Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 62: Ly Gián




Y Y cũng thật là, đợi chị mà thức ăn cũng nguội cả rồi

Bạch Diệp Phi Yến chống tay lên bàn, giọng nói có phần nũng nịu nhưng thực chất muốn ai đó nổi giận

Ông anh trai này không thích chờ đợi người nào khác

Đối tác trễ 1 giây liền hủy hợp đồng

Lạc Y Y lần này để cho anh ấy đợi hơn nửa tiếng. Cô ta chết chắc rồi

Cô lấy cốc nước trên bàn đưa lên miệng nhấp môi chủ yếu để che đi ý cười

Xin lỗi

Y Y cố gắng nói, cô chỉ vừa chợp mắt đã bị kéo xuống nơi nay. Chỉ mong họ mau chóng ăn thật nhanh rồi rời đi để cô còn được nghỉ ngơi

Bạch Diệp Phi Yến ngồi đối diện anh mình, hứng thú giở trò ly gián

Chị nói chuyện với anh em trống không như thế là không được đâu. May là người ngồi đây ngoài anh ra thì chỉ có em. Nếu ai đó nghe thấy có khi sẽ cười anh em đó

Hắn đứng dậy, trong lòng Tam tiểu thư phấn khởi vô cùng

Tới rồi tới rồi, cô hãy hứng chịu sự phẫn nộ của anh tôi đi. Sau đó hãy ngoan ngoãn cuống xéo và đừng bao giờ xuất hiện trước mắt tôi hay anh ấy nữa!!!

Công chúa không ngừng cảm thán trình độ trà xanh của mình, không uổng công cô ngày ngày đi khắp nơi nhiều chuyện … à nhầm, học hỏi kinh nghiệm cuộc sống

Tiếp đó cầm lấy ấm nước lọc gần đó

Tam tiểu thư cố nén vui. Đúng rồi, trực tiếp hất vào mặt rồi đuổi cô ta ra khỏi đây đi!!!

Rót vào cái ly cô đang cầm trên tay đến khi nó đầy mới chậm rãi đặt ấm nước rồi ngồi xuống



Uống nhiều nước rồi ngậm miệng lại, bỏ cái trò ly gián đó đi

Hắn đã sống trong cái thế giới đầy hỗn loạn, loại người nào chưa từng gặp

Con nhóc miệng còn hôi sữa này còn dám dùng cái trò rẻ tiền này để bẫy hắn?

Ấu trĩ

Bạch Diệp Phi Yến không còn cười nỗi nữa, nhưng cái miệng vẫn quyết không thua

Em ly gián gì chứ, chỉ là lo lắng anh không vui sẽ trút giận lên đầu chị Y Y thôi

Vậy thì đừng lo nữa, không có đâu

Hắn nhìn người đối diện cẩn thận đánh giá

Đúng là tính tình không chịu thay đổi, còn nói với hắn sẽ không gây sự

Bạch Dạ Phi Ưng vỗ vỗ lên cái ghế trống bên cạnh

Em mau qua đây ngồi xuống dùng bữa

Tam công chúa nghe thấy mắt trợn thiếu chút nữa lồi ra bên ngoài, khẩn trương đứng dậy

Anh …

Sao anh có thể để 1 kẻ hạ tiện ngồi vào bàn ăn được chứ!!!

Cô muốn lớn giọng trách mắng, nhưng chợt nhớ đến không được hành động lỗ mãng, đành nén cơn giận cắn răng ngồi xuống

Lam Hoa thấy Y Y đã sắp ngất tại chỗ, sốt ruột liền tự tiến lên dìu cô ngồi lên ghế theo lệnh của thiếu gia



Bạch Diệp Phi Yến thấy vậy liền châm chọc

Đúng là chị Y Y so với mấy ngày trước đã khác xưa nhiều rồi. Không còn hạ tiện nữa, ngay cả ngồi cũng phải đợi người đến hầu hạ từng chút. Nếu không … ngay cả 1 bước cũng lười không muốn bước

Tam tiểu thư, thật ra …

Cô im miệng, trên bàn ăn từ khi nào đến lượt người hầu lên tiếng?!!!

Lam Hoa định nói đỡ, vì Y Y bị bệnh nhưng còn chưa kịp đã bị Bạch Diệp Phi Yến ngăn cản

Không còn cách nào khác đành phải lui ra thật xa

Tuy là nói cho Lam Hoa, nhưng ánh mắt của Tam công chúa chứ chăm chăm lên người Y Y. Khi 2 từ ‘người hầu’ được cái miệng nhỏ xinh đó phát ra, hận ý bên trong càng rõ ràng hơn

Bạch Dạ Phi Ưng cũng không nói gì. Nếu con nhóc này không gây rắc rối thì vài câu khó nghe cũng chẳng có gì

Trước mắt Lạc Y Y toàn là những mảng đen tối, ngay cả thức ăn phía trước cũng cảm thấy thật mờ ở

Cô cố gắng để bản thân không gục lên bàn

À đúng rồi, sau khi ăn xong chị có thể ra vườn hái giúp em vài cành hoa được không Y Y?

Cô mệt đến mức không lên tiếng nỗi nữa rồi. Sao các người cứ nhằm vào cô mà công kích vậy chứ?

Thấy cô không trả lời, công chúa cười

Không nói tức là đồng ý. Sau khi hái xong thì đem lên phòng làm việc tầng 3 nha

Buổi ăn này thật dài, mùi thức ăn cũng thật khó chịu

Y Y phải cố nhịn cơn buồn ngủ, làm thật tốt vai trò của mình