“Buổi chiều hai giờ đến tập đoàn Lệ Thị.”
“Tiệc thường đều là ở bảy tám giờ mới bắt đầu, không cần đi sớm như vậy.”
Nhận được thông báo của Lệ Cảnh Diễn, Thi Hạ cảm thấy rất bực, anh đòi cô đi sớm quá để làm cái gì.
Nhưng anh cũng trả lời tin nhắn của cô rất nhanh.
“Cùng tôi đi chọn lễ vật.”
“Được.”
Gì thế này, cô chỉ trả lời một chữ “được”!
Hoá ra, Lệ Cảnh Diễn là một kẻ lạnh lùng, cuối cùng lấy phải một cô vợ còn lạnh lùng hơn cả bản thân!
Thi Hạ, xem như cô lợi hại!
Thi Hạ nhìn laptop đang đặt trước mặt, đột nhiên có chút đau đầu.
“Mạt Mạt, buổi chiều nay tạm hoãn lại cuộc hội nghị đó đi nhé, dời sang sáng mai, còn nữa, giúp chị hủy bỏ hết lịch trình chiều nay.”
Mạt Mạt lập tức gật đầu, sau khi vâng lệnh liền lấy ra lịch trịnh công việc chiều nay của Thị Hạ.
“Hạ Hạ, chị bận chuyện gì khác sao? Hay là có hẹn?”
Lệ Cảnh Dương vừa lúc này đến tìm Thi Hạ, lúc đứng ngoài cửa tình cờ nghe được cuộc đối thoại của Thi Hạ cùng Mạt Mạt.
“Chiều nay chị phải đi tham gia một buổi tiệc mừng đám cưới vàng của chủ tịch Kỷ, cho nên không có thời gian.” Thi Hạ giải thích một cách chán nản.
Lệ Cảnh Dương mấp máy môi, trong nháy mắt chợt hiểu ra, đám cưới vàng , vậy là sẽ cùng tham dự với anh trai sao?
Nhưng cậu nhớ rõ ràng anh mình trước nay đều là không thích tham gia các loại tiệc tùng như thế này.
Cho nên, anh ấy đột nhiên đồng ý đi tham gia như buổi tiệc này, là vì cái gì?
“Cậu đang nghĩ gì vậy?”
Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Dương, cô vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy bộ dạng thất thần của cậu.
Lệ Cảnh Dương lập tức cười rồi trả lời: “Không có nghĩ gì cả!”
“Tốt, các buổi quay hình sắp tới đều tương đối nhẹ nhàng, nếu cậu có thời thì cũng nên về nhà thăm mẹ nhiều hơn, cậu không ở nhà, mẹ nhớ cậu lắm.” Thi Hạ nghĩ tới mẹ chồng của mình - Tô Giai Kỳ.
Tô Giai Kỳ có hai người con trai, Lệ Cảnh Diễn là một tên cuồng công việc, Lệ Cảnh Dương thì cả ngày rong chơi bên ngoài.
Cho nên, Thi Hạ nghĩ, Tô Giai Kỳ một mình ở nhà cả ngày chắc phải rất nhàm chán.
“Được rồi, em hiểu mà.” Lệ Cảnh Dương cười.
Nhưng lúc này cậu không thể trở về được, nếu trở về, chỉ sợ sẽ lập tức bị mẹ lôi đi xem mắt!
Cũng không biết là bởi vì Thi Hạ hay là lý do gì khác, giờ đây Tô Giai Kỳ rất hứng thú với việc tìm bạn gái cho con trai mình.
Chỉ cần Lệ Cảnh Dương về nhà, cậu dám chắc chưa đến nửa giờ sẽ lập tức bị mẹ kéo đi xem mắt.
Cậu thật sự là cảm thấy bản thân chưa cần vội vã tìm bạn gái như vậy, nhưng mà Tô Giai Kỳ lại không nghĩ như vậy!
“Được rồi, tôi đi trước, có chuyện gì cậu gọi điện thoại cho tôi nhé.”
Thi Hạ nói, vỗ vai Lệ Cảnh Dương, sau đó cười xoay người rời đi.
Lệ Cảnh Dương nhìn bóng lưng Thi Hạ xa dần, chỉ cảm thấy bất lực.
Cậu cứ có cảm giác Thi Hạ càng lúc càng rời xa cậu……
――
Thi Hạ rời khỏi Thi Nhuận Trân Châu liền lập tức đến bãi đỗ xe.
Cô nghĩ, buổi chiều 1 giờ đã phải đi gặp Lệ Cảnh Diễn, hiện đã 12 giờ, không còn thời gian ăn cơm, nên cô cũng không ghé căn tin nữa.
Ở công ty Lệ Cảnh Diễn.
Thi Hạ vừa mới chuẩn bị xuống xe, liền nhìn thấy Thẩm Giai đang ở trước cổng tập đoàn Lệ Thị của Lệ Thị, đứng ngay cạnh đó chính là Lệ Cảnh Diễn.
Thi Hạ ngồi ở trong xe, lẳng lặng nhìn Lệ Cảnh Diễn cùng Thẩm Giai.
Bọn họ hình như đang bàn bạc chuyện gì đó, sắc mặt của Thẩm Giai có vẻ không vui.
Sau đó không biết Thẩm Giai đã chịu phải sự kích động gì, khiến cho Lệ Cảnh Diễn phải ôm lấy cô ta.
Thi Hạ đáp siết chặt tay trên vô lăng.