Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 95: Cần Tôi Giúp Không? (H)




Hắn nhìn về cửa hàng cô chỉ, còn cô đang nhìn xuống đất tìm xem có cái lỗ nào để chui xuống hay không. Mất mặt muốn chết đi được

Cửa hàng này treo rất nhiều bộ quần áo, Y Y chỉ vừa nhìn vài cái đã muốn nhắm hẳn mắt lại

Không phải xuyên thấu thì đều là dây nơ … chẳng che được những thứ cần che

Người ta thiết kế ra chúng để làm gì vậy

Nhìn cô đỏ mặt ngại ngùng, nhân viên tiến đến gần có ý muốn tư vấn

Xin chào quý khách, những sản phẩm của chúng tôi đều là hàng ngoại nhập với chất lượng tốt. Có thể khiến nam giới tăng hứng thú. Hay là … tôi giới thiệu cho tiểu thư đây vài kiểu được ưa chuộng

Cô nhân viên cầm trên tay cái váy màu đỏ bằng vải ren. Tuy nói là váy nhưng nó còn ngắn hơn cả cái áo thun cô thường hay mặc. Hơn nữa, chỗ vãi mỏng manh vốn không che chắn được gì, những nơi cần che lại không có vải

Chỉ cầm trên tay đã thấy xấu hổ, khi mặc vào chẳng phải những điểm riêng tư đều bị lộ hết hay sao?

Thật sự muốn đi về nhà …

Y Y gào khóc, cô cuống cuồng nhìn nhân viên đang nhiệt tình, liếm liếm môi đưa bàn tay nhỏ lên che đi gương mặt

Bây giờ nếu có bán thuốc tàng hình, cô xin được mua rồi uống tất

Hắn ngồi trên ghế sofa đoán ra được gì đó, đứng lên đi đến chỗ rồi khoát vai cô. Ánh mắt hướng về nữ nhân viên

Gói hết tất cả rồi đưa đến nhà cho tôi

Cô nhân viên vui như bắt được vàng, lập tức chạy đi kêu gọi nhân lực

Hắn ôm eo cô đi ra khỏi đây, nhỏ giọng



Kỳ thật rất muốn em xem thử đồ, nhưng có vẻ da mặt em mỏng còn lâu mới dám làm. Thôi thì về nhà, mỗi đêm chúng ta thay vài kiểu … à không, là em thay cho tôi xem mới đúng

Y Y xoay mặt đi nơi khác

Hắn thật sự muốn cô mặc những thứ quái dị này sao?

Bạch Dạ Phi Ưng tâm huyết đến mức mua hẳn cái tủ mới để bỏ những bộ đồ đầy màu sắc

Đưa cô đến tầng cao nhất thưởng thức bữa ăn dưới ánh nến. Y Y đâu còn tâm trạng, ăn qua loa rồi đi về

Đến biệt thự, hắn nhanh chóng kéo cô lên tầng

Đưa cho Y Y 1 bộ đồ màu trắng kiểu dáng so với nội y hay mặc chẳng khác gì, vải được tỉ mỉ cắt thành những bông hoa may vào những nơi quan trọng. Những nơi khác chỉ kết nối với nhau bằng sợi dây

Lạc Y Y tắm xong, mặc vào rồi nhìn bản thân trong gương

Đây cũng được xem là đồ để mặc?

Giá cả lại còn cao

Người nhà giàu suy nghĩ gì thế này!!!

Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên hối thúc người bên trong

Em vẫn chưa tắm xong à? Hay là không biết nên mặc thế nào? Cần tôi giúp không

Không không không!!! Tôi … tôi sắp xong rồi

Đúng là cô sắp xong rồi, đời cô sắp xong rồi

Hắn đang mặc áo choàng tắm, đứng ở ngoài cửa đợi cô gái



Lúc cô bước ra, hắn nhìn lấy nhìn để khẽ cười

Em biết chúng ta sắp làm cái gì mà … còn lấy khăn tắm quấn mình lại … ngốc à

Nói xong hắn bế cô lên theo kiểu công chúa

Y Y bọc mình trong khăn tắm, tay cô cũng ở trong cho nên khi bị hắn bế lên chẳng thể nào phản kháng được

Bạch Dạ Phi Ưng nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Mở màng là nụ hôn sâu

Lưỡi cho vào khuấy đảo, Y Y nắm chặt cái khăn hơn xem nó như bùa hộ mạng

Hắn khụy xuống giường, luồng tay xuống bên dưới muốn cởi cái khăn từ bên trong. Bàn tay to chắc khoẻ len theo bắp đùi chạy ngược lên trên đã cảm nhận được vài bông hoa mềm che đi cơ thể lán mịn

Đi lên 1 đoạn nữa nắm lấy cái khăn định kéo ra, ai ngờ cô có chết cũng không chịu buông

Xấu hổ nhắm mắt

Chủ tịch không mở ra được cũng ung dung chẳng tức giận. Vén khăn rồi cúi người xuống, cách 1 lớp hoa hắn vẫn ở nơi riêng tư vùi đầu vào đó hít thở

Á! Đừng …

Y Y hốt hoảng thả ngay cái khăn vươn tay xuống đẩy cái đầu đang không ngừng làm loạn ở nơi bí mật của mình ra

Bạch Dạ Phi Ưng nâng bờ mông xinh của cô gác lên vai mình, vạch đám hoa đang che đi cơ thể xinh đẹp ra. Nơi nào đó xuất hiện

Hắn không nghĩ nhiều mở miệng ngậm lấy

Ưm … Khoan … ân … chỗ … đó …ah~…