Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc

Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc - Chương 38: Ma quỷ chắc chắn có thật!?




" Hù..................Hù.............Đợp..............Đợp..............Rào.............Rào"

Mưa, mưa to rồi, gió thổi mạnh bay mất màn cửa, hình ảnh người con gái mặc áo đỏ hiện diện trong đầu tụi hắn nay càng dữ dội hơn khi 15' trước đôi giầy màu đỏ được tặng bằng chuyển phát nhanh. Tụi nó nuốt ngụm nước miếng, lòng lo lắng không thôi, hết đi qua rồi đi lại, cắn móng tay, tụi nó thật không chịu nổi chuyện nhà này có ma nhưng không biết tại sao tụi nó không muốn chuyển đi. Tụi nó muốn tìm hiểu rõ sự thật về ngôi nhà này.

Tụi nó và tụi hắn đi ăn chiều, ừ! Sợ thì cũng phải ăn chứ tụi nó nghĩ thế nên chạy vào bếp, nơi kinh hoàng toàn là máu vào giấc sáng, người làm đã dọn lên bàn toàn thức ăn nhưng không biết tại tụi nó hoa mắt hay sự thật mà mọi món ăn cứ đỏ toàn đỏ, nào là canh rau dền ( nấu ra canh màu đỏ). Bò bít tết gì mà đỏ chét, ......còn nhiều món lắm kể không siết.

4 đứa nhìn nhau rồi nhìn bọn người làm nhưng bọn người làm mất tiêu, đèn điện vụt tắt, không gian tối thui, tụi nó hét toán lên, tụi hắn mở điện thoại để hưởng ánh sáng thì đèn cứ chớp nhoáng chớp nhoáng, cứ hết tắt rồi mở hết mở rồi tắt, tụi nó sợ hại ôm chầm lấy nhau, rồi đèn vụt sáng vs dòng máu đỏ trên tường:

" Trả.....mạng......lại....cho........taaaaaaaaaaaaa"

Kèm theo lời nói là tiếng hú của một người nào đó, mà nghe rất ư là kinh dị, tụi nó....................nghe xong thì.............té sỉu.

30' sau:

Tại phòng nó, nó nằm trên giường, hai tay bấu chặt lấy tắm nệm, miệng thì khô khóc, ngồi lên tay vẫn bấu chặt, tìm ly nước, nó nhìn xung quanh thả tay ra khỏi nệm rồi mới đưa tay từ từ uống miếng nước thì có tiếng nói vang lên khiến nó giật mình:

- Tình rồi à?

Hắn đi vào, hắn nhìn nó tay cầm tô cháo, nó nhìn hắn thờ phào nói:

- Ai đưa tôi lên đây? - hắn nhìn nó cười một cái, đi lại gần nó, đặt tô cháo xuống bàn, nói:

- Tôi! Mà cô là heo hay sao mà nặng kinh khủng khiếp!! - nó không nói gì cầm lấy tô cháo, mút từng miếng nuốt vào nói:

_ Cảm ơn nhiều!! - hắn không nói gì ngồi nhìn nó ăn, lúc nãy hắn không biết tại sao lại lo lắng cho nó, hắn sốt ruột muốn chết, tự mình nấu cháo cho nó ăn nữa chứ, hắn chắc bị điên rồi!

Nhìn nó ăn hắn thấy an lòng hơn, nó mỉm cười nói:

- Cháo anh nấu ngon lắm! Cảm ơn nhiều nha! - hắn ngạc nhiên, hắn có nói hắn nấu sao? Nó nhìn hắn nói tiếp:

- Vì người làm mỗi khi nấu luôn để hành mà tô này thì không!! - hắn cười, thì ra là thế, hắn nhàn nhạt nói:

- Tôi nghĩ cô nên đổi nhà đi! - nó nghe hắn nói thì mới suy nghĩ, ngôi nhà này là do mẹ nó mua, mà mẹ nó là chúa thích đùa, mẹ nó sẽ làm chuyện này chứ? Mà mẹ nó làm thế làm cái gì? Nó càng nghĩ càng thấy không hợp lý, có lẽ do nhà này có ma hoặc ai đó muốn làm nó sợ đây mà, nó không chuyển đi nó sẽ ở đến khi tìm ra sự thật, hắn nhìn nó ăn xong tô cháo mà chả nói gì, hắn cầm tô cháo rỗng lên nói:

- Nếu cô không chuyển thì tôi sẽ ở đây! Dù sao cô cũng là con gái!!

Nó tròn xoe mắt nhìn hắn, đây là hắn sao? Hắn lo lắng cho nó, hắn quan tâm nó? Hắn muốn giúp đỡ nó, nó đột nhiên cười và thấy lòng ấm áp, mà sao lại ấm áp nhở? Nó bị bệnh rồi!!!!!!!!!!!

**********************

Tại một nơi khác, người phụ nữ sang trọng ngồi đối diện vs người đàn ông lịch lãm ( Cha nó), bà nhàn nhạt nói:

_ Tôi nghĩ qua chuyện này tình cảm hay đứa sẽ nảy nở, ông nghĩ sao?

Người đàn ông uống một ngụm cafe đắng, mặt khộng đổi sắc nói:

- Tôi không biết chuyện đó ra sao nhưng tôi thấy bà muốn thằng đó làm rể lắm thì phải, mà thôi đi! Tôi thấy là bà cứ chơi thảo đi dù sao con gái mình phải cho nó trải nghiểm cảm giác này mới vui chứ!!

Hai vợ chồng cười rồi lại tiếp tục thưởng hoa uống trà à nhầm cafe.