Chương 47: Vô Hải - Chí Duy đấu Sói
Chí Duy ngã người ra sau, rơi xuống mặt đất, ngay khi lưng của cậu vừa chạm xuống mặt đất. Một cái túi khí nằm ở sau lưng bổng dưng bật ra, phồng to lên bao trùm cả cơ thể Chí Duy lại, hoàn toàn ngăn chặn hoàn toàn sát thương cậu phải nhận và ngăn việc cậu gãy xương gãy cổ.
Dù vây, chấn động từ cú rơi vẫn là có nhưng nó vừa hay lại đánh thức Chí Duy khỏi cơn sợ hãi.
"May mà có cái túi khí mình chuẩn bị từ trước, không thì mình đ·ã c·hết do gãy cổ con mẹ nó rồi." Chí Duy thì thầm nhìn túi khí rồi lôi nó ra khỏi lưng của mình.
Cậu lạ gần nhìn, thấy nòng AWM của mình đã bị cong một chút và vài bộ phận bị vỡ ra, cậu liền cất nó vào trong không gian rồi lấy một khẩu súng liên thanh ra, chạy đi trợ giúp Vô Hải.
Keng! Con sói vung ra một phát cào mạnh, hướng thẳng về phía Vô Hải trông như đang muốn xé xác cậu ra làm ba vậy.
Vư Hải nhảy về phía sau rồi giơ Đinh Ba lên đỡ đòn khiến cậu bay thẳng vào một gốc cây ở đằng sau.
Một tiếng 'rầm' vang lên, Vô Hải đụng thẳng gốc cây đằng sau cậu, thân cây run lên, lá cây lả tả rơi xuống, trong khi cậu còn đang suýt xoa với cơn đau truyền đến từ cột sống, con sói đã lao lên, lần nữa vung trảo.
Vô Hải vẫn còn đang chịu chấn động mạnh từ cú đụng vứa nãy nên không thể tránh kịp được. Nhưng một cái xúc tua đã lao ra từ sau lưng cậu, bám vào một khúc cây gần đấy rồi kéo cậu đi khiến Vô Hải vừa hay tránh thoát được đòn đánh đầy mạnh mẽ của con sói.
Phát trảo của con sói bay thẳng gốc cây ở phía sau, đánh nát nó ra làm đôi khiến nó ầm ầm ngã xuống đấy, khói bụi mù mịt tung lên.
"Khốn nạn thật... phát này mà dính thì đúng là nguy thật đấy..." Vô Hải cắn răng, trán chảy mồ hôi mà thầm nghĩ trong đầu.
Sau đấy cậu móc súng ra từ đằng sau nhắm về phía con sói, nã ra hàng loạt phát đạn bay thẳng về phía nó.
Hàng loạt phát đạn phóng ra, vài viên đâm thẳng vào người con sói, nhưng chúng chỉ có đâm một chút vào lớp da bên ngoài của con sói mà thôi, không thể đâm xuyên vào được.
Con sói vội vàng phi thẳng về phía trước để tránh đạn phóng ra từ súng của Vô Hải. Vô Hải di súng theo sau nhưng rấy nhanh tất cả đạn cậu bắn ra đều đã bị dính hết vào rừng cây xung quanh.
"Chậc, trong rừng đúng là không thể nào dùng mấy khẩu liên thanh được mà." Vô Hải thì thầm trong đầu sau đấy lập tức búng người nhảy ra đằng sau.
Vô Hải đứng im tại chỗ, xung quanh yên ắng tối tăm không có lấy một tiếng động, nhưng cậu vẫn đứng yên quan sát mọi thứ ở quanh mình, chăm chú lấy như đang chuẩn bị ứng phó với một thứ gì đấy sắp sửa lao ra từ trong bóng tối.
Nhưng cánh rừng xung quanh vẫn âm u mờ mịt, yên lặng tới không một tiếng động, nếu không phải vừa rồi con sói vừa thật sự nhảy ra tần công thì có khi Vô Hải còn thật sự nghĩ rằng con sói đấy hoàn toàn không tồn tại cơ đấy.
Bổng dưng, gió cỏ lay động, đôi mắt của Vô Hải co lại rồi quay ngoắt ra đằng sau. Câu nắm chặt Đinh Ba bằng hai tay rồi vung nó ra thật mạnh, đập thẳng vào đầu của con sói to nọ.
Nhưng mà ngay khi Đinh Ba của Vô Hải vừa đụng vào con sói thì nó bổng dưng chém xuyên quả cả cơ thể của con sói ấy, cứ như cả cơ thể nó được làm từ khói vậy
"Cái quái..." Vô Hải giật mỉnh bất ngờ. Con sói không biết từ lúc nào lại xuất ở ngay phía bên cạnh cậu, vung ra đại trảo hướng về phía Vô Hải mà đến.
Xúc Tua Nước sau lưng Vô Hải vội lao lên, đánh bay móng của con Sói đi nhưng con sói vậy mà lại xoay người, dùng đuôi quật thẳng vào tay Vô Hải đánh bay khẩu súng trên tay cậu đi.
Vô Hải vung ra Đinh Ba chém vào thân con sói nhưng cũng cji gây ra được một đường v·ết t·hương không sâu. Hết cách, Vô Hải đảnh phải lùi lại.
