lên tia thú vị sau đó liền cẩn thận giấu đi

Thật không? Sao con biết?

Hắn hỏi

Con hun hun mẹ, người mẹ thơm thơm!!!

Bé trả lời

Bạch Dạ Phi Ưng bỏ con trai lên giường đi đến bên cạnh làm cô lần nữa bị doạ sợ

Len lén nhìn chỉ thấy hắn đang chuyên chú nhìn vào bình sữa, liền nhớ đến những lời lúc trưa hắn nói

Muốn học cách pha sữa, cho nên liền tiếp tục động tác mà không thấy được Nhị thiếu đang cong môi cười vô lại