Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 206: Bắt Nạt Cô




Hôm qua dường như mọi nút thắt cũng đã được gỡ bỏ, thậm chí còn cùng phòng đến tận sáng

Chẳng lẽ lại phát sinh thêm chuyện gì rồi?

Sau khi anh trai đến công ty, Tam tiểu thư cứ gặng hỏi mãi. Nhưng càng hỏi, mặt của chị dâu nhỏ càng lúc càng đỏ. Tuy không hiểu đã xảy ra vấn đề gì, nhưng từ trong âm thanh có thể thấy Y Y đang rất bất lực

Bạch Diệp Phi Yến nhíu mày

**Anh hai em … lại bắt nạt chị sao? Được lắm cái ông anh này, vất vả lắm mới sóng yên biển lặng … vậy mà dám làm mọi chuyện trở nên khó xử

Không, không phải … không phải hắn bắt nạt chị** …

Lạc Y Y che mặt

Tam tiểu thư càng tra hỏi gắt gao hơn

Vậy thì lý do gì mà 2 người đến nhìn mặt cũng chẳng thèm?

Lạc Y Y cười khổ, chỉ có thể chạy đi mặc kệ sự thẩm vấn

Tóm … tóm lại không có gì đâu!!!

Phía chủ tịch cũng không khá hơn là bao, hắn chẳng còn tâm trạng mà kiểm tra đống sổ sách của công ty. Ngồi ở bàn làm việc, hết che mặt rồi lại lắc đầu

Thỉnh thoảng còn lầm bầm vài câu tiêu cực

Xong rồi, hết thật rồi

Cái chuyện xấu hổ này, người tính tình kiêu ngạo lại không có bạn bè như hắn có thể tâm sự với ai?

Dù có kề đao vào cổ hắn cũng không thể nói ra được



Nhưng chuyện gì đến rồi cũng sẽ phải đến. Vạn vật sinh sôi, thời gian xoay vòng là chuyện hiển nhiên

Đến tối, hắn vẫn phải trở về nhà

Bạch Dạ Phi Ưng tâm trạng não nề, tảng đá trong lòng được tháo bỏ hôm nay lại thêm 1 tảng mới còn to hơn, lợi hại hơn

Bạch Diệp Phi Yến ngồi ở đài phun nước, tay khoanh trước ngực. Mất kiên nhẫn mà nhịp nhịp chân, cái miệng nhỏ lầm bầm vài câu

Khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, không đợi hắn bước xuống. Cô chạy đến mở tung cửa rồi kéo anh mình ra ngoài

Sao bây giờ anh mới về?!!!

Công ty có việc - hắn cố nói

Tam tiểu thư dùng ngón tay trỏ thon dài chọc chọc lên ngực anh mình, tay còn lại chống ngang hông khó chịu nói

Anh lại làm gì chọc chị dâu giận rồi đúng không? Em nói cho anh biết, lần này mẹ và em đều đứng về phía Y Y, nếu anh làm gì có lỗi thì mau nhận đi. Nếu không, chẳng ai giúp được đâu

Hắn gạt phăng bàn tay đang chỉ chỉ trỏ trỏ mình, hừ giọng rồi đi vào nhà

Anh không có chọc giận cô ấy, em đừng đoán mò linh tinh

Bạch Diệp Phi Yến bĩu môi xem thường

**Chị ấy cũng nói vậy, nhưng mà đừng có qua mặt em. Không có chuyện gì thì tại sao sáng nay cả 2 người lại …

Em đừng có nhiều chuyện**, tiểu An đã ngủ chưa?- hắn cắt ngang rồi nhanh chóng đi vào nhà

Tam tiểu thư đi phía sau vẫn không ngừng chí choé, muốn tìm hiểu đầu đuôi ngọn ngành



Nè, anh đừng có mà chuyển chủ đề, cục cưng đang ngủ trong phòng em. Mau trả lời câu hỏi, nè!!!

Bạch Dạ Phi Ưng có chút đau đầu, lần đầu tiên cảm thấy có 1 loại chuyện khiến hắn không biết nên mở lời từ đâu

Hôm nay hắn về trễ, cho nên cô đã ngủ mất

Đi vào phòng nhìn cô gái đang say ngủ trên giường, hắn có chút say mê ngắm nhìn 1 lúc

Sau đó nhẹ nhàng bước vào phòng tắm tẩy rửa những bụi bặm cùng mệt mỏi trên cơ thể rồi khoác áo choàng lên người, đi ra ngoài

Hắn rón rén như tên trộm, chui vào chăn chậm rãi ôm lấy cô gái nhỏ rồi ngủ

Thật may vì cô đã say giấc, nếu không hắn cũng thật không biết nên bắt chuyện như thế nào

Lạc Y Y cả ngày rối loạn, ngay cả tiểu bảo bối cũng bỏ bê cho Phi Yến chăm lo

Khiến cô ấy sợ cô bị anh mình bắt nạt, sốt ruột muốn hỏi chuyện cho bằng được

Cô đành phải trốn trong phòng, sau đó liền ngủ mất

Cùng hắn trải qua đem xuân mặn nồng, cô đã cảm thấy xấu hổ muốn chết đi được. Sao lại còn thấy được cái cảnh đó kia chứ?

Thật là … có muốn để cho người ta sống yên ổn không vậy, huhu

Nửa đêm cô bị giấc mơ xấu quấy phá cho tỉnh

Trong mơ, hắn không ngừng trêu chọc chuyện sáng nay khiến cô xấu hổ đến mức giật mình thức dậy

Đập vào mắt là 1 lồng ngực rắn chắc đến đáng ngưỡng mộ

Lạc Y Y cố gắng ngẩng đầu, nhưng chỉ thấy được cái cằm cương nghị lún phún râu do sáng nay vì phát sinh trường hợp đặc biệt mà quên cạo của hắn, kèm theo hơi thở đều đều