Thi Hạ mím chặt môi mỏng của mình, đôi mắt to quyến rũ trợn trừng, nhìn Lệ Cảnh Diễn.
Rốt cuộc, sau một phút nhìn Lệ Cảnh Diễn, Lệ Cảnh Diễn vẫn mang vẻ mặt mơ hồ, Thi Hạ không nhịn được giải thích cho anh hiểu.
“Ý anh vừa nói, là ban nãy tôi rất già sao?”
Lệ Cảnh Diễn ngây ngốc gật đầu một cái.
Đúng vậy, so với bây giờ, dáng vẻ ban nãy thật sự rất già.
Thi Hạ hít sâu một hơi, nhắc nhở bản thân, ngàn vạn lần không nên so đo với người EQ bằng không.
Nếu không, một ngày nào đó, cô nhất định sẽ bị Lệ Cảnh Diễn chọc cho tức chết.
“Được rồi, đi thôi.”
Thi Hạ ép mình nở nụ cười, tiến lên kéo Lệ Cảnh Diễn định rời đi.
Nhưng mà, hai người vừa mới xoay người, liền bị hai người đẹp mặc váy ngắn cản lại.
Thi Hạ nhìn hai người đẹp trước mặt, thật là, thời tiết như vậy, mặc váy ngắn như vậy, không lạnh sao?
“Anh đẹp trai, chào anh, em cảm thấy chúng ta thật có duyên, có thể để lại phương thức liên lạc không?”
Có duyên phận cái rắm, hợp ý cô mới đúng.
Trong lòng Thi Hạ thầm nguyền rủa một tiếng, Lệ Cảnh Diễn vẫn là một cây hoa đào nở đầy hoa, đi đến đâu cũng có phụ nữ tới bắt chuyện.
“Vợ tôi có thể sẽ không muốn.”
Lệ Cảnh Diễn nói xong, ôm lấy Thi Hạ, liền trực tiếp rời đi, mà Thi Hạ bị Lệ Cảnh Diễn dắt đi hiển nhiên vẫn chưa kịp phản ứng.
Sao, EQ của Lệ Cảnh Diễn hoạt động trở lại sao?
“Vừa rồi sao không để lại phương thức liên lạc cho hai người đẹp kia, tôi cảm thấy người ta rất đẹp.”
“Không đẹp bằng cô.”
“Vậy vừa rồi anh còn nói tôi già.”
Lệ Cảnh Diễn mím môi, hóa ra cô nhóc này con đang nhớ chuyện ban nãy, không trách thoạt nhìn có vẻ ấm ức không được vui.
“Ban nãy tôi không nói cô già, chỉ là vừa rồi cô mặc đúng là không quá trẻ.”
Thi Hạ cười, chỉ là nụ cười kia thế nào cũng khiến người ta cảm thấy kì quái, luôn cảm thấy, có cảm giác không rét mà run.
“Ý tôi chính là, thật ra, cô vẫn rất trẻ.”
Lệ Cảnh Diễn đuổi theo tới, nguyên nhân Thi Hạ tức giận, vẫn là khiến anh không nghĩ ra.
Tại sao tức giận, vừa rồi không phải còn rất tốt sao?
“Đi thôi, chúng ta vẫn là nhanh đi chọn quà cho vợ chồng Kỷ đổng sự đi.” Thi Hạ cắt đứt lời Lệ Cảnh Diễn trăm miệng cũng không thể nào bào chữa.
Không phải anh thiếu cơ hội mở miệng, anh tốt nhất là không nên mở miệng, đó là tốt nhất.