Con sói gào một tiếng rồi lao lên t·ấn c·ông, Vô Hải tận dụng cơ hội này, đợi ngay lúc nó lao lên liền ngưng tụ ra một quả cầu nước rồi bắn thẳng về phía phía nó. Quả nước mang theo lực chấn động cực mạnh, đánh thẳng vào ngực con sói khiến cả cơ thể đang ở trên không của nó bật ngửa luôn ra đằng sau.
Vô Hải nhảy lên, nắm chặt cán sắt rồi từ trên cao cắm thẳng thanh Đinh Ba xuống ngực của con sói.
Một phát đâm thật mạnh, xuyên thủng làn da con sói đâm thẳng trong ngực của nó.
Máu tươi phun ra, con sói đau đớn gào lên, mắt nó nhìn chằm chằm vào mắt Vô Hải. Một cơn sợ hãi tới lạnh sống lưng truyền vào tâm trí cậu khiền cơ thể cậu đừ ra, vô tình làm rơi thanh Đinh Ba rồi ngã xuống.
Con sói gào lên, vung ra một phát một trảo, nhắm thẳng về phía Vô Hải mà đến. Hai cái xúc tua còn lại tự động mọc ra từ sau lưng của Vô Hải.
Hải Kỳ tự động điều khiển ba cái xúc tua nước, đan chéo lại ngay trước người Vô Hải giúp cậu chặn lại phát cào của con sói.
Đùng! Chấn động cực mạnh đánh bay Vô Hải ra xa, cái xúc tua đầu tiên tiếp xúc với đòn của con sói lập tức bị móng vuốt của nó trực tiếp xé ra thành nhiều mảnh, hóa thành nước rồi rơi xuống đất.
Vô Hai bay ra ngoài một khoảng khá xa, ngay trước khi lưng cậu đập thẳng vào thân cây, Hải Kỳ liền nhanh chóng điều khiển chúng nó vòng ra sau lưng Vô Hải giúp cậu chặn lại toàn bộ chấn động khi va đập vào thân cây.
Vô Hải ngã xuống đất, vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, con sói lao lên Hải Kỳ vung ra hai cái xúc tua bám vào các khúc cây ở xung quanh kéo theo Vô Hải chạy sâu vào khu rừng mà lẵn trốn.
Thế nhưng tốc độ của con sói rất nhanh, cộng thêm nơi này là địa hình quen thuộc của nó, thêm nữa là tốc độ di chuyển của Hải Kỳ cũng không nhanh lắm nên con Sói rất nhanh đã đuổi kịp thời đuổi theo cả hai người.
Hải Kỳ dùng hai cái xúc tua nắm lấy một tảng đá rồi ném thằng về phía con Sói, con Sói vung tay đánh nát tảng đá nhưng cũng tạm thời làm tăng khoảng cách giữa nó và Hải Kỳ cùng Vô Hải.
Con sói lần nữa bật tốc phóng thẳng về phía Hải Kỳ. Hải Kỳ vung ra Xúc Tua, bị con sói dùng móng vuốt xé ra thành từng mảnh.
Ngay khi con sói lao kịp thời lao lên, sắp chuẩn bị dùng móng vuốt xé ta Vô Hải thì bổng dưng, Vô Hải biến mất tại chỗ, thay vào đấy là Chí Duy với thanh Đinh Ba trên tay.
Chí Duy nắm chặt Đinh Ba, chặt thẳng vào cổ con sói. Con sói gào lên rồi bị đập luôn xuống đất.
Chí Duy hạ xuống rồi nhảy ra sau. Con sói từ từ đứng dậy, nó gầm về phía Chí Duy rồi lao lên t·ấn c·ông cậu. Chí Duy vung tay phóng thẳng Đinh Ba về phía con Sói, con Sói nghiêng người nhẹ nhàng tránh sang một bên rồi tiếp tục lao đến.
Con sói cắn chặt răng, Chí Duy nâng khầu liên thanh lên liên tục nã về phía nó. Từng viên đạn đều nắm vào mắt hoặc mũi của con sói mà đến, nhưng con sói lại phóng nhạn sang bên phải lể tránh toàn bộ số đạn đến rồi tiếp lao lên.
Chí Duy vôi đội hướng súng nhưng con sói lại đánh thẳng vào thân cây bên cạnh, đánh nát khúc cây khiến từng mãnh gỗ hoặc khổng lồ hoặc to lớn lao về phía cậu.
Chí Duy nhảy lên để né. Bổng dưng con sói cũng lao lên phóng về phía cậu, vung ra đại trảo, ý đồ xé cả cơ thể Chí Duy ra làm nhiều mảnh.
Chí Duy cắn răng, bổng dưng cậu biến mất tại chỗ của mình, thay vào đấy là Vô Hại xuất hiện ngay vị trí cậu vừa đứng với Thanh Đinh ba được cầm ở trên tay.
Vô Hải nghiến hai hàm lãi, nắm chặt Đinh Ba rồi chém thẳng một phát từ trên xuống dính ngay vào giữa đầu con sói, đập mạnh một phát đánh văng bó xuống đất.
Măt đất như hơi run lên một chút, từng vết nứt vỡ li ti rãi rác hiện lên tách ra từng chút một. Vô Hải đáp xuống mặt đất, thành công an toán hạ cánh